Quảng cáo
5 câu trả lời 231
“Em đi giữa biển vàng
Nghe mênh mang trên đồng lúa hát
Hương lúa chín thoang thoảng bay
Làm lung lay hàng cột điện
Làm xao động cả hàng cây.”
Đây là câu thơ mà tôi thích nhất. Hè đã về, bố mẹ quyết định cho tôi về thăm quê ngoại. Quê ngoại tôi ở xa nên đây là lần đầu tiên tôi được về thăm. Từ trung du được về đồng bằng, tôi thấy rất nhiều điều mới lạ và tôi thích thú nhất chính là cánh đồng lúa trải rộng tít tắp tới tận chân trời.
Vừa bước xuống xe, tôi đã choáng ngợp trước cánh đồng. Nơi toi đứng nhìn thẳng ra cánh đồng lúa đang rộ chín. Có lẽ đã bắt đầu vào mùa thu hoạch. Cánh đồng lúa trải một màu vàng óng, nhìn từ xa trông như một tấm thảm khổng lồ. Một làn gió nhẹ thoảng qua, cả cánh đồng xào xạc một âm thanh dịu nhẹ. Hương lúa thoang thoảng lan theo trong gió. Những tia nắng đầu tiên phớt nhẹ đây đó trên các thửa ruộng còn chìm trong màn sương bạc làm cho cả biển lúa xao động tạo thành những làn sóng nhẹ xô đuổi nhau chạy mãi ra xa. Ánh nắng ban mai đã tỏa sáng khắp nơi trên cánh đồng. Ngọn gió thổi rì rào như các cây lúa đang nói chuyện với nhau. Nắng đã lên cao, cánh đồng lúa bây giờ đã ánh lên màu pha vàng tươi sáng. Xa xa, đàn cò trắng bay rập rờn làm tang thêm vẻ đẹp của đồng quê. Đã đến giờ các cô chú đã bắt đầu vào công việc của mình. Những chiếc nón trắng xen giữa biển lúa vàng trông thật đẹp mắt. Họ đang đưa những chiếc liềm để cắt lúa thật là nhanh. Người các cô chú ướt đẫm mồ hôi. Vừa làm việc, họ vừa ca hát rất vui.
Từng khóm lúa ngả nghiêng vì bông lúa vừa dài lại vừa to. Bông lúa trĩu nặng hạt đều tăm tắp, chắc mẩy uốn cong mềm mại, ngả vào nhau thì thầm trò chuyện. Lúa là cây có một lá mầm, rễ chùm. Lá bao quanh thân, có nhiều phiến dài và mỏng. Trong một năm có hai vụ lúa: vụ chiêm và vụ xuân.
Nhìn những hạt lúa mẩy vàng tôi thầm nghĩ: không biết có bao nhiêu giọt mồ hôi rơi xuống thước đất kia, bao nhiêu trí tuệ của những người nông dân đã tạo nên những hạt thóc mẩy vàng. Tôi chợt nhớ đến câu ca dao:
“Cày đồng đang buổi ban trưa
Mồ hôi thánh thót như mưa ruộng cày
Ai ơi bưng bát cơm đầy
Dẻo thơm một hạt đắng cay muôn phần”
Cây lúa đóng vai trò chính, chủ yếu trong việc cung cấp lương thực cho nhân dân Việt Nam, nó góp phần làm giàu đất nước qua việc xuất khẩu thu ngoại tệ. Ngày nay, Việt Nam được xem là một trong các nước có sản lượng lúa, gạo xuất khẩu thứ hai trên thế giới. Cây lúa không chỉ mang lại đời sống no đủ mà còn trở thành một nét đẹp trong đời sống văn hóa tinh thần của người Việt. Trước đây, cây lúa hạt gạo chỉ đem lại no đủ cho con người, thì ngày nay nó còn có thể làm giàu cho người nông dân và cho cả đất nước nếu chúng ta biết biến nó thành thứ hàng hóa có giá trị.
Nắng tháng năm vẫn trải rộng trên cánh đồng gay gắt, gương mặt của những người nông dân thêm ửng hồng, khỏe mạnh. Nụ cười làm gương mặt họ bừng sáng lên. Ngắm nhìn tất cả cảnh vật trên cánh đồng lúa quê tôi, tôi thấy những hình ảnh ấy thân thương làm sao. Tôi thấy yêu quê ngoại vô cùng và tự hào về quê hương đất nước của mình. Với những người biết yêu đồng ruộng như cha ông chúng ta, quê hương mình sẽ ngày càng giàu đẹp.
