
tuongzyy
Bạc đoàn
550
110
Câu hỏi:
Câu trả lời của bạn: 07:05 01/09/2024
Ngày xưa, có một con ếch sống trong một cái giếng nhỏ. Vì sống ở đó lâu nên anh ko biết toàn cầu ngoài kia như thế nào. Xung quanh chỉ có vài con cua, con ốc, con ếch nhỏ… nên anh cho rằng mình là người khỏe nhất. Ếch rất tự hào về sự khôn khéo của mình. Mỗi lúc nó hét lên, cả cái giếng nhỏ đều vang lên, khiến những con vật nhỏ khác cũng phải hoảng sợ. Ếch cho rằng mình rất uy phong. Nhìn lên bầu trời, nó thấy bầu trời chỉ rộng bằng cái vung chứ không cao và rộng như người ta thường đồn đại. Ếch của tôi rất tự hào và cho rằng bầu trời quá nhỏ nhỏ, đáng làm chúa tể. Suy nghĩ đó khiến chú ếch của tôi khinh thường mọi thứ. Trong mắt ếch, không có con nào giống người nào. Vì vậy, một năm trời mưa to, nước trong giếng dâng cao, mang ếch ra ngoài. Quen với dáng vẻ cũ, quen với nếp nghĩ cũ, con ếch chao liệng trên phố, đi đâu cũng như chốn không người. Theo thói quen, anh rón rén tưởng mọi người sợ hãi như ở dưới đáy giếng. Nó ngước mắt lên nhìn nhưng vẫn tưởng bầu trời nhỏ quá nên không quan tâm tới xung quanh. Đột nhiên, trời trở thành tối đen và anh không thể nhìn thấy gì. Một thứ gì đó rất lớn đã chặn tầm nhìn của nó. Nó không biết rằng đó là chân của một con trâu, nên nó đã bị giẫm nát. Đó là kết thúc cuộc đời của một con ếch tự hào. Truyện đã phê phán thói kiêu ngạo, ngạo mạn, hiểu biết hạn chế, khinh thường người khác, đồng thời dạy cho chúng ta bài học về đức tính khiêm tốn, không được chủ quan và luôn phải tìm tòi, học hỏi, mở rộng với những người xung quanh.
Câu trả lời của bạn: 07:03 01/09/2024
DÀN Ý 1. Mở bài: Giới thiệu ngắn gọn về tác phẩm (nhan đề, tác giả); nêu ý kiến khái quát về tác phẩm. - Tác phẩm: Cho và Nhận , là một trong những tác phẩm nổi tiếng của văn học Việt Nam - Tác giả: Nguyễn Nhật Ánh - Ý kiến khái quát: - “Cho”: nghĩa là cho đi, trao đi tình cảm, sẵn sàng giúp đỡ những mảnh đời bất hạnh, những người gặp khó khăn trong cuộc sống. - “Nhận”: là chấp thuận việc làm, tình cảm mà người khác dành cho mình. “Cho và nhận” là một thông điệp ý nghĩa: trong cuộc sống, con người cần biết trao đi tình cảm, đùm bọc, yêu thương, giúp đỡ những người khó khăn. Khi trao đi những điều quý giá ấy chúng ta sẽ nhận lại tình yêu thương, niềm hạnh phúc, an yên trong tâm hồn và cả những sự giúp đỡ từ người khác. 2. Thân bài: - Nội dung chính của tác phẩm: Thông quacâu chuyện "Cho và nhận" thì các bạn có thể hiểu được rằng khi mình cho đi một thứ gì đó không phải là mình sẽ mất đi mà mình sẽ nhận lại được những gì xứng đáng nhận, điển hình ở đây chính là sự hạnh phúc của người nông dân nghèo này. Thế nên, đừng ngần ngại mà tặng quà cho một ai đó vì bạn sẽ nhận được sự vui mừng và hạnh phúc của một người và chính niềm vui của họ cũng làm cho bạn cảm thấy vui sướng trong lòng. - Chủ đề của tác phẩm:Hãy cho đi khi bạn còn có thể bởi khi cho đi ta sẽ nhận lại được rất nhiều và phép màu sẽ đến với những ai biết cho đi. Cuộc sống muôn màu muôn vẻ, có người vui, cũng có người buồn, có người hạnh phúc và không thiếu những người bi thương. Vì vậy, cần lắm sự chia sẻ, sự cho đi để tạo ra những hạnh phúc đơn giản, những tia sáng ấm áp lan tỏa nhẹ nhàng trong trái tim của mỗi người. - Một số nét đặc sắc về hình thức nghệ thuật của tác phẩm : + Trong văn bản trên, tác giả chủ yếu sử dụng thao tác lập luận: phân tích + Phương thức biểu đạt chính: Nghị luận. 3. Kết bài: Ý nghĩa, giá trị của tác phẩm. + Khẳng định vẻ đẹp của con người lao động và ý nghĩa của những công việc thầm lặng. + Liên hệ bài học bản thân. |
Câu trả lời của bạn: 14:10 28/08/2024
Dịch :
Another - Khác
Focuses -Trọng tâm
Secret - Bí mật
Includes - Bao gồm
Suffer - Chịu đựng
Due to - Bởi vì
Mental - Tâm thần
Weather - Thời tiết
Out of - Trong số
In number 2019 - năm 2019
Điền từ :
In 2019, Spain was the healthiest country in the world. The secret is their Mediterranean diet. This diet focuses on healthy fats and proteins. This includes cold tomato soup, plenty of seafood (especially fish), and veggies. Spanish people say that they have some of the most delicious salads in the world. Due to the Mediterranean diet, the Spanish suffer from fewer diseases than the rest of the world.
Physical health is important, but mental health is important too. Eight out of ten Spanish people are happy. Why? A major reason is the weather. Spain has beautiful weather all year round. Another reason is that Spain is home to a lively and relaxing culture. The Spanish enjoy the simple pleasures of life.
Câu hỏi:
Câu trả lời của bạn: 07:40 27/08/2024
Đáp án đúng là: C
Na2SO4→2Na++SO2−40,2 0,4 M
Câu trả lời của bạn: 07:38 27/08/2024
Đáp án đúng là: A
H2SO4→2H++SO2−4H2SO4→2H++SO2−4
Nồng độ ion [H+] là 0,005.2 = 0,01 = 10-2 M
Giá trị pH = -log(10-2) = 2.
Câu trả lời của bạn: 07:37 27/08/2024
Đáp án : D
- Tất cả các muối ammonium đều dễ tan trong nước.
- Muối ammonium tan điện li hoàn toàn thành các ion.
- Khi đun nóng, các muối ammonium dễ bị nhiệt phân hủy, tạo ra các sản phẩm khác nhau.
- Dung dịch muối ammonium, ion NH4+ là một acid.
Câu trả lời của bạn: 15:04 24/08/2024
Bất cứ những người con Việt Nam nào dù đi đâu về đâu cũng đều nhớ tới những giá trị văn hóa của dân tộc, nhớ tới những lễ hội tôn vinh chiến công, công sức dựng nước của mười tám vị vua Hùng - những người đã xây những nền móng đầu tiên của đất nước Việt Nam chúng ta. Do vậy, năm nào cũng thế, vào ngày mùng mười tháng ba âm lịch, cả nước đều hướng tới Đền Hùng - Phú Thọ. Đây là nơi thờ tụng những vị vua Hùng và là nơi tổ chức lễ hội vào những ngày này. Nhà nước quy định, vào những năm chẵn sẽ được tổ chức theo nghi lễ của quốc gia còn những năm lẻ sẽ do tỉnh Phú Thọ phụ trách. Nhưng dù có ở năm nào đi chăng nữa thì vào những ngày này, mọi người ai cũng muốn được tới nơi đây để thể hiện tấm lòng thành kính của mình dâng lên cho tổ tiên và những người đi trước. Đây là một trong những lễ hội lớn nhất của đất nước chúng ta.
Lễ hội Đền Hùng và giỗ tổ Hùng Vương được tổ chức hằng năm vào ngày mùng mười tháng ba âm lịch. Những ngôi đền thờ các vị vua Hùng nằm trên núi Nghĩa Lĩnh thuộc thôn Cổ Tích, xã Hy Cương, huyện Lâm Thao, tỉnh Phú Thọ. Nơi đây thể hiện một cách vô cùng sâu sắc những hình thức sinh hoạt tín ngưỡng truyền thống của nhân dân. Lễ hội được bắt đầu cũng từ chính thời đại của vua Hùng Vương trong quá trình dựng nước và giữ nước. Cũng chính bởi những lí do như vậy mà việc chúng ta suy trì lễ hội này và được tổ chức với quy mô lớn qua các năm càng chứng tỏ tấm lòng của nhân dân, những người thuộc thế hệ đi sau vẫn luôn nhớ tới với niềm biết ơn sâu sắc những vị cha ông ta đã hi sinh để bảo vệ cho đất nước.
Qua đây, chúng ta cũng nhận thấy một cách sâu sắc lòng yêu nước của dân tộc chúng ta. Trong những dịp lễ như thế này, chúng ta không thể nào quên được lễ hội Rước kiệu. Đây là một trong những công việc thể hiện sự nghiêm trang, kính lễ tới những người đã khuất. Không khí của buổi lễ vô cùng nghiêm túc, không hề có những hành động như cười đùa, nghịch ngợm. Mọi người sẽ nâng kiệu đi qua các đền và chùa ở trên núi Hùng. Trên đó là những lễ vật như xôi, gà, bánh chưng,… Đó đều là những món cúng truyền thống của dân tộc chúng ta. Tất cả sẽ được xếp một cách gọn gàng và đẹp đẽ ở trong năm bộ kiệu. Đoàn rước kiệu thường được tổ chức một cách vô cùng trang nghiêm và cẩn thận.
Thường thì đó chính là những người có sức khỏe tốt, ưa nhìn được xã lựa chọn. Họ đều mặc những đồng phục thống nhất và gọn gàng. Mỗi người lại mang những vũ khí thời xưa được phóng tác lại bằng gỗ như đao, chùy, cờ, long,.. để mô phỏng lại như thời ngày trước. Đoàn rước kiệu đi tới đâu, tiếng chiêng tiếng trống như rộn ràng tới đó. Sau đó, những đoàn đại biểu sẽ xếp hàng chỉnh tề để đi sau kiệu và cùng nhau lần lượt đi theo kiệu lên tới trên đỉnh. Điểm dừng đầu tiên chính là “ Điện kính thiên” . Lúc ấy, cả đoàn dừng lại và thực hiện nghi lễ dâng hương. Cả bầu không khi như khẩn trương và trang nghiêm vô cùng. Mọi người ai cũng chăm chú để theo dõi quá trình dâng hương tới thần linh.
Tiếp theo, mọi người đi vào trong thượng cung của đền Thượng. Đây là ngôi đền cao nhất và là ngôi đền chính trong số những đền ở đây. Do đó, tại nơi này, thường thì sẽ có một vị lãnh đạo đại diện cho nhân dân cả nước phát biểu cảm ơn những gì mà ông cha ra đã để lại, sau đó sẽ hứa cố gắng hơn cho những năm sau, cầu mong sự an lành và kinh tế đất nước phát triển. Thường thì nghi lễ này sẽ được báo chí và các phương tiện thông tin đại chúng theo dõi và phát lại trực tiếp để cho dân chúng cả nước cùng nhau theo dõi. Tất cả mọi người lúc này, ai nấy đều nói thầm những lời nguyện cầu từ trong trái tim của mình, mong nhận được sự phù hộ bình an của tất cả thần linh dành cho con cháu.
Sau phần lễ tế những vị vua Hùng là phần hội. Đây cũng là phần được mọi người rất yêu thích, nhất là với những người thuộc thế hệ trẻ. Mở màn năm nào hầu như cũng là phần thi kiệu của những làng ở xung quanh. Sự tham gia hào hững khiến cho không khí của mùa lễ hội như được dâng cao lên rất nhiều. Bởi mọi người sẽ xem xét và chấm xem cỗ kiệu của làng nào là đẹp nhất thì năm sau, cỗ kiệu của làng đó sẽ được thay mắn những làng còn lại được rước lên đền Thượng làm lễ. Đó chính là niềm vinh dự vô cùng lớn lao đối với ngôi làng được giải nhất vì theo như tập tục cho rằng, ngôi làng có cỗ kiệu được chọn thì trong năm làm ăn sẽ gặp nhiều may mắn, được các Ngài phù hộ tốt lành. Qua đó, chúng ta thấy rõ được những đặc điểm trong đời sống tâm linh của những làng xã quanh chân núi Hùng nói riêng và toàn thể nhân dân Việt Nam nói chung.
Trong lễ hội, chúng ta sẽ dễ dàng được xem nghi lễ hát Xoan. Đây là nghi lễ vô cùng độc đáo mà chỉ nơi đây mới có bởi chiếu theo lịch sử thì đây là điệu múa hát được bà Lan Xuân- vợ của vua Lý Thần Tông vô cùng yêu thích và có nhiều sự đóng góp giúp cho điệu hát này trở thành điệu hát thờ tại các đền thờ của vua Hùng. Không chỉ có hát Xoan mà ở đền Hạ còn có ca trù. Đây cùng là một loại hình ca hát truyền thống của dân tộc Việt Nam chúng ta. Bên ngoài sân, mọi người cùng nhau tụ tập để chơi một số những trò chơi dân gian như đu quay, đánh cờ, chọi gà, đấu vật,.. Với rất nhiều những trò chơi khác nhau, những người đến thăm hội được thưởng thức bất cứ một loại hình nào mà mình yêu thích. Ví như những bạn trẻ thường chọn chơi đánh đu trên những đu quay làm bằng tre, nứa rất chắc chắn. Buổi tối, những người yêu thích ca hát có thể cùng nhau tham gia những bài hát đối, hát giao duyên, hát chèo,… ngay tại sân của đền Hạ hoặc đền Giếng. Với biết bao những hoạt động bổ ích, hằng năm những lượt khách tới thăm đền Hùng là vô cùng nhiều. Ai cũng muốn được tới nơi thờ phụng tổ tiên của đất nước một lần để thể hiện tấm lòng thành kính.
Lễ hội Đền Hùng là một phong tục rất đẹp trong đời sống tâm linh của dân tộc người Việt. Chúng mang những giá trị về văn hóa lịch sử vô cùng to lớn đối với sự phát triển của đất nước. Chính bởi vậy mà đã từ lâu, Phú Thọ được coi là thánh địa của cả nước, là cái nôi của dân tộc. Trải qua một quãng thời gian rất dài với biết bao thăng trầm trong lịch sử nhưng nhà nước vẫn cố gắng tổ chức lễ hội Đền Hùng tưởng nhớ tới những vị vua khai sáng ra nước Việt ta. Những người hành hương tới với nơi đây đều mang trong mình những niềm thành kính, mong muốn gửi lên tấm lòng chân thành của mình tới tổ tiên. Điều đó khiến cho chúng ta càng cảm thấy tự hào về nguồn gốc con Rồng cháu Tiên của dân tộc Việt Nam ta.
Câu trả lời của bạn: 15:00 24/08/2024
Bài thơ "Hơi Ấm Ổ Rơm" của Nguyễn Duy là một tác phẩm giàu cảm xúc, đưa ta trở về với những ký ức ấm áp của tuổi thơ nơi làng quê Việt Nam. Hình ảnh ổ rơm trong bài thơ không chỉ đơn thuần là một biểu tượng của sự ấm áp vật chất, mà còn mang đậm giá trị tinh thần, là nơi trú ngụ của những tình cảm gia đình giản dị nhưng thiêng liêng. Tác giả đã khéo léo sử dụng hình ảnh này để khơi gợi trong lòng người đọc những kỷ niệm về quê hương, về những ngày tháng hồn nhiên, trong sáng. Cảm giác ấm áp từ ổ rơm không chỉ đến từ sự che chở của nó trong những đêm đông giá lạnh, mà còn từ tình yêu thương của mẹ cha, sự quây quần của gia đình bên nhau. Từng câu thơ là sự đan xen giữa hiện thực và hoài niệm, giữa niềm vui và nỗi buồn, nhưng tựu trung lại là một sự bình yên và hạnh phúc. Nguyễn Duy đã thể hiện được một cách tinh tế tình yêu và nỗi nhớ quê hương, đặc biệt là khi con người phải xa quê, xa gia đình. Qua bài thơ, ta cảm nhận rõ rệt sự trân quý của tác giả đối với những điều giản dị nhất trong cuộc sống. Hơi ấm của ổ rơm, tuy nhỏ bé, nhưng lại chứa đựng cả một bầu trời ký ức và tình yêu. Đây chính là giá trị nhân văn sâu sắc mà bài thơ mang lại, nhắc nhở chúng ta hãy luôn biết quý trọng những điều bình dị xung quanh, bởi đó chính là nguồn cội của hạnh phúc và sự bình yên.
Câu trả lời của bạn: 14:58 24/08/2024
Bài thơ Lượm của Tố Hữu đã để lại cho tôi thật nhiều ấn tượng. Tác giả đã khắc họa hình ảnh một cậu bé liên lạc mang vẻ hồn nhiên, ngây thơ nhưng rất dũng cảm, gan dạ. Mở đầu là cuộc gặp gỡ với người chiến sĩ ở Hàng Bè vào những ngày tháng thực dân Pháp trở lại xâm lược Huế. Chiến tranh xảy ra, Lượm tham gia cách mạng với tư cách là một chiến sĩ liên lạc. Cậu được miêu tả với dáng người nhỏ bé nhưng rất nhanh nhẹn. Cùng với đó là cái xắc đeo trên vai để đựng thư, chiếc ca lô đội lệch trên đầu. Không chỉ ngoại hình, chúng ta còn thấy được nét tính cách hồn nhiên của Lượm. Điều đó được thể hiện qua niềm vui khi bản thân được làm liên lạc. Những từ ngữ trực tiếp miêu tả cảm xúc “vui”, “thích”, “cười”, “má đỏ” đã diễn tả được tâm trạng của Lượm, đồng thời qua đó còn khẳng định việc được tham gia chiến đấu chống kẻ thù bảo vệ đất nước là niềm vui của thế hệ trẻ Việt Nam. Không chỉ vậy, khi đọc bài thơ, tôi còn cảm thấy ngưỡng mộ với tinh thần của Lượm. Dù vẫn còn nhỏ tuổi nhưng cậu lại có tinh thần dũng cảm, sẵn sàng hy sinh vì nhiệm vụ được giao. Khi nhận được nhiệm vụ giao lá thư đề “thượng khẩn”, Lượm đã không ngại khó khăn, nguy hiểm để hoàn thành nhiệm vụ. Cách nói “sợ chi” cho thấy một tâm thế chủ động của người chiến sĩ nhỏ, cậu sẵn sàng đối mặt với nguy hiểm mà không hề run sợ. Nhưng rồi, Lượm đã ngã xuống trên cánh đồng quê khi đang làm nhiệm vụ. Khi đọc khổ thơ viết về sự hy sinh của Lượm, tôi cảm thấy đau đớn, nghẹn ngào. Lượm ngã xuống giữa cánh đồng của quê hương. Có thể thấy, Lượm là một bài thơ giàu cảm xúc, mang đậm dấu ấn phong cách sáng tác của Tố Hữu.
Câu trả lời của bạn: 14:30 23/08/2024
Sáu năm đã đi qua với sáu lần vằng vặc ánh trăng tròn Rằm tháng Giêng, mùa xuân lộng lẫy đã ôm giữa lòng Ngày thơ Việt Nam đầy trữ tình và hào sáng, để chúng ta nói tiếng nói tri âm với Thơ Việt. Trong Thơ, ẩn chứa bốn ngàn năm văn hiến của dân tộc, nụ cười nước mắt, mồ hôi và máu của nhân dân, tinh hoa và khí phách của đất nước. Sợi dây thơ tinh tế, con đường thơ dư vang, vầng trăng thơ mẫn tiệp, mặt trời thơ rực rỡ v.v... là những cách ví von ẩn dụ của cõi thơ bao dung và trong ấy sáng ngời những gương mặt thơ Việt Lý Trần, gương mặt thơ Nguyễn Trãi, Nguyễn Du, Hồ Xuân Hương, gương mặt thơ thế kỷ XX v.v... Chúng ta có thể tìm lại trong ấy những tâm can Việt, hoài bão Việt, uy linh Việt, thao thiết Việt của bao nhiêu thời đại, của bao nhiêu giông tố, của bao nhiêu phù sa, của bao nhiêu năm tháng dữ dội và êm đềm, lắng qua mọi âm thanh từ chốn bùn lam nước lũ của lê dân đến miền lầu son gác tía của ngai vàng, hơi thở Việt, niềm tin Việt vẫn hôi hổi bên lòng ta, trong tim ta, giữa trí óc ta. Bên cạnh Nhân Dân và Lịch Sử, Thơ luôn là người bạn đồng hành tin cậy trên mọi nẻo đường để mọi người có thể nhặt trong cõi đời lặng lẽ và thét gào, những mùi hương sẻ chia khôn cùng của số phận mình giữa số phận của cộng đồng. Thơ Việt ở miền đất võ Bình Định, những dòng sông thơ miên man như những mạch đập vững bền của giang san này, nơi trái tim vị hoàng đế oai hùng Quang Trung- Nguyễn Huệ mãi mãi là điểm tựa tâm linh, nơi những nhà thơ song song với việc chấm bút vào nghiên mực, họ đã đặt lồng ngực mình thở lên từng con chữ. Nếu đặt tim mình vào cuộc “nối mạng” đầy tri âm với những khoảng trời thơ, chúng ta sẽ nhận được câu trả lời chân thật nhất, xúc động nhất. Chúng ta sẽ nhận từ Đào Duy Từ nỗi trắc ẩn bôn ba của một danh sĩ đội lốt chăn trâu, chí nam nhi thời loạn. Chúng ta sẽ nhận từ Đào Tấn sự canh cánh giữ mình của một ông quan nghệ sĩ, sự thức thời trước sứ mạng vua tôi bên cạnh lẽ ứng xử trong bối cảnh một đất nước tồn vong vì họa ngoại bang. Chúng ta sẽ nhận từ Xuân Diệu nỗi cô đơn rợn ngợp trong một biển tình lai láng. Chúng ta sẽ nhận từ Hàn Mặc Tử những bó hoa của miền phiêu linh. Chúng ta sẽ nhận từ Chế Lan Viên nỗi gạch rụng sao rơi vắt ngang những ánh mắt Chiêm Thành. Chúng ta sẽ nhận từ Quách Tấn sự trang trọng và đài các của một ngọn gió Đường Thi phả trên bờ giậu lũy tre, suối ngọt mây thơm quê hương Bình Định. Chúng ta sẽ nhận từ Yến Lan những tiếng gọi đò chờn