Viết bài văn phân tích bài thơ tiến sĩ giấy của Nguyễn khuyến
Quảng cáo
5 câu trả lời 118
«Tiến sĩ giấy» là một trong những bài thơ trào phúng sắc sảo nhất của Nguyễn Khuyến, thể hiện cái nhìn mỉa mai nhưng đầy đau xót trước thực trạng khoa cử và sự suy tàn của tầng lớp trí thức Nho giáo cuối thế kỷ XIX.
Mở đầu bài thơ, tác giả giới thiệu về hình ảnh món đồ chơi dân gian quen thuộc trong Tết Trung thu:
"Cũng cờ, cũng biển, cũng cân đai"
"Gọn ghẽ hiên ngang với đất trời"
Nguyễn Khuyến sử dụng điệp từ "cũng" để liệt kê những biểu tượng vinh quang của một vị đại khoa: cờ sính quy, biển vinh quy, mũ ni cân đai. Vẻ ngoài ấy hiện lên rất "gọn ghẽ", "hiên ngang", tạo nên một tư thế oai phong lẫm liệt không kém gì những bậc hiền tài thực thụ. Tuy nhiên, sự "hiên ngang" ấy đặt trong bối cảnh một món đồ chơi bằng giấy đã tạo nên một nghịch lý nực cười.
Hai câu thực và luận đi sâu vào phân tích "bản chất" của vị tiến sĩ này:
"Mảnh giấy làm nên thân giáp bảng"
"Nét son điểm loẹt mặt văn khôi"
"Tấm thân xiêu vẹo hình hài ấy"
"Sáp mọn rêu rao cốt cách nòi"
Tác giả phơi bày sự trống rỗng bên trong cái vẻ ngoài hào nhoáng. Thân thế chỉ là "mảnh giấy", trí tuệ chỉ là "nét son điểm loẹt". Các từ láy "xiêu vẹo", "rêu rao" và hình ảnh "sáp mọn" đã hạ thấp vị thế của vị tiến sĩ xuống mức thảm hại. Đây không chỉ là mô tả món đồ chơi, mà là sự giễu cợt những kẻ có danh mà không có thực, những "ông nghè" hữu danh vô thực trong xã hội thực dân phong kiến lúc bấy giờ.
Kết thúc bài thơ, giọng văn chuyển từ mỉa mai sang tự trào cay đắng:
"Nghĩ rằng đồ chơi là thực nợ"
"Thì ra cũng đúng bấy nhiêu thôi!"
"Thực nợ" ở đây có thể hiểu là cái nợ đèn sách, nợ công danh. Nguyễn Khuyến vốn là bậc đại khoa (Tam nguyên Yên Đổ), nhưng ông nhìn thấy cái danh hiệu của mình và của các đồng liêu trong thời thế loạn lạc cũng chỉ như món "đồ chơi" cho thiên hạ. Câu kết vang lên như một tiếng cười ra nước mắt, tự giễu chính mình và xót xa cho sự rẻ rúng của chữ nghĩa, học thuật khi đất nước mất chủ quyền.
Về nghệ thuật, bài thơ sử dụng bút pháp tả thực kết hợp với ẩn dụ, giọng điệu đa sắc thái: vừa giễu cợt, vừa xót xa. Việc chọn hình tượng "tiến sĩ giấy" – một thứ đồ chơi trẻ con – để nói về tầng lớp trí thức là một sự sáng tạo độc đáo, giàu tính biểu tượng.
Qua bài thơ, Nguyễn Khuyến không chỉ phê phán những kẻ ham danh lợi hão huyền mà còn thể hiện một nhân cách cao đẹp, một tấm lòng yêu nước thầm kín và nỗi đau của một trí thức nặng lòng với vận mệnh dân tộc.
Phân tích bài thơ “Tiến sĩ giấy” – Nguyễn Khuyến
Nguyễn Khuyến là nhà thơ lớn của văn học trung đại Việt Nam, nổi tiếng với giọng thơ trào phúng sâu cay nhưng thấm đẫm tinh thần nhân văn. Bài thơ Tiến sĩ giấy là một tác phẩm tiêu biểu cho phong cách ấy, qua đó tác giả đã mượn hình ảnh đồ chơi dân gian để phê phán thói hư danh và những kẻ có danh mà không có thực trong xã hội phong kiến.
Hình ảnh “tiến sĩ giấy” vốn là món đồ chơi quen thuộc trong dân gian, được trẻ em mua về dịp lễ tết. Bề ngoài thì đủ mũ áo cân đai, nhìn rất oai vệ, nhưng thực chất chỉ làm bằng giấy, không có giá trị thật. Nguyễn Khuyến đã mượn hình ảnh đó để châm biếm những kẻ mang danh học vấn cao, đỗ đạt làm quan nhưng tài năng và nhân cách lại rỗng tuếch. Qua cách miêu tả bề ngoài hào nhoáng mà bên trong trống rỗng, nhà thơ đã vạch trần bản chất giả tạo của những “ông nghè giấy” trong xã hội đương thời.