Hải Phòng – một thành phố cảng trung dũng, quyết thắng, một thành phố có nhiều cảnh đẹp, một nơi có những con người hiền lành, chất phác, dịu dàng – là nơi tôi đã sinh ra và lớn lên.
Hải Phòng là đô thị loại một nằm ở phía đông bắc Việt Nam giáp với biển Đông. Vì vậy ở đây có rất nhiều cảng, cũng chính vì thế mà người ta gọi đây là thành phố cảng. Thời tiết ở đây mang một thứ gì đó rất riêng biệt của miền Bắc mà chỉ miền Bắc mới có.
Nếu bạn đã từng đến thăm Hải Phòng thì tôi đoán chắc rằng bạn sẽ tận hưởng được thời tiết đó. Cái nắng gay gắt, chói chang của mùa hè, những cơn mưa rào chợt đến rồi lại chợt đi, bầu trời trong xanh không một gợn mây. Trái với thời tiết của mùa hè là mùa đông. Mùa đông có lá rụng, có cái rét căm căm đến cắt da cắt thịt, cái nắng yếu ớt trên bầu trời phủ đầy sương.
Ở trên đất này, mọi người đều thân thiện, hiền lành, chất phác. Nếu bạn siêng năng, chịu khó thì những người nơi đây luôn dang rộng đôi tay đón chào và bạn sẽ trở thành một công dân của thành phố cảng.
Cảnh vật nơi đây thật đẹp với những ngọn đuốc khổng lồ thắp sáng cả thành phố. Mùa hè, nếu dạo theo hai bên đường bạn còn được nghe thấy tiếng ve râm ran, tiếng chim líu lo trong vòm lá và đặc biệt mắt bạn sẽ ngợp trong màu đỏ của hoa phượng. Chính vì vậy Hải Phòng còn được gọi là thành phố hoa phượng đỏ. Nếu trong những ngày hè chói chang, nóng nực mà được đi du lịch ở đảo Cát Bà thì quả là tuyệt, ở đấy có những hàng cây xanh, có đường uốn theo sườn núi, có rừng quốc gia với nhiều động vật quý hiếm, có làn nước biển trong xanh với bãi cát vàng óng lấp lánh trong nắng.
Hải Phòng không chỉ nổi tiếng bởi Cát Bà mà còn có khu du lịch Đồ Sơn. Đồ Sơn nổi tiếng về rừng thông reo vi vu trong gió, những tòa nhà biệt thự cao tầng, hàng dừa tán rộng… Hàng năm Đồ Sơn còn tổ chức lễ hội chọi trâu thu hút nhiều người từ mọi miền Tổ quốc:
Dù ai buôn đâu bán đâu
Mồng chín tháng tám chọi trâu mà về
Dù ai buôn bán trăm nghề
Mồng chín tháng tám nhớ về chọi trâu
Tôi yêu thành phố Hải Phòng, yêu màu hoa phượng vĩ trong nắng sớm. Tôi sẽ học tập tốt để xây dựng thành phố quê hương.
Quê hương em có rất nhiều cảnh đẹp- dòng sông êm đềm. Từ dãy Trường Sơn hùng vĩ những cánh rừng đại ngàn xanh tốt. Đến biển Của Tùng đêm ngày sống vỗ mênh mang. Nhưng có lẽ cảnh đẹp gần gủi, thân thương nhất vẫn là cánh đồng quê vào những ngày mùa.
Mùa xuân đã đi qua, lúa xanh thì con gái căng đầy nhựa sống, đã chuyển sang màu vàng chanh rồi vàng ươm. Cánh đồng làng em thẳng cánh cò bay, rộng mênh mông xa tít chẳng thấy bờ. Sáng sớm khi ông mặt trờ thức dậy, rải những tia nắng ban mai xuống cánh đồng. làm những giọt sương long lanh trên lá lúa như những hạt kim cương. Những bông lúa chín vàng ướt đẫm sương đêm như trĩu nặng xuống. Cả cánh đồng rực vàng lượn sóng nhấp nhô.
Mới mờ sáng, trên các thửa ruộng nón trắng nhấp nhô. Tiếng nói cười râm ran của các bác nông dân gặt lúa là xao động cả cánh đông.Tiếng cắt lúa xèn xẹt, xèn xẹt nghe thật vui tai. Trên các thửa ruộng vừa gặt xong, từng đống lúa trĩu bông đang được máy tuốt. Tiếng máy nổ giòn rồi nhả ra vô số hạt vàng căng tròn. Ai ai cũng hớn hở vui mừng bởi mù màng bội thu.