vờn trong trăng lạnh... Thơ Việt ở miền đất võ là tiếng thốt tận đáy lòng của một Mai Xuân Thưởng trước lúc đầu rơi, của một Tăng Bạt Hổ bôn ba trùng dương hải ngoại, của một Nguyễn Bá Huân ưu thời mẫn thế, của một Nguyễn Trọng Trì chí khí lắng sâu đêm nguyệt tận, một Đào Phan Duân tiết tháo, một Hồ Sĩ Tạo xả thân dưới cờ nghĩa... Người Bình Định rất tự hào bên cạnh sông núi cương trực này, bên cạnh nhân dân chính đại này, những nhà thơ của mọi thời vẫn luôn ủ ấm trong tim họ những ngọn lửa anh minh hòa vào cõi thơ của quốc gia, dân tộc và nhân loại. Bốn phương bạn bè đã giang tay đón nhận những giá trị thơ ca xuất phát từ những miền đất khác nhau. Những giá trị thơ ca, đó là quà tặng của cõi người và ân sủng của càn khôn vạn vật. Nhà thơ với đúng nghĩa của danh xưng này luôn là những cánh buồm vượt qua mọi bão táp của tháng năm và vượt qua sự tinh lọc của mọi tâm hồn. Qua những thăng giáng của thời gian và công chúng, mọi sự biện minh, tô trát, những mưu toan ẩn dưới mọi tiểu xảo gán ghép cho trận đồ ngữ ngôn đều bị vạch trần chân tướng. Trong trái tim đa cảm của nhà thơ, tuyệt nhiên không có chỗ cho bóng mây trí trá, cho sự nông nổi và cho những hãnh tiến ồn ào, cơ hội, lạm phát... Nếu ví hành trình sáng tạo như vũ trụ, mỗi vũ trụ thơ được khởi thủy, phán quyết như cuộc định hình của núi non trùng điệp và sông ngòi biển cả trên mặt đất này. Vũ trụ ấy tiến hành xâm chiếm đời sống tinh thần của người tri âm, tri kỷ, nhân rộng ra trong mọi thời, mãi đến muôn sau. Những điều to tát ấy, đã được mọi thời tôn xưng và giãi bày. Chúng ta, những người làm thơ và yêu thơ đã bước qua thế kỷ XXI, bước qua thiên niên kỷ thứ II được 8 năm. Chúng ta có những khát vọng rằng cuộc sáng tạo thơ ở thời đại chúng ta, sẽ sản sinh những thiên tài vượt trội, những thiên tài ấy, nói theo cách của Chế Lan Viên là sẽ làm cho “Trái đất rộng thêm ra một phần vì bởi các trang thơ- Vì diện tích tâm hồn các nhà thi sĩ”. Bao nhiêu nhà thơ Bình Định tiền bối đã làm cho diện tích tâm hồn Bình Định đăng đối với bè bạn trong một tâm hồn Việt Nam phong phú, điều ấy đã có câu trả lời. Người Bình Định luôn cần những đáp án mới, những đáp án huyền nhiệm giữa cõi núi sông Bình Định, nơi những anh hùng và thi nhân đã đổ mồ hôi sôi nước mắt cùng Nhân Dân và Lịch Sử, tái tạo những khoảnh khắc đau thương và hùng tráng, những cảm xúc thiêng liêng qua các thời đại, trong ấy chan chứa hình tích đất nước và con người Bình Định, hiện thực và cổ tích. Bước vào thời của hội nhập, toàn cầu hóa, hơn lúc nào hết chúng ta đang đứng trước rất nhiều thuận lợi nhưng cũng vô vàn thử thách trong cuộc gìn giữ hồn cốt của văn hóa Việt. Một hệ thống thành tháp Vijaya, thành Hoàng Đế, cây me giếng nước Tây Sơn... là những tấm chứng minh thư của di tích lịch sử văn hóa. Một vị bánh tráng nước dừa, một mùi bún Song Thằn, một hương rượu Bàu Đá... là những tấm chứng minh thư của nghệ thuật ẩm thực. Chúng ta có quyền kỳ vọng chữ ký của các nhà thơ dưới mỗi bài thơ sẽ là niềm tin cậy và tác phẩm ấy sẽ thành báu vật của Nhân Dân và Lịch Sử. Và đó chính là những tấm chứng minh thư tài hoa và mẫn cảm, xác lập biên độ của tâm hồn Bình Định trong tâm hồn Việt Nam. Có thể ví đất nước như một bản trường ca vĩ đại, một cơ thể thống nhất, mỗi tấc đất ngọn cây đều ngời chói lên một chân lý vĩnh hằng mà ta thường gọi là máu của máu Việt Nam, thịt của thịt Việt Nam. Mỗi nhà thơ không thể không nặng lòng với một cơn mưa Trường Sa, một làn nắng Hoàng Sa, một mùi gió sóng diệu vợi của Tổ quốc nơi trùng dương. Đó là những chương đoạn bi hùng trong bản trường ca đất nước, là gia sản mà tổ tiên truyền lại cho cháu con. Cơ thể vĩ đại của đất nước đã ôm trong lòng nhân dân Việt Nam. Và mỗi người dân Việt Nam, đặc biệt là mỗi nhà thơ Việt Nam đều dung chứa trong tâm thức một cơ thể đất nước từ Nam Quan đến Cà Mau, từ đất liền đến biển đảo. Như những lần trước, Ngày Thơ Việt Nam năm nay diễn ra trong tiến trình hình thành một mỹ tục mới, như cây có cội, như nước có nguồn, như chim có tổ, như người có tông. Cội nguồn tổ tông của Thơ Việt được hoài thai, sinh nở, trưởng thành trong mạch đập của sông