nói cho mik một câu chuyện về một người làm việc trong lĩnh vực nghệ thuật
Quảng cáo
11 câu trả lời 2768
Mình kể cho bạn một câu chuyện ngắn, đơn giản, dễ hiểu về một người làm việc trong lĩnh vực nghệ thuật nhé:
Câu chuyện: Người nghệ sĩ bên bờ sông
Ở một ngôi làng nhỏ ven sông, có một chú họa sĩ tên là Minh. Ngày nào chú cũng mang theo giá vẽ, một hộp màu cũ và vài tờ giấy, rồi ra ngồi dưới gốc cây lớn bên bờ sông để vẽ tranh. Dù cuộc sống không giàu có, chú Minh luôn giữ nụ cười hiền và đôi mắt đầy sự say mê.
Người trong làng thường thấy chú ngồi hàng giờ chỉ để vẽ một cảnh đơn giản như con thuyền, bụi tre hay ánh nắng chiều. Chú bảo rằng: “Nghệ thuật giúp chú nhìn thấy vẻ đẹp trong những điều bình dị nhất.”
Có một lần, một bé gái trong làng đến xem chú vẽ và nói:
— Chú ơi, sao chú không chọn nghề khác để kiếm nhiều tiền hơn?
Chú Minh cười, nhẹ nhàng trả lời:
— Vì khi vẽ, chú cảm thấy hạnh phúc. Và chỉ cần một người mỉm cười khi nhìn tranh của chú, chú thấy mình đã làm được điều có ý nghĩa.
Nhiều năm trôi qua, những bức tranh của chú Minh được treo khắp nhà văn hóa của làng. Mỗi bức đều chứa đựng tình yêu của chú dành cho quê hương. Nhờ sự kiên trì và đam mê, chú Minh đã truyền cảm hứng cho nhiều người, đặc biệt là trẻ em trong làng, để họ biết trân trọng cái đẹp và luôn cố gắng theo đuổi ước mơ của mình.
Nếu bạn muốn câu chuyện ngắn hơn, dài hơn, hoặc kể về ca sĩ, diễn viên, nhạc sĩ, mình viết cho bạn liền nha!
Câu chuyện: Người nghệ sĩ bên bờ sông
Ở một ngôi làng nhỏ ven sông, có một chú họa sĩ tên là Minh. Ngày nào chú cũng mang theo giá vẽ, một hộp màu cũ và vài tờ giấy, rồi ra ngồi dưới gốc cây lớn bên bờ sông để vẽ tranh. Dù cuộc sống không giàu có, chú Minh luôn giữ nụ cười hiền và đôi mắt đầy sự say mê.
Người trong làng thường thấy chú ngồi hàng giờ chỉ để vẽ một cảnh đơn giản như con thuyền, bụi tre hay ánh nắng chiều. Chú bảo rằng: “Nghệ thuật giúp chú nhìn thấy vẻ đẹp trong những điều bình dị nhất.”
Có một lần, một bé gái trong làng đến xem chú vẽ và nói:
— Chú ơi, sao chú không chọn nghề khác để kiếm nhiều tiền hơn?
Chú Minh cười, nhẹ nhàng trả lời:
— Vì khi vẽ, chú cảm thấy hạnh phúc. Và chỉ cần một người mỉm cười khi nhìn tranh của chú, chú thấy mình đã làm được điều có ý nghĩa.
Nhiều năm trôi qua, những bức tranh của chú Minh được treo khắp nhà văn hóa của làng. Mỗi bức đều chứa đựng tình yêu của chú dành cho quê hương. Nhờ sự kiên trì và đam mê, chú Minh đã truyền cảm hứng cho nhiều người, đặc biệt là trẻ em trong làng, để họ biết trân trọng cái đẹp và luôn cố gắng theo đuổi ước mơ của mình.
Mình kể cho bạn một câu chuyện ngắn, đơn giản, dễ hiểu về một người làm việc trong lĩnh vực nghệ thuật nhé:
Câu chuyện: Người nghệ sĩ bên bờ sông
Ở một ngôi làng nhỏ ven sông, có một chú họa sĩ tên là Minh. Ngày nào chú cũng mang theo giá vẽ, một hộp màu cũ và vài tờ giấy, rồi ra ngồi dưới gốc cây lớn bên bờ sông để vẽ tranh. Dù cuộc sống không giàu có, chú Minh luôn giữ nụ cười hiền và đôi mắt đầy sự say mê.
Người trong làng thường thấy chú ngồi hàng giờ chỉ để vẽ một cảnh đơn giản như con thuyền, bụi tre hay ánh nắng chiều. Chú bảo rằng: “Nghệ thuật giúp chú nhìn thấy vẻ đẹp trong những điều bình dị nhất.”
Có một lần, một bé gái trong làng đến xem chú vẽ và nói:
— Chú ơi, sao chú không chọn nghề khác để kiếm nhiều tiền hơn?
Chú Minh cười, nhẹ nhàng trả lời:
— Vì khi vẽ, chú cảm thấy hạnh phúc. Và chỉ cần một người mỉm cười khi nhìn tranh của chú, chú thấy mình đã làm được điều có ý nghĩa.
Nhiều năm trôi qua, những bức tranh của chú Minh được treo khắp nhà văn hóa của làng. Mỗi bức đều chứa đựng tình yêu của chú dành cho quê hương. Nhờ sự kiên trì và đam mê, chú Minh đã truyền cảm hứng cho nhiều người, đặc biệt là trẻ em trong làng, để họ biết trân trọng cái đẹp và luôn cố gắng theo đuổi ước mơ của mình.
Nếu bạn muốn câu chuyện ngắn hơn, dài hơn, hoặc kể về ca sĩ, diễn viên, nhạc sĩ, mình viết cho bạn liền nha!
bro có chơi minefun à kb ko
Mình kể cho bạn một câu chuyện ngắn, đơn giản, dễ hiểu về một người làm việc trong lĩnh vực nghệ thuật nhé:
Câu chuyện: Người nghệ sĩ bên bờ sông
Ở một ngôi làng nhỏ ven sông, có một chú họa sĩ tên là Minh. Ngày nào chú cũng mang theo giá vẽ, một hộp màu cũ và vài tờ giấy, rồi ra ngồi dưới gốc cây lớn bên bờ sông để vẽ tranh. Dù cuộc sống không giàu có, chú Minh luôn giữ nụ cười hiền và đôi mắt đầy sự say mê.
Người trong làng thường thấy chú ngồi hàng giờ chỉ để vẽ một cảnh đơn giản như con thuyền, bụi tre hay ánh nắng chiều. Chú bảo rằng: “Nghệ thuật giúp chú nhìn thấy vẻ đẹp trong những điều bình dị nhất.”
Có một lần, một bé gái trong làng đến xem chú vẽ và nói:
— Chú ơi, sao chú không chọn nghề khác để kiếm nhiều tiền hơn?
Chú Minh cười, nhẹ nhàng trả lời:
— Vì khi vẽ, chú cảm thấy hạnh phúc. Và chỉ cần một người mỉm cười khi nhìn tranh của chú, chú thấy mình đã làm được điều có ý nghĩa.
Nhiều năm trôi qua, những bức tranh của chú Minh được treo khắp nhà văn hóa của làng. Mỗi bức đều chứa đựng tình yêu của chú dành cho quê hương. Nhờ sự kiên trì và đam mê, chú Minh đã truyền cảm hứng cho nhiều người, đặc biệt là trẻ em trong làng, để họ biết trân trọng cái đẹp và luôn cố gắng theo đuổi ước mơ của mình.
Nếu bạn muốn câu chuyện ngắn hơn, dài hơn, hoặc kể về ca sĩ, diễn viên, nhạc sĩ, mình viết cho bạn liền nha!
Câu chuyện: Người nghệ sĩ bên bờ sông
Ở một ngôi làng nhỏ ven sông, có một chú họa sĩ tên là Minh. Ngày nào chú cũng mang theo giá vẽ, một hộp màu cũ và vài tờ giấy, rồi ra ngồi dưới gốc cây lớn bên bờ sông để vẽ tranh. Dù cuộc sống không giàu có, chú Minh luôn giữ nụ cười hiền và đôi mắt đầy sự say mê.
Người trong làng thường thấy chú ngồi hàng giờ chỉ để vẽ một cảnh đơn giản như con thuyền, bụi tre hay ánh nