Quảng cáo
5 câu trả lời 37
Bài văn: Chú mèo của em
Em có một chú mèo rất đáng yêu, tên là Miu. Miu có bộ lông màu trắng mượt mà, đôi mắt to tròn như hai quả cầu bi, luôn long lanh mỗi khi nó nhìn em. Chú mèo của em không những dễ thương mà còn rất tinh nghịch.
Mỗi buổi sáng, khi em thức dậy, Miu luôn chạy ra cửa phòng, kêu “meo meo” như để chào buổi sáng với em. Nó thích chơi với quả bóng nhỏ và đôi khi còn nhảy lên bàn học của em để nghịch bút chì hoặc giấy vở. Dù vậy, Miu cũng rất tình cảm. Khi em buồn hay mệt, nó thường nhảy lên lòng em và liếm tay em như muốn an ủi.Miu còn rất thông minh. Nó biết khi nào em về nhà và luôn chạy ra cửa để đón. Thỉnh thoảng, em dạy nó bắt đồ vật hoặc đi qua vòng, Miu đều học rất nhanh và làm đúng theo.
Em rất yêu quý Miu và luôn chăm sóc nó mỗi ngày. Miu không chỉ là một con vật nuôi, mà còn là người bạn thân thiết, luôn mang lại niềm vui và tiếng cười cho em.
Em mong rằng Miu sẽ luôn khỏe mạnh, ngoan ngoãn và mãi là người bạn đồng hành tuyệt vời của em.
Trong gia đình em có nuôi rất nhiều con vật đáng yêu, nhưng con vật mà em yêu quý nhất chính là chú mèo nhỏ tên là Miu. Chú mèo không chỉ là một vật nuôi quen thuộc mà còn là người bạn thân thiết, gắn bó với em trong cuộc sống hằng ngày.
Chú mèo Miu có bộ lông màu vàng pha trắng rất mềm và mượt. Mỗi khi em vuốt ve, bộ lông ấy lại ấm áp và dễ chịu vô cùng. Đôi mắt của Miu tròn xoe, long lanh như hai viên bi ve, đặc biệt sáng lên khi nhìn thấy đồ ăn hoặc khi phát hiện ra một con chuột nhỏ. Đôi tai của chú lúc nào cũng vểnh cao, nghe ngóng mọi âm thanh xung quanh. Chiếc mũi hồng hồng, nhỏ xinh luôn khẽ khẽ động đậy trông rất đáng yêu. Cái đuôi dài của Miu lúc nào cũng ve vẩy nhẹ nhàng mỗi khi chú bước đi.
Miu rất hiền và quấn người. Mỗi khi em đi học về, chú thường chạy ra cửa, kêu “meo meo” như chào đón. Có những lúc em buồn hay mệt mỏi, Miu lại nằm cuộn tròn bên cạnh, dụi đầu vào tay em như muốn an ủi. Những lúc ấy, em cảm thấy lòng mình nhẹ nhõm hơn rất nhiều. Buổi tối, khi cả nhà quây quần xem ti vi, Miu thường nằm ngủ ngon lành dưới chân bàn, thỉnh thoảng lại ngáp dài trông thật ngộ nghĩnh.
Không chỉ đáng yêu, Miu còn rất thông minh và có ích. Chú bắt chuột rất giỏi nên nhà em hiếm khi thấy chuột xuất hiện. Mỗi khi phát hiện có chuột, Miu rón rén tiến lại gần, đôi mắt tập trung cao độ rồi bất ngờ vồ lấy con mồi. Nhờ có Miu mà lúa gạo trong nhà được bảo vệ, mọi người ai cũng quý chú mèo này.
Em luôn chăm sóc Miu cẩn thận. Mỗi ngày, em cho chú ăn đúng giờ, thay nước sạch và thường xuyên tắm rửa để chú luôn khỏe mạnh. Khi Miu bị ốm, cả nhà em đều lo lắng, đưa chú đi khám và chăm sóc chu đáo. Với em, Miu không chỉ là một con vật nuôi mà còn là một thành viên trong gia đình.
Chú mèo Miu đã mang đến cho gia đình em rất nhiều niềm vui và tiếng cười. Qua việc nuôi và chăm sóc Miu, em học được cách yêu thương, quan tâm và có trách nhiệm với động vật. Em mong rằng chú mèo của em sẽ luôn khỏe mạnh, sống thật lâu để mãi là người bạn nhỏ đáng yêu bên em.
bài văn : Chú mèo nhà em Mùa hè năm ngoái, bà ngoại từ quê lên thăm gia đình em, bà mang theo rất nhiều quà quê cho mấy chị em, nhưng em thích nhất là chú mèo mướp màu đen rất đẹp. Bà bảo rằng đây là con mèo đầu tiên được sinh ra từ chú mèo mẹ bà nuôi nhiều năm. Chú mèo ấy ngày ngày lớn lên thật nhanh, hằng ngày quẩn quanh bên chân em.