núi dân tộc Việt Nam, trong mạch đập của lương tri và phẩm giá loài người. Trong huyết quản của nòi giống Lạc Hồng, có những người con Bình Định cầm cuốc cầm cày cầm gươm cầm bút. Cùng với đất nước, khi ngọt ngào lúc đắng cay, họ đã sáng tâm bền chí vượt qua mọi thử thách, tận tụy vươn mình đến bến bờ chân thiện mỹ, như những giọt phù sa bồi đắp cho cánh đồng óng ả của quá khứ, của hiện tại và của tương lai. Trong gánh gồng lịch sử sâu nặng ân tình ấy, thơ như một hành trang không thể thiếu vắng, khôn nguôi thao thức và trăn trở. Thơ không chỉ khuôn khổ trong những trang thơ. Nó là kết tinh và lan tỏa từ những đèo những truông những bùn những đất những mây những gió, những khổ ải và những hạnh phúc. Ở đó, tiếng rập rờn của những nhành lúa hay vẻ suy tưởng của mỗi cánh hoa mai, tiếng quẫy cựa của một đàn cá trên đầm nước rộng hay dáng vươn mình của con đại bàng chốn non cao cũng trở thành những vẻ đẹp thơ thanh khiết. Một thiên nhiên thơ mộng bên cạnh một xã hội khôn nguôi những dư vang nhân nghĩa, đạo lý, phẩm giá, lương tri, đó chính là cái gốc để đè bẹp những gì trái với quy luật, đè bẹp mọi sức cản phá dòng nước trong trẻo của tài năng, của tâm đức, của tinh hoa. |
Câu trả lời của bạn: 14:28 23/08/2024
Gọi số tiền cần tăng giá mỗi chiếc khăn là x (nghìn đồng).
Vì cứ tăng giá thêm 1 (nghìn đồng) thì số khăn bán ra giảm 100 chiếc nên tăng x (nghìn đồng) thì số xe khăn bán ra giảm 100x chiếc. Do đó tổng số khăn bán ra mỗi tháng là: 3000-100x chiếc.
Lúc đầu bán với giá 30 (nghìn đồng), mỗi chiếc khăn có lãi 12 (nghìn đồng). Sau khi tăng giá, mỗi chiếc khăn thu được số lãi là: 12 + x (nghìn đồng). Do đó tổng số lợi nhuận một tháng thu được sau khi tăng giá là: f(x)=(3000−100x)(12+x) (nghìn đồng).
Xét hàm số f(x)=(3000−100x)(12+x) trên (0;+∞)
Ta có f(x)=−100x2+1800x+36000=−100(x−9)2+44100≤44100
Dấu bằng xảy ra khi và chỉ khi x = 9
Như vậy, để thu được lợi nhuận cao nhất thì cơ sở sản xuất cần tăng giá bán mỗi chiếc khăn là 9.000 đồng, tức là mỗi chiếc khăn bán với giá mới là 39.000 đồng.
Câu trả lời của bạn: 14:27 23/08/2024
- Một số hình ảnh, từ ngữ được tác giả sử dụng trong bài thơ để miêu tả quá trình từ hạt thành cây là: nằm lặng thinh, nảy mầm, nhú lên giọt sữa, thì thầm, mầm mở mắt, đón tia nắng hồng, nở vài lá bé.
- Quá trình từ hạt thành cây:
Khổ 1: Hạt lặng thinh, nằm yên trong lòng đất, như đang chờ đợi thời khắc phù hợp để bắt đầu sự sống.
Khổ 2: Mầm nhú lên giọt sữa, như một dấu hiệu của sự khởi đầu, và bắt đầu có những âm thanh thì thầm của sự sống mới.
Khổ 3: Mầm được chăm sóc như đứa trẻ sơ sinh, được nâng niu và che chở, phát triển trong môi trường được bảo vệ và yêu thương.
Khổ 4: Mầm kiêng gió kiêng mưa, phát triển một cách cẩn thận, lớn lên nhờ sự tiếp nhận ánh sáng mặt trời, với tia nắng hồng nuôi dưỡng sự sống.
Khổ 5: Cây đã trưởng thành, lá xanh bập bẹ tiếng nói của sự trưởng thành, thể hiện sự phát triển và sức sống của mình.
Khổ 6: Cây bập bẹ xưng tên họ, tự hào và đầy hứa hẹn sẽ góp phần làm xanh thêm cho cuộc sống, khẳng định vai trò của mình trong việc làm đẹp thế giới.
Câu trả lời của bạn: 14:26 23/08/2024
Trả lời:
- Năm khổ thơ đầu là lời của nhân vật trữ tình (tác giả). Cách xưng hô của tác nhà thơ đã khẳng định điều này: “Cầm trong tay mình” và gọi những đối tượng được nhắc tới bằng chính tên gọi của nó: hạt, mầm, cây, lá…
- Khổ cuối là lời của hạt mầm vì đến đây, cách xưng hô và giọng điệu đã thay đổi:
+ Cách gọi trực tiếp: “Rằng các bạn ơi”
+ Lời giải thích xưng tôi: “Cây chính là tôi…”
+ Nội dung: Lời nhắn gửi của hạt mầm tới các bạn: Tôi (hạt mầm) sau này lớn lên sẽ trở thành cây và góp màu xanh cảu mình vào sự tươi xanh của đất trời. Quan đó, khẳng định vai trò, ý nghĩa của cây cối đối với cuộc sống con người.
Câu trả lời của bạn: 21:30 21/08/2024
Chọn đáp án C
Ông T, ông Q và ông P vi phạm quyền bình đẳng trong kinh doanh, vừa vi phạm nội dung quyền bình đẳng trong lao động
Giải thích
+ Hai cơ sở chế biến thực phẩm của ông T và ông Q cùng xả chất thải chưa qua xử lý gây ô nhiễm môi trường ->Không tuân thủ pháp luật về bảo vệ môi trường ->vi phạm nghĩa vụ trong kinh doanh.