Giọng thơ trong Tiến sĩ giấy nhẹ nhàng nhưng ẩn chứa sự mỉa mai sâu sắc. Tác giả không cần dùng những lời lẽ gay gắt mà chỉ thông qua hình ảnh đối lập giữa vẻ ngoài và giá trị thực để tạo nên tiếng cười châm biếm. Tiếng cười ấy không chỉ mang tính giải trí mà còn thể hiện thái độ phê phán mạnh mẽ đối với nền khoa cử mục nát, nơi danh vọng bị đặt cao hơn năng lực và đạo đức. Đồng thời, đó cũng là nỗi buồn, nỗi chua xót của một nhà nho chân chính trước sự suy đồi của xã hội phong kiến cuối thế kỉ XIX.
Qua bài thơ, Nguyễn Khuyến gửi gắm quan niệm sống đáng quý: con người không nên chạy theo hư danh mà phải coi trọng giá trị thực của bản thân. Học vấn, địa vị hay danh xưng chỉ có ý nghĩa khi đi kèm với tài năng và nhân cách. Tiến sĩ giấy vì thế không chỉ có giá trị trong thời đại của Nguyễn Khuyến mà còn mang ý nghĩa thời sự sâu sắc đối với xã hội ngày nay.
Phân tích bài thơ “Tiến sĩ giấy” – Nguyễn Khuyến
Nguyễn Khuyến là nhà thơ lớn của văn học trung đại Việt Nam, nổi tiếng với giọng thơ trào phúng sâu cay nhưng thấm đẫm tinh thần nhân văn. Bài thơ Tiến sĩ giấy là một tác phẩm tiêu biểu cho phong cách ấy, qua đó tác giả đã mượn hình ảnh đồ chơi dân gian để phê phán thói hư danh và những kẻ có danh mà không có thực trong xã hội phong kiến.
Hình ảnh “tiến sĩ giấy” vốn là món đồ chơi quen thuộc trong dân gian, được trẻ em mua về dịp lễ tết. Bề ngoài thì đủ mũ áo cân đai, nhìn rất oai vệ, nhưng thực chất chỉ làm bằng giấy, không có giá trị thật. Nguyễn Khuyến đã mượn hình ảnh đó để châm biếm những kẻ mang danh học vấn cao, đỗ đạt làm quan nhưng tài năng và nhân cách lại rỗng tuếch. Qua cách miêu tả bề ngoài hào nhoáng mà bên trong trống rỗng, nhà thơ đã vạch trần bản chất giả tạo của những “ông nghè giấy” trong xã hội đương thời.
Giọng thơ trong Tiến sĩ giấy nhẹ nhàng nhưng ẩn chứa sự mỉa mai sâu sắc. Tác giả không cần dùng những lời lẽ gay gắt mà chỉ thông qua hình ảnh đối lập giữa vẻ ngoài và giá trị thực để tạo nên tiếng cười châm biếm. Tiếng cười ấy không chỉ mang tính giải trí mà còn thể hiện thái độ phê phán mạnh mẽ đối với nền khoa cử mục nát, nơi danh vọng bị đặt cao hơn năng lực và đạo đức. Đồng thời, đó cũng là nỗi buồn, nỗi chua xót của một nhà nho chân chính trước sự suy đồi của xã hội phong kiến cuối thế kỉ XIX.
Qua bài thơ, Nguyễn Khuyến gửi gắm quan niệm sống đáng quý: con người không nên chạy theo hư danh mà phải coi trọng giá trị thực của bản thân. Học vấn, địa vị hay danh xưng chỉ có ý nghĩa khi đi kèm với tài năng và nhân cách. Tiến sĩ giấy vì thế không chỉ có giá trị trong thời đại của Nguyễn Khuyến mà còn mang ý nghĩa thời sự sâu sắc đối với xã hội ngày nay.
Phân tích bài thơ “Tiến sĩ giấy” – Nguyễn Khuyến
Nguyễn Khuyến là nhà thơ lớn của văn học trung đại Việt Nam, nổi tiếng với giọng thơ trào phúng sâu cay nhưng thấm đẫm tinh thần nhân văn. Bài thơ Tiến sĩ giấy là một tác phẩm tiêu biểu cho phong cách ấy, qua đó tác giả đã mượn hình ảnh đồ chơi dân gian để phê phán thói hư danh và những kẻ có danh mà không có thực trong xã hội phong kiến.