Mẹ bảo rằng chú mèo này lớn rất nhanh nhưng lại lười bắt chuột, chỉ kêu meo meo dọa chuột chứ lười vận động lắm. Tuy nhiên em vẫn rất thích ôm nó vào lòng khi đi ngủ. Mẹ lại không thích thế chút nào, vì lông mèo sẽ dính vào chăn chiếu, vào người.
Chú mèo nhà em có bộ lông màu đen mượt mà, sờ vào rất êm và nhẹ tênh; khi em ôm nó vào lòng nó kêu gầm gừ một lát rồi nằm ngoan ngoan trong vòng tay em. Đôi mắt của nó màu xanh nhạt, tròn xoe như hai hạt nhãn và long lanh như màu nước. Buổi tối khi em nhìn vào mắt nó thì có màu xanh, đôi khi màu xanh đó dọa em phát sợ. Mẹ bảo buổi tối mắt mèo sáng hơn buổi ngày rất nhiều, vì mèo hoạt động đêm nhiều, nhưng còn mèo nhà em thì chỉ ăn và ngủ.
Con mèo nhà em nặng tầm 2kg, đôi chân của nó rất uyển chuyển khi di chuyển ở trên gác bếp, nó nhảy rất nhẹ nhàng, có đôi khi nó nhảy nhanh thoăn thoát từ đất lên tận mai nhà để tìm bắt dán. Mèo nhà em hình như thích bắt dán và thằn lằn hơn là bắt chuột, vì em chưa thấy nó bắt chuột bao giờ.
Mỗi lần mẹ em cho nó ăn cơm thì nó lại ngoan ngoãn đi thật nhanh và ăn sạch thức ăn, không để rơi vãi hạt nào ra khỏi bát. Mẹ bảo nó ở rất sạch sẽ và biết điều.
Mùa đông đến, em thường ngồi cạnh mẹ ở bên bếp lò, chú mèo cứ chờn vờn xung quanh chân và kêu gầm gừ. Em thích vuốt bộ lông của nó như thế. Nhưng nhiều khi em bực bội, em chỉ muốn đá nó một phát bay đi thật xa.
Chú mèo mướp nhà em có thói quen khi nằm ngủ thì chui lên giường nằm cạnh em, đến nửa đêm nó lại đi đâu, gần sáng nó lại về nằm cùng. Trông lúc nó ngủ bộ râu cứ giật giật, em rất thích thú.
Em mong sao con mèo nhà em ngày càng lớn nhanh và sinh được một đàn con xinh đẹp có thể làm bạn với em. Em rất yêu chú mèo mướp màu đen đó.
Mèo: Linh hồn của mái ấm và báu vật của thời gian
Trong cuộc đời mỗi người, có những cuộc gặp gỡ vốn không được định trước nhưng lại để lại những dấu ấn sâu đậm không thể phai mờ. Có những người tìm thấy niềm vui nơi những cuộc phiêu lưu, có người lại tìm thấy sự bình yên trong những trang sách. Còn với tôi, sự bình yên và ấm áp nhất lại gói gọn trong một sinh linh nhỏ bé, xinh xắn với tiếng kêu "meo meo" nũng nịu mỗi buổi chiều tà. Đó chính là Miu – chú mèo mướp đã đồng hành cùng tôi qua biết bao mùa nắng mưa. Miu không đơn thuần là một con vật nuôi để bắt chuột, mà chú đã trở thành một phần máu thịt, một linh hồn hữu hình khiến ngôi nhà của tôi thực sự trở thành một tổ ấm.
Tôi vẫn còn nhớ như in cái ngày đầu tiên Miu bước chân vào gia đình. Đó là một buổi chiều cuối thu, gió heo may thổi nhè nhẹ mang theo cái se lạnh của đất trời. Bố tôi mang về một chiếc giỏ tre nhỏ, bên trong là một "cục bông" xám xịt, run rẩy và có đôi mắt to tròn đầy vẻ lạ lẫm. Lúc đó, Miu chỉ bé bằng bàn tay người lớn, lông lá lùm xùm và tiếng kêu thì yếu ớt vô cùng. Nhìn cái dáng vẻ tội nghiệp ấy, một luồng cảm xúc trào dâng trong lòng, tôi tự hứa sẽ chăm sóc thật tốt để chú không bao giờ phải thấy sợ hãi nữa. Và thế là, hành trình trưởng thành của Miu dưới mái nhà này bắt đầu, cũng là lúc tôi học được cách chịu trách nhiệm với một sự sống khác.