+ Nghi ngờ anh M nhân viên dưới quyền đã việc này cho cơ quan chức năng nên ông Q cùng kế toán công ty là anh G đã tạo tình huống để vu khống anh M mắc sai lầm trong công việc. Dựa vào đó, ông Q thực hiện quy trình và ra quyết định kỷ luật buộc thôi việc M- Vi phạm bình đẳng trong lao động.
+ Vì đã nhận tiền ông T từ trước khi đoàn cán bộ đến kiểm tra, ông P trưởng đoàn chỉ lập biên bản và xử phạt và đình chỉ cơ sở chế biến của ông Q, còn cơ sở sản xuất của ông T chỉ bị nhắc nhở vì không đảm bảo trang phục lao động cho nhân viên- vi phạm quyền bình đẳng trong kinh doanh
+ P chia cho 20 triệu đồng từ số tiền của ông T đưa cho nên ông H hủy đơn của anh K đồng thời điều chuyển anh K xuống làm nhân viên tạp vụ mà không nêu
lý do- Vi phạm bình đẳng trong lao động.
Câu trả lời của bạn: 21:29 21/08/2024
B. Anh M, K, S
- Mâu thuẫn giữa bà L, H và anh M liên quan đến tài sản => vi pạm quan hệ hôn nhân và gia đình.
- M, K, S đánh H bị trọng thương => chịu trách nhiệm hình sự
Câu trả lời của bạn: 21:25 21/08/2024
1. I don't like tea.
2. He doesn' play football in the afternoon.
3. You shouldn' t go to bed at midnight.
4. They don't do the homework on weekends.
5. The bus doesn't arrive at 8.30 a.m.
6.My brother doesn't finish work at 8 p.m.
7 .Our friends don't live in a big house.
8 .The cat doesn't like me.
Câu hỏi:
Câu trả lời của bạn: 21:22 21/08/2024
Bằng cái giọng ngọt ngào, con bìm bịp trầm ấm, báo hiệu mùa xuân đến.
- Trạng ngữ: Bằng cái giọng ngọt ngào.
- Chủ ngữ: con bìm bịp trầm ấm.
- Vị ngữ: báo hiệu mùa xuân đến.
Câu trả lời của bạn: 21:12 21/08/2024
Mấy ngày nay trời nóng như đổ lửa, cây cối thì héo khô, mọi người thì đều chờ có một cơn mưa, thật ngột ngạt và khó chịu. Vào buổi chiều ngày hôm qua, cơn mưa mà mọi người chờ đã đến.
Mây đen từ đâu ùn ùn kéo đến, che lấp cả một vòm trời xanh thẫm. Lúc đầu gió chỉ nổi lên xoáy thành một cơn lốc nhỏ cuốn lá vàng bay đi. Khoảng năm phút sau, gió như điên cuồng thổi đến làm cây cối nghiêng ngả, người đi bộ cũng khó đi lại vì sức gió. Một tia chớp vàng giáng xuống xé toạt những đám
mây xám xịt. Và vài hạt mưa to và nặng rơi xuống tạo ra tiếng lách tách, lách tách trên mái tôn. Mọi người rảo chân bước vội. Xe cộ trên đường cũng phóng nhanh hơn.
Rồi một lúc sau, hạt mưa cũng nhỏ dần và mưa lớn hơn. Mưa lớn như thế nào thì gió lớn như thế nấy. Mưa như trút nước. Cứ tưởng như là sắp có bão vậy. Nước mưa lao vào những bụi cây. Lá bàng, lá cau vẫy tay như chào đón cơn mưa. Mưa tạch tạch trên lan can, đập vào lòng lá bàng lộp độp, lộp độp. Hai bên đường cũng đông người trú mưa hơn lúc chuẩn bị mưa. Có người đội đầu trần chạy về nhà. Con đường vắng hẳn. Chỉ có một đám trẻ khoảng năm sáu đứa cởi trần chạy ra ngoài mưa để tắm và một vài chiếc xe ô tô, xe tải bật đèn lao vào màn nước trắng xóa. Nước chen nhau tuôn ồ ồ vào các rãnh cống. Những chú chim sẻ cũng tìm chỗ để trú. Chuột, gián đã bám vào chân tường.
Mưa đến rồi cũng đi. Mây đen cũng nhường chỗ cho bầu trời ló rạng. Cầu vồng hiện ra với bảy sắc lung linh. Tiếng nói chuyện, đi lại rộn rịp từ những chỗ trú mưa, mọi người lại tiếp tục công việc của mình. Nhất là các bác thợ sửa xe, khi mưa xong, bác lại xách hộp đồ nghề lỉnh kỉnh của mình ra để sửa cái bu-gi cho mấy chiếc xe bị chết máy khi trận mưa kết thúc. Mấy chú chim sẻ bay ra từ hốc cây nào đó, đậu trên mái nhà, dang cánh ra để phơi khô bộ lông óng ánh của chú, và thỉnh thoảng chú kêu rích rích nghe rất vui tai.
Mưa xong làm cho không khí oi bức trở thành không khí mát mẻ, trong lành. Những hạt mưa cuốn trôi bụi bặm trên lá cây đi. Mưa xong, những giọt mưa còn đọng lại trên tán lá. Khi có ánh sáng chiếu vào, nó lấp lánh như kim cương. Đối với chúng ta thì nó chỉ có như thế. Nhưng đối với các bác nông dân, thì nó cần biết bao nhiêu!
