Giúp mình với mng ơiiii
Câu 2(5.0) Cảm nhận của anh/chị tâm trạng của Thúy KIều trong đoạn thơ sau:
Chiếc vành với bức tờ mây,
Duyên này thì giữ, vật này của chung.
Dù em nên vợ nên chồng,
Xót người mệnh bạc ắt lòng chẳng quên!
Mất người còn chút của tin,
Phím đàn với mảnh hương nguyền ngày xưa.
Mai sau dù có bao giờ,
Đốt lò hương ấy, so tơ phím này.
Quảng cáo
3 câu trả lời 986
Chào bạn, tôi sẽ giúp bạn cảm nhận tâm trạng của Thúy Kiều qua đoạn thơ này.
Tâm trạng của Thúy Kiều trong đoạn thơ trên là sự kết hợp sâu sắc giữa đau đớn, xót xa tột cùng khi phải chia ly mối tình đầu với sự thủy chung, day dứt, và mong ước vĩnh cửu cho tình yêu.
💔 1. Nỗi Đau Khổ và Buộc Phải Chấp Nhận Ly Biệt
Đau đớn vì tình duyên dang dở: Kiều hiểu rõ hoàn cảnh éo le của mình, việc trao kỉ vật (chiếc vành, bức tờ mây) không chỉ là trao niềm tin mà còn là hành động dứt khoát chấm dứt một mối tình. Nàng đang trong tâm trạng buộc phải xa người yêu để bán mình cứu cha.
"Chiếc vành với bức tờ mây, / Duyên này thì giữ, vật này của chung."
Sự chấp nhận đầy xót xa: Câu nói "Dù em nên vợ nên chồng" không phải là lời chúc phúc, mà là lời thừa nhận cay đắng rằng cuộc đời nàng đã rẽ sang một hướng khác, bất chấp mọi ước hẹn. Nàng tự coi mình là người mệnh bạc.
🕯️ 2. Lời Thề Thủy Chung và Lòng Day Dứt
Lòng thủy chung sâu nặng: Đây là tâm điểm cảm xúc của Kiều. Nàng dùng những lời lẽ thề nguyền thiêng liêng để khẳng định tình cảm vĩnh cửu của mình, dù thân xác có đổi thay, đi lấy người khác, thì tâm hồn nàng vẫn mãi thuộc về Kim Trọng.
"Xót người mệnh bạc ắt lòng chẳng quên!"
"Xót người mệnh bạc" là xót chính mình, người con gái phải chịu đựng số phận bi kịch, phải hi sinh tình yêu. Điều này cho thấy Kiều đang day dứt về lỗi lầm không thể giữ trọn lời thề ban đầu.
Gửi gắm linh hồn vào kỉ vật:
"Mất người còn chút của tin, / Phím đàn với mảnh hương nguyền ngày xưa."
Phím đàn (tiếng đàn) và mảnh hương nguyền (lời thề dưới ánh trăng) là những vật chứng thiêng liêng nhất cho tình yêu của hai người. Việc trao lại chúng là hành động gửi gắm linh hồn và kỉ niệm đẹp đẽ nhất của nàng cho Kim Trọng giữ gìn.
🕊️ 3. Ước Vọng Tương Lai và Lời Hẹn Hoài Vọng
Lời hẹn ước xa xôi:
"Mai sau dù có bao giờ, / Đốt lò hương ấy, so tơ phím này."
Đây là lời hẹn ước mông lung, không chắc chắn về một ngày gặp lại. Kiều thầm mong rằng, dù ở cõi âm hay cõi dương, Kim Trọng hãy giữ gìn những kỉ vật này như giữ gìn linh hồn nàng.
Hành động "đốt lò hương" và "so tơ phím" gợi lên hình ảnh lễ tưởng niệm, ngụ ý Kiều đã xem mình như đã chết, hoặc mối tình này đã chết. Nàng muốn Kim Trọng hãy nhớ đến nàng, hãy tìm lại nàng qua những dấu vết của quá khứ.
Tóm lại, đoạn thơ này thể hiện một tâm trạng phức tạp, đầy bi kịch của Thúy Kiều: hi sinh trong đau đớn, thủy chung trong tuyệt vọng. Nàng trao đi kỉ vật, không chỉ là trao niềm tin, mà còn là trao đi một lời thề bi tráng về sự vĩnh cửu của tình yêu trong một hoàn cảnh vô cùng nghiệt ngã.
Bạn muốn tôi phân tích thêm đoạn thơ này về nghệ thuật hay bối cảnh truyện Kiều không?
Quảng cáo
Bạn muốn hỏi bài tập?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
Hỏi từ APP VIETJACK209641
-
Hỏi từ APP VIETJACK158155
-
135458
-
Hỏi từ APP VIETJACK36398
-
Hỏi từ APP VIETJACK34387