Trên bờ ruộng, những chú cò trắng muốt vểnh tai nghe ngóng những âm thanh rộn rả, những chú trâu béo mộng , có bộ lộng đen nhức đang chén những khóm cỏ ngon lành ở gốc ruộng mới gặt, ngửa mặt lên trời cười thích chí. Ở các chân ruộng chưa gặt các khóm lúa chín vàng tựa đầu vào nhau cùng cất tiếng hát vào mùa. Cả cánh đồng nhuộm một màu vàng trù phú, ấm no.
Ánh nắng chói cháng toả xuống làm cả cánh đồng rực sáng. Màu nón trắng, màu lúa vàng, màu cỏ xanh hoà quyện đan xen vào nhau tạc nên một bức tranh thiên nhiên gần gũi và thơ mộng. Đi giữa cánh đồng ngắm nhìn cảnh đẹp, hít thở mùi thơm của lúa chín, mùi bùn đất, mùi cỏ dại. Sao mà thích đến thế. Một cảm gicác dễ chịu và êm ái làm sao.
Ngày tháng cứ thế dần trôi, em lớn lên với một miền quê thanh bình cùng bao nhiêu cảnh đẹp . nhưng có lẽ cảnh dẹp mà em cảm thấy thân thiết nhất, gần gũi nhất vãn là cánh đồng làng .
Phải chăng nơi đó đã thấm đẫm bao giọt mồ hôi nhọc nhằn của bố mẹ. để làm ra hạt gạo nuôi em khôn lớn thành người. Mai ngày có đi bốn phương trời thì quê hương và cánh đồng làng vẫn luôn là hình ảnh thân thương không thể phai nhoà ttrong kí ức tuổi thơ em.
Có lẽ, trong trái tim cua mỗi con người đều có một ngăn nhỏ dành cho quê hương thân yêu. Đúng vậy! Quê hương dù là một cái gì đi chăng nữa thì đó vẫn là nơi ta được sinh ra, lớn lên và có những kỉ niệm đẹp ở đây. Quê hương là nơi chôn giấu biết bao kỉ ức, tuổi thơ đẹp đẽ của mỗi người. Là những ngày vui đùa bên bạn bè, bên dòng sông đầy thân thương. Quê hương đâu đó còn là người mẹ thứ hai chăm sóc cho ta khôn lớn từng ngày, là con đường dẫn lối ta đi tới trường với những người bạn thân thiết. Yêu sao những hình ảnh bình dị mà thân thương ấy của quê hương. Yêu lắm, quê hương ơi!
Đã rất lâu rồi em không có dịp về thăm quê nội. Hôm nay, sau một năm học vất vả, em được bố mẹ thưởng một chuyến về quê chơi. Chao ôi! Quê em đổi mới nhiều quá!
Từ xa nhìn thấy quê hương em như một bức tranh nhiều màu sắc. Đến gần là rặng tre làng, cánh đồng lúa,… Đứng lên trần nhà bà nội, em phóng tầm mắt nhìn dòng sông Đáy hiền hoà chảy quanh năm. Những trưa hè nóng bức, chúng em thường lội xuống dòng sông để rửa chân, tay và tắm mát. Dòng nước như ôm những đứa con vào lòng. Đông vui và tấp nập nhất là lúc 6 – 7 giờ sáng. Lúc đó là các bạn học sinh đi học, các bác đi làm và các cô đi chợ trên chiếc cầu phao bằng gỗ nối từ bờ sông này sang bờ sông kia. Ở dưới sông, tàu bè xuôi ngược.
Trước mặt em là cánh đồng lúa. Từ xa cánh đồng như một tấm thảm màu xanh, lác đác có vài bác nông dân đi thăm lúa. Ra về, ai cũng khen lúa năm nay tốt thật. Em nghe bà kể rằng: “Xưa kia cánh đồng lúa này mọc toàn cỏ, một sào chỉ thu hoạch được gần một tạ thế mà giờ đây một sào có thể thu hoạch được ba tạ thóc. Phía bên phải em là những dãy núi, dãy núi này chồm lên dãy nọ. Những cây mọc quanh sườn núi trông xanh mượt.
Em xuống dưới nhà, chỉ cần bước qua khỏi cổng là đã đứng trên con đường làng. Mẹ em nói: “Con đường này trước đây còn là đường đất, khi trời đổ mưa thì đường lầy lội, trơn như đổ mỡ và có rất nhiều ổ gà. Ngày ấy, mẹ đi học toàn bị ngã, nước bắn bẩn hết quần áo, phải về nhà thay”. Thế mà giờ đây được sự quan tâm của xã, con đường làng em đã được khoác trên mình một tấm áo bê tông.