Câu trả lời của bạn: 21:10 21/08/2024
Cảm nghĩ
"Dế Mèn phiên lưu kí" là một tác phẩm độc đáo của Tô Hoài, một truyện phiêu lưu viết cho tuổi thơ vô cùng hấp dẫn. Những hành trình xuôi ngược, những nếm trải cay đắng đó đây, "những hành động nghĩa hiệp, những chiến công và vinh hoa gặt hái được của chú Dế Mèn đã để lại nhiều ấn tượng đẹp trong lòng bạn nhỏ yêu quý gần xa. Cảnh "Dế Mèn bênh vực kẻ yếu" chỉ là một trang đời nhỏ bé của chú mà thôi; tuy nhỏ bé nhưng rất đẹp, rất đáng yêu.
Dế Mèn rất giàu tình thương người. Đi qua đám cỏ xước xanh dài, chen nghe "tiếng khóc tỉ tê" và nhìn thấy chị Nhà Trò đang "gục đầu bên tảng đá cuội" đối với kẻ vô tâm, vô tình khác thì họ lặng lẽ hoặc chép miệng rồi dửng dưng bỏ đi. Trái lại, chú Dế Mèn rất quan tâm và thương cảm đến gần con người bất hạnh "gạn hỏi mãi". Hình ảnh chị Nhà Trò "đã bé nhỏ lại gầy yếu quá", đôi cánh mỏng "ngắn chùn chùn" và tiếng khóc của chị ta đã làm cho chú Dế Mèn thương tâm lắm. Chú càng xúc động hơn trước cảnh ngộ đau khổ của chị ta: mẹ mất, sống "thui thủi", ốm yếu quá nên làm không đủ ăn, lại đang bị bọn nhện đòi nợ một cách riết róng! Bọn nhện đánh đập chị ta mấy bận, lần nào chúng đe bắt để "vặt chân, vặt cánh ăn thịt". Cuộc sống và tính mạng chị Nhà Trò đang bị uy hiếp nghiêm trọng.
Cử chỉ "xòe cả hai cẳng ra" và câu nói của chú Dế Mèn không phải ai cũng có. Biết bao thương cảm, biết bao nâng đỡ chở che, đầy nghĩa hiệp: "Em đừng sợ. Hãy trở về cùng với tôi đây. Đứa độc ác không thể cậy khỏe ăn hiếp kẻ yếu. Tiếng nói của Dế Mèn vang lên như một lời tuyên chiến với lũ nhện quen thói cạy thế, áp bức đè nén người khác. Đúng như người xưa đã nói:
"Tôi xin ra sức anh hào,
Hãy cứu người khỏi khốn đốn trong buổi này!
Trận địa mai phục của lũ nhện thật đáng sợ. Như thiên la địa võng "chăng từ bên nọ sang bên kia đường biết bao tơ nhện". Chúa trùm nhà nhện là một mụ nhện "đanh đá, nặc nô". Có 2 vệ sĩ nhện vách đi kèm. Trên trận địa mai phục có vô số lũ nhện nanh ác do nhện Gộc chỉ huy. "Chúng đứng im như đá mà coi vẻ hung dữ". Liệu chú Dế Mèn đơn phương độc mã có làm gì nổi lũ nhện ghê gớm này?
Một chữ "ta" của Dế Mèn được nói lên rất đàng hoàng, đĩnh đạc và hào hùng: "Ai đứng chóp bu bọn này? Ra đây ta nói chuyện". Vừa thoáng thấy mụ nhện từ trong hang đá "cong chân nhảy ra" với hai nhện vách đi kèm, Dế Mèn bèn ra oai thị uy: "quay phắt lưng, phóng càng đạp phanh phách". Đó là miếng võ gia truyền của họ hàng nhà dế! Thật là bất ngờ và ngạc nhiên: "Mụ nhện co rúm lại rồi rập đầu xuống đất như cái chày giã gạo". Mụ nhện và lũ tiểu yêu đã bị đánh bại!
Dế Mèn đã đanh thép hạch tội lũ nhện là bọn người "béo múp núp" mà lại tham lam ti tiện "cứ cố tình đòi một tí tẹo nợ đã mấy đời rồi?". Chú ta "cấm" bọn nhện "từ giờ không được đòi nợ chị Nhà Trò nữa". Như một lời phán truyền nghiêm khắc, Dế Mèn bắt bọn nhện: "Hãy phá các vòng vây đi! Đốt hết văn nợ đi!". Tức thì quân tướng lũ nhện "sợ hãi cùng dạ ran", chúng vội vàng "phá hết các dây tơ chăng lối". Và con đường về tổ Nhà Trò "quang hẳn". Chị Nhà Trò đã bị cứu thoát.
Dế Mèn, một chàng trai có phẩm chất tốt đẹp với võ nghệ tài giỏi, sự dũng cảm, lòng thương người, tính hào hiệp và căm ghét mọi bất công trên thế giới, đã không ngần ngại bảo vệ chị Nhà Trò trong lúc khó khăn. Anh ta thật sự là một hiệp sĩ khi nói rằng "giữa đường dẫu thấy bất bằng mà tha!".
Nhận xét : Dế Mèn, một chàng trai có phẩm chất tốt đẹp: có võ nghệ tài giỏi, rất dũng cảm, thương người, hào hiệp, căm ghét mọi bất công trên cõi đời. Dế Mèn đã hết lòng bênh vực chị Nhà Trò trong cơn nguy khốn. Dế Mèn đúng là một hiệp sĩ: "Giữa đường dẫu thấy bất bằng mà tha!".
Câu trả lời của bạn: 21:05 21/08/2024
Giải thích các bước giải:
Tuổi anh hơn tuổi em là:
22-18 = 4 (tuổi)
Tuổi anh khi tuổi em bằng tuổi anh bây giờ là:
22+ 4=26 ( tuổi)
Tổng số tuổi hai anh em khi đấy là:
22+26=48 ( tuổi )
Đáp số: 48 tuổi .