Thời gian trôi qua như một cái chớp mắt, chú mèo con nhút nhát ngày nào giờ đây đã trở thành một "chàng thanh niên" oai vệ và đầy bản lĩnh. Miu thuộc giống mèo mướp truyền thống của Việt Nam – loài mèo vốn nổi tiếng với sự dẻo dai và thông minh. Bộ lông của chú là một tác phẩm nghệ thuật của thiên nhiên với những đường vằn đen chạy dọc trên nền xám tro, trông xa chẳng khác nào một con hổ nhỏ đang thu mình. Lớp lông ấy không quá dài nhưng cực kỳ dày và mượt. Mỗi khi tôi vuốt ve từ đầu xuống đuôi, cảm giác mềm mại như lướt tay trên một dải lụa thượng hạng khiến mọi căng thẳng sau một ngày học tập dường như tan biến hết. Đặc biệt, dưới ánh nắng mặt trời, bộ lông ấy lại ánh lên những sắc độ khác nhau, khi thì xám bạc, khi thì đen bóng, tạo nên một vẻ đẹp vừa hoang dã vừa sang trọng.
Càng nhìn kỹ Miu, tôi càng bị cuốn hút bởi những chi tiết tinh tế trên khuôn mặt tròn xoe ấy. Đôi mắt của Miu thực sự là một điều kỳ diệu. Chúng giống như hai viên ngọc lục bảo trong suốt, có khả năng phản chiếu cả thế giới. Vào buổi sáng, khi ánh sáng tràn ngập, con ngươi của chú thu lại thành một sợi chỉ đen mảnh khảnh, trông sắc sảo và đầy uy quyền. Nhưng khi bóng tối bao trùm, đôi mắt ấy lại giãn nở ra, đen láy và sâu thẳm như hai hố đen vũ trụ, có khả năng nhìn thấu mọi chuyển động dù là nhỏ nhất trong đêm đen. Phía trên đôi mắt là hai chiếc tai hình tam giác nhỏ nhắn nhưng cực kỳ nhạy bén. Chúng giống như hai trạm thu phát tín hiệu, chỉ cần một tiếng động khẽ từ tiếng lá rơi hay tiếng bước chân của một chú chuột, hai chiếc tai ấy lại khẽ động đậy, xoay về hướng phát ra âm thanh một cách chính xác tuyệt đối.
Điểm nhấn trên khuôn mặt "thanh tú" của Miu chính là bộ ria mép dài, trắng muốt và cứng cáp. Những sợi ria này không chỉ để làm đẹp mà còn là vũ khí cảm biến quan trọng, giúp chú định vị không gian và cảm nhận được những rung động nhỏ nhất của không khí. Mỗi khi Miu đánh hơi thấy điều gì thú vị, bộ ria ấy lại rung lên bần bật trông rất ngộ nghĩnh. Dưới chiếc mũi hồng hào nhỏ nhắn là chiếc miệng xinh xắn với những chiếc răng nanh sắc lẹm, minh chứng cho bản năng của một kẻ săn mồi thiện nghệ.
Nhưng có lẽ, điều khiến tôi cảm thấy thích thú nhất khi quan sát Miu chính là bốn chiếc chân dẻo dai. Dưới mỗi bàn chân là những lớp đệm thịt dày, màu hồng nhạt và vô cùng êm ái. Chính nhờ những "miếng lót" tự nhiên này mà Miu có thể di chuyển trên mái tôn, trên sàn gỗ hay leo trèo khắp các bờ tường mà không hề gây ra một tiếng động nào. Mỗi bước đi của chú đều uyển chuyển, nhẹ nhàng như một vũ công thực thụ. Tuy nhiên, ẩn sâu bên trong vẻ êm ái đó là những chiếc móng vuốt sắc bén như lưỡi dao, thường ngày được giấu kín nhưng khi cần thiết sẽ được phóng ra để bám víu hoặc tấn công kẻ thù.