Hai bên đường trước dãy là những ngôi nhà mái tranh vách đất, cứ lúc mưa là lại bị dột. Ngày ấy cũng chưa có điện, cứ đến chập tối là thắp đèn dầu và đóng cửa ở trong nhà, ngại sang nhà hàng xóm chơi vì trời tối quá. Thế mà giờ đây hai bên đường san sát những ngôi nhà hai tầng mọc lên. Đèn điện được thắp sáng trưng. Những cột giàn ăng ten dựng lên cao ngất. Chắc hẳn ở khắp các miền quê trên đất nước ta, có rất nhiều nơi có cảnh đẹp và sự đổi mới giống như quê em.
Quê hương nếu ai không nhớ
Sẽ không lớn nổi thành người
Câu hát trên cứ văng vẳng bên tai. Em nghĩ lớn lên dù có đi đâu xa, em cũng không thể quên nơi chôn rau, cắt rốn. Hiện nay, đang ngồi trên ghế nhà trường em nghĩ sẽ học tập giỏi để mai này lớn lên, xây dựng quê hương em ngày càng giàu đẹp, để không phụ công lao dưỡng dục của cha mẹ và thầy cô.
Quê hương em có rất nhiều cảnh đẹp- dòng sông êm đềm. Từ dãy Trường Sơn hùng vĩ những cánh rừng đại ngàn xanh tốt. Đến biển Của Tùng đêm ngày sống vỗ mênh mang. Nhưng có lẽ cảnh đẹp gần gủi, thân thương nhất vẫn là cánh đồng quê vào những ngày mùa.
Mùa xuân đã đi qua, lúa xanh thì con gái căng đầy nhựa sống, đã chuyển sang màu vàng chanh rồi vàng ươm. Cánh đồng làng em thẳng cánh cò bay, rộng mênh mông xa tít chẳng thấy bờ. Sáng sớm khi ông mặt trờ thức dậy, rải những tia nắng ban mai xuống cánh đồng. làm những giọt sương long lanh trên lá lúa như những hạt kim cương. Những bông lúa chín vàng ướt đẫm sương đêm như trĩu nặng xuống. Cả cánh đồng rực vàng lượn sóng nhấp nhô.
Mới mờ sáng, trên các thửa ruộng nón trắng nhấp nhô. Tiếng nói cười râm ran của các bác nông dân gặt lúa là xao động cả cánh đông.Tiếng cắt lúa xèn xẹt, xèn xẹt nghe thật vui tai. Trên các thửa ruộng vừa gặt xong, từng đống lúa trĩu bông đang được máy tuốt. Tiếng máy nổ giòn rồi nhả ra vô số hạt vàng căng tròn. Ai ai cũng hớn hở vui mừng bởi mù màng bội thu.
Trên bờ ruộng, những chú cò trắng muốt vểnh tai nghe ngóng những âm thanh rộn rả, những chú trâu béo mộng , có bộ lộng đen nhức đang chén những khóm cỏ ngon lành ở gốc ruộng mới gặt, ngửa mặt lên trời cười thích chí. Ở các chân ruộng chưa gặt các khóm lúa chín vàng tựa đầu vào nhau cùng cất tiếng hát vào mùa. Cả cánh đồng nhuộm một màu vàng trù phú, ấm no.
Ánh nắng chói cháng toả xuống làm cả cánh đồng rực sáng. Màu nón trắng, màu lúa vàng, màu cỏ xanh hoà quyện đan xen vào nhau tạc nên một bức tranh thiên nhiên gần gũi và thơ mộng. Đi giữa cánh đồng ngắm nhìn cảnh đẹp, hít thở mùi thơm của lúa chín, mùi bùn đất, mùi cỏ dại. Sao mà thích đến thế. Một cảm gicác dễ chịu và êm ái làm sao.
Ngày tháng cứ thế dần trôi, em lớn lên với một miền quê thanh bình cùng bao nhiêu cảnh đẹp . nhưng có lẽ cảnh dẹp mà em cảm thấy thân thiết nhất, gần gũi nhất vãn là cánh đồng làng .
Phải chăng nơi đó đã thấm đẫm bao giọt mồ hôi nhọc nhằn của bố mẹ. để làm ra hạt gạo nuôi em khôn lớn thành người. Mai ngày có đi bốn phương trời thì quê hương và cánh đồng làng vẫn luôn là hình ảnh thân thương không thể phai nhoà ttrong kí ức tuổi thơ em.
đây nha bạn
Quảng cáo
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
11 46210
-
Hỏi từ APP VIETJACK4 45965
-
6 30775