Hình ảnh “tiến sĩ giấy” vốn là món đồ chơi quen thuộc trong dân gian, được trẻ em mua về dịp lễ tết. Bề ngoài thì đủ mũ áo cân đai, nhìn rất oai vệ, nhưng thực chất chỉ làm bằng giấy, không có giá trị thật. Nguyễn Khuyến đã mượn hình ảnh đó để châm biếm những kẻ mang danh học vấn cao, đỗ đạt làm quan nhưng tài năng và nhân cách lại rỗng tuếch. Qua cách miêu tả bề ngoài hào nhoáng mà bên trong trống rỗng, nhà thơ đã vạch trần bản chất giả tạo của những “ông nghè giấy” trong xã hội đương thời.
Giọng thơ trong Tiến sĩ giấy nhẹ nhàng nhưng ẩn chứa sự mỉa mai sâu sắc. Tác giả không cần dùng những lời lẽ gay gắt mà chỉ thông qua hình ảnh đối lập giữa vẻ ngoài và giá trị thực để tạo nên tiếng cười châm biếm. Tiếng cười ấy không chỉ mang tính giải trí mà còn thể hiện thái độ phê phán mạnh mẽ đối với nền khoa cử mục nát, nơi danh vọng bị đặt cao hơn năng lực và đạo đức. Đồng thời, đó cũng là nỗi buồn, nỗi chua xót của một nhà nho chân chính trước sự suy đồi của xã hội phong kiến cuối thế kỉ XIX.
Qua bài thơ, Nguyễn Khuyến gửi gắm quan niệm sống đáng quý: con người không nên chạy theo hư danh mà phải coi trọng giá trị thực của bản thân. Học vấn, địa vị hay danh xưng chỉ có ý nghĩa khi đi kèm với tài năng và nhân cách. Tiến sĩ giấy vì thế không chỉ có giá trị trong thời đại của Nguyễn Khuyến mà còn mang ý nghĩa thời sự sâu sắc đối với xã hội ngày nay.
Phân tích bài thơ “Tiến sĩ giấy” – Nguyễn Khuyến
Nguyễn Khuyến là nhà thơ lớn của văn học trung đại Việt Nam, nổi tiếng với giọng thơ trào phúng sâu cay nhưng thấm đẫm tinh thần nhân văn. Bài thơ Tiến sĩ giấy là một tác phẩm tiêu biểu cho phong cách ấy, qua đó tác giả đã mượn hình ảnh đồ chơi dân gian để phê phán thói hư danh và những kẻ có danh mà không có thực trong xã hội phong kiến.
Hình ảnh “tiến sĩ giấy” vốn là món đồ chơi quen thuộc trong dân gian, được trẻ em mua về dịp lễ tết. Bề ngoài thì đủ mũ áo cân đai, nhìn rất oai vệ, nhưng thực chất chỉ làm bằng giấy, không có giá trị thật. Nguyễn Khuyến đã mượn hình ảnh đó để châm biếm những kẻ mang danh học vấn cao, đỗ đạt làm quan nhưng tài năng và nhân cách lại rỗng tuếch. Qua cách miêu tả bề ngoài hào nhoáng mà bên trong trống rỗng, nhà thơ đã vạch trần bản chất giả tạo của những “ông nghè giấy” trong xã hội đương thời.
Giọng thơ trong Tiến sĩ giấy nhẹ nhàng nhưng ẩn chứa sự mỉa mai sâu sắc. Tác giả không cần dùng những lời lẽ gay gắt mà chỉ thông qua hình ảnh đối lập giữa vẻ ngoài và giá trị thực để tạo nên tiếng cười châm biếm. Tiếng cười ấy không chỉ mang tính giải trí mà còn thể hiện thái độ phê phán mạnh mẽ đối với nền khoa cử mục nát, nơi danh vọng bị đặt cao hơn năng lực và đạo đức. Đồng thời, đó cũng là nỗi buồn, nỗi chua xót của một nhà nho chân chính trước sự suy đồi của xã hội phong kiến cuối thế kỉ XIX.
Qua bài thơ, Nguyễn Khuyến gửi gắm quan niệm sống đáng quý: con người không nên chạy theo hư danh mà phải coi trọng giá trị thực của bản thân. Học vấn, địa vị hay danh xưng chỉ có ý nghĩa khi đi kèm với tài năng và nhân cách. Tiến sĩ giấy vì thế không chỉ có giá trị trong thời đại của Nguyễn Khuyến mà còn mang ý nghĩa thời sự sâu sắc đối với xã hội ngày nay.
Quảng cáo
Bạn muốn hỏi bài tập?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
103198
-
Hỏi từ APP VIETJACK78870
-
Hỏi từ APP VIETJACK71786
-
Hỏi từ APP VIETJACK60081
-
Hỏi từ APP VIETJACK45961
-
36820