Miu là một chú mèo có cá tính rất riêng, vừa mang nét quý tộc, vừa có chút "nghịch ngợm" của một đứa trẻ. Thói quen hằng ngày của chú là một chu trình hưởng thụ đầy nghệ thuật. Buổi sáng, khi những tia nắng đầu tiên len lỏi qua ô cửa sổ, Miu thường tìm đến vị trí ấm áp nhất trên ghế sofa hoặc ban công để nằm sưởi nắng. Chú vươn vai thật dài, cong người lại như một chiếc cầu nhỏ rồi bắt đầu công việc vệ sinh cá nhân. Nhìn Miu dùng chiếc lưỡi nhỏ có gai liếm láp từng sợi lông, rồi dùng bàn chân trước thấm nước bọt để "rửa mặt" một cách tỉ mỉ, tôi không khỏi thán phục sự sạch sẽ của loài vật này. Chú có thể dành hàng giờ đồng hồ chỉ để trau chuốt cho bộ lông của mình, đảm bảo không có một hạt bụi nào có thể bám lại.
Khi nói đến Miu, không thể không nhắc đến khả năng bắt chuột thần sầu – một bản năng thiên bẩm đã trở thành thương hiệu của chú. Tôi đã từng có lần được chứng kiến một cuộc đi săn đầy kịch tính vào một đêm trăng khuyết. Khi cả nhà đã chìm vào giấc ngủ, chỉ còn lại tiếng tích tắc của chiếc đồng hồ treo tường, Miu bắt đầu bước vào "ca làm việc" của mình. Chú ngồi bất động trong góc tối, toàn bộ cơ thể thu lại, mắt chăm chú nhìn vào lỗ hổng dưới chân tủ bếp. Khi một con chuột nhắt thò đầu ra, Miu không vồ ngay mà kiên nhẫn chờ đợi. Chỉ đến khi con mồi đã rời xa tổ, Miu mới bắt đầu hành động. Chú áp sát người xuống mặt đất, di chuyển chậm rãi và êm ái như một bóng ma. Khi khoảng cách chỉ còn khoảng một mét, Miu tung người một cái nhanh như điện xẹt. Một tiếng "chít" vang lên rồi lịm dần, đôi móng vuốt sắc lẻm đã tóm gọn kẻ phá hoại. Chú tha con mồi ra giữa sân, nhìn tôi với ánh mắt hãnh diện như muốn khoe thành tích của mình. Kể từ khi có Miu, ngôi nhà tôi sạch bóng bóng dáng của lũ chuột, mọi đồ đạc không còn bị cắn phá tan tành như trước nữa.
Thế nhưng, đằng sau vẻ lạnh lùng của một thợ săn, Miu lại là một người bạn vô cùng tình cảm. Chú có một khả năng thấu cảm kỳ lạ mà đôi khi con người cũng không làm được. Có những ngày tôi đi học về với tâm trạng trĩu nặng vì một bài kiểm tra bị điểm kém hay một xích mích với bạn bè, chỉ cần tôi ngồi xuống hiên nhà, Miu sẽ lững thững tiến lại gần. Chú không kêu lên ồn ào mà chỉ lặng lẽ cọ cái đầu nhỏ vào bắp chân tôi, rồi nhảy tót lên lòng, nằm cuộn tròn như một cuộn len và phát ra tiếng "gừ gừ" đều đặn trong lồng ngực. Tiếng kêu ấy có sức mạnh kỳ diệu, nó giống như một bản nhạc thiền giúp xoa dịu mọi nỗi đau và mang lại sự bình yên đến lạ lùng. Trong khoảnh khắc ấy, tôi cảm thấy mình không hề cô đơn, vì luôn có một sinh linh nhỏ bé đang sẻ chia hơi ấm và sự hiện diện của nó với tôi.
Kỷ niệm đáng nhớ nhất giữa tôi và Miu có lẽ là trận ốm thập tử nhất sinh của chú vào mùa đông năm ngoái. Do thời tiết thay đổi đột ngột, Miu bị viêm phổi nặng. Chú nằm bẹp một chỗ, bỏ ăn, đôi mắt mệt mỏi mờ đục và hơi thở khò khè đầy khó nhọc. Nhìn chú mèo vốn tinh nghịch, hiếu động giờ đây chỉ còn là một khối lông xơ xác, lòng tôi đau thắt lại. Suốt ba ngày đêm, tôi và mẹ thay phiên nhau chăm sóc chú. Tôi đã dùng khăn ấm lau người cho Miu, bón từng thìa nước đường loãng và sưởi ấm cho chú bằng hơi ấm của chính mình. Những đêm thức trắng bên cạnh chiếc giỏ của Miu, tôi mới hiểu rằng tình yêu thương dành cho một con vật cũng lớn lao và sâu sắc không kém gì tình cảm dành cho con người. Khi Miu dần bình phục và lần đầu tiên sau chuỗi ngày bệnh tật chú có thể đứng dậy đi lại, tôi đã bật khóc vì hạnh phúc. Đó là khoảnh khắc tôi nhận ra rằng sự sống này thật mong manh nhưng cũng thật kiên cường biết bao khi được bao bọc bởi tình yêu.
Sự hiện diện của Miu trong nhà đã làm thay đổi hoàn toàn thói quen và tư duy của tôi. Nuôi một chú mèo đã dạy cho tôi bài học về sự nhẫn nại: nhẫn nại khi dọn dẹp đống đổ vỡ do chú gây ra, nhẫn nại khi tập cho chú những thói quen mới. Chú dạy cho tôi bài học về lòng nhân ái: biết trân trọng và bảo vệ những sinh linh nhỏ bé, yếu thế hơn mình. Và hơn tất cả, chú dạy tôi biết cách lắng nghe bằng trái tim, biết rằng đôi khi sự im lặng và hiện diện bên cạnh nhau còn quý giá hơn ngàn lời nói hoa mĩ. Miu không chỉ là con mèo mướp bắt chuột giỏi, chú là một "người thầy" nhỏ bé dạy tôi cách làm người, cách mở lòng để yêu thương thế giới xung quanh.
Mỗi khi chiều về, khi ánh hoàng hôn nhuộm đỏ cả một góc sân, hình ảnh Miu ngồi trên bờ tường cao, lặng lẽ quan sát những cánh chim bay về tổ luôn khiến tôi cảm thấy cuộc sống này thật đẹp và đáng quý. Cuộc đời của một chú mèo ngắn ngủi hơn con người rất nhiều, nhưng những tình cảm và kỷ niệm mà chúng để lại thì sẽ còn mãi trong tâm trí. Tôi biết rằng một ngày nào đó, Miu sẽ già đi, đôi mắt sẽ không còn tinh anh và đôi chân không còn dẻo dai nữa, nhưng đối với tôi, chú vẫn mãi là báu vật, là "người bạn lớn" trong hình hài nhỏ bé.
Khép lại những dòng tâm sự này, tôi thầm cảm ơn định mệnh đã mang Miu đến với mình. Nuôi thú cưng không chỉ là một sở thích nhất thời, mà là một hành trình tu dưỡng tâm hồn. Miu đã sưởi ấm ngôi nhà của tôi bằng hơi ấm của chú, và ngược lại, tôi cũng đã dành cho chú cả một bầu trời yêu thương. Mai này, dù đi đâu xa, tiếng "meo" quen thuộc và cái cọ đầu nũng nịu của Miu chắc chắn sẽ luôn là một mảnh ký ức đẹp nhất, êm đềm nhất trong hành trang khôn lớn của tôi. Tôi sẽ tiếp tục chăm sóc Miu thật tốt, để chú luôn được sống trong sự bình an và yêu thương, vì chú xứng đáng với tất cả những điều tốt đẹp nhất trên đời này.
Chú mèo của em
Nhà em có nuôi một chú mèo rất đáng yêu. Chú mèo ấy được em đặt tên là Miu. Miu đã ở với gia đình em được hơn một năm và trở thành người bạn thân thiết của em mỗi ngày.
Miu có bộ lông màu trắng pha xám, mềm mượt như bông. Đôi mắt tròn xoe, long lanh như hai viên bi, ban đêm nhìn càng sáng rõ. Chiếc mũi hồng nhỏ xinh lúc nào cũng ươn ướt. Hai tai Miu lúc nào cũng vểnh lên như đang lắng nghe mọi âm thanh xung quanh. Đặc biệt, chiếc đuôi dài của Miu luôn ve vẩy trông rất ngộ nghĩnh.
Miu rất thích nằm phơi nắng trước hiên nhà hoặc cuộn tròn ngủ trên ghế sofa. Khi em đi học về, Miu thường chạy ra quấn quýt bên chân, kêu “meo meo” như đang chào đón. Mỗi khi em buồn, chỉ cần vuốt ve bộ lông mềm mại của Miu là em cảm thấy dễ chịu hơn rất nhiều.
Không chỉ đáng yêu, Miu còn rất có ích. Chú mèo giúp gia đình em bắt chuột nên nhà lúc nào cũng gọn gàng, sạch sẽ. Cả nhà em ai cũng yêu quý Miu và coi chú như một thành viên nhỏ trong gia đình.
Em rất yêu chú mèo của mình. Em sẽ luôn chăm sóc, cho Miu ăn đầy đủ và giữ gìn để Miu luôn khỏe mạnh, ở bên em thật lâu.
Quảng cáo
Bạn muốn hỏi bài tập?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
Hỏi từ APP VIETJACK29622
-
Hỏi từ APP VIETJACK25832
-
Hỏi từ APP VIETJACK17391
