Giá trị nhận thức lịch sử của nhân dân ta qua truyền thuyết An Dương Vương - Mị Châu Trọng Thủy.
Quảng cáo
1 câu trả lời 513
Đứng trước một thần thoại, truyền thuyết, hay một truyện cổ tích, người nghe, người đọc vẫn thường chú ý hơn đến sự hấp dẫn của các lực lượng thần kì. Nhưng nếu nghiền ngẫm cho kĩ, chúng ta sẽ thấy đằng sau mỗi hư cấu nghệ thuật đó là những bài học nhân sinh, những nghĩ suy mang đậm tinh thần nhân ái của người dân lao động. Truyện An Dương Vương và Mị Châu - Trọng Thuỷ là một trong những truyền thuyết thấm đượm tinh thần nhân văn, thể hiện sâu sắc tấm lòng nhân đạo của các tác giả dân gian.
Nhân đạo là một trong những truyền thống lớn trong văn học Việt Nam. Truyền thống này khởi nguồn từ trái tim giàu tình yêu thương, từ lòng vị tha ở mỗi người và trong văn học, nó khởi phát từ những câu chuyện xa xưa như Truyện An Dương Vương và Mị Châu - Trọng Thủy. Tấm lòng nhân đạo của dân gian trong câu chuyện này được thể hiện ở việc phản ánh lịch sử một cách độc đáo thông qua những hình tượng nghệ thuật đặc sắc, nhuốm màu sắc thần kì mà vẫn thấm đẫm cảm xúc đời thường. Mỗi yếu tố kì ảo, mỗi tình tiết nghệ thuật được dựng lên gắn với từng nhân vật không chỉ đơn thuần đem lại sức hút của truyện mà quan trọng hơn, chúng là phương tiện biểu đạt thành công tư tưởng tình cảm của người dân lao động.
Truyền thuyết Truyện An Dương Vương và Mị Châu - Trọng Thủy xoay quanh ba nhân vật có thực trong lịch sử là An Dương Vương, Mị Châu, Trọng Thuỷ. Hành động, lời nói cũng như mối quan hệ giữa các nhân vật đó đều đóng vai trò nhất định đối với sự phát triển của cốt truyện. Tất nhiên, chúng cũng chính là đối tượng bình giá, phán xét của các tác giả dân gian.
An dương vươngTrong cái nhìn của nhân dân ta, An Dương Vương đã và mãi là một vị anh hùng dân tộc, có công đầu trong quá trình dựng nước, giữ nước. Khi phản ánh quá trình xây thành, chế nỏ của An Dương Vương, tác giả dân gian đã đưa vào truyện lực lượng thần kì nhằm ca ngợi tài trí, công đức của nhân vật này. Cụ già từ phương Đông báo tin về sứ Thanh Giang, Rùa Vàng giúp An Dương Vương xây thành Ốc là những nhân vật kì ảo nhằm đề cao tính chất đúng đắn của việc xây thành đắp lũy. Hành động đó của nhà vua được cả thần và người đồng tình ủng hộ. Nỏ thần làm bằng móng rùa, bắn một phát chết hàng vạn tên giặc chính là yếu tố kì ảo nhằm thần thánh hoá sức mạnh của vũ khí trong tay người Âu Lạc và khẳng định tinh thần cảnh giác, chuẩn bị chống giặc ngoài của An Dương Vương.
An Dương Vương cậy có nỏ thần, lơ là, mất cảnh giác, giặc tiến đánh mà vua vẫn điềm nhiên đánh cờ, đến lúc thấy nỏ thần đã mất mới bỏ chạy. Lịch sử không cho chúng ta rõ liệu rằng An Dương Vương có thoát khỏi sự truy sát của quân thù hay không. Nhưng với truyền thuyết này, chúng ta đều thấy dân gian đã đứng về phía vị anh hùng của dân tộc mình mà sáng tạo ra một kết cục khá tốt đẹp. An Dương Vương không chết mà cầm sừng tê theo Rùa Vàng đi xuống biển. Yếu tố kì ảo này thể hiện thái độ và tình cảm của nhân dân đối với An Dương Vương. Nhân dân thương tiếc vị vua anh dũng của mình nên không muốn ông bất tử. Chi tiết biển cả bao dung đón người anh hùng trở về đã thể hiện sự ngưỡng mộ và thương tiếc của họ. Không ai phủ nhận sự mất cảnh giác dẫn tới bi kịch nước mất nhà tan của An Dương Vương nhưng không ai xem đó là tội trạng và kết án ngài. Xét đến cùng, việc An Dương Vương không chết mà đi xuống biển là cách thức nhân dân ta bất tử hoá hình tượng mà họ đã suy tôn, kính trọng.
Với Mị Châu, cái nhìn của nhân dân có phần nghiêm khắc hơn. Mị Châu là người mang tội với nhân dân Âu Lạc. Nàng là nguyên nhân trực tiếp gây nên sự sụp đổ của cơ đồ. Lời Rùa Vàng: “Kẻ nào ngồi sau ngựa chính là giặc đó!”chính là lời kết tội đanh thép của công lý, của nhân dân về hành động vô tình mà phản quốc của nàng. Hành động An Dương Vương rút gươm chém Mị Châu là hành động quyết liệt, dứt khoát đứng về phía công lý và quyền lợi dân tộc để xử án. Và bài học Mị Châu để lại cho hậu thế cũng chính là một bài học về cách xử lý đúng đắn giữa riêng và chung, giữa nhà với nước, giữa cá nhân với cộng đồng:
Em hoá đá ở trong truyền thuyết
Cho bao cô gái sau em
Không còn phải hoá đá trong đời (...)
Người dân nào xưa đưa em về đây
Như muốn nhắc một điều gì (...)
(Trước đá Mị Châu - Trần Đăng Khoa)
Mặc dù rất nghiêm khắc trước hành động của Mị Châu nhưng nhân dân ta cũng rất khoan dung với nàng bởi l
Quảng cáo
Bạn cần hỏi gì?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
Hỏi từ APP VIETJACK209997
-
Hỏi từ APP VIETJACK158451
-
Đã trả lời bởi chuyên gia
135621 -
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
70479 -
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
47693 -
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
36870 -
Hỏi từ APP VIETJACK34477
-
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
34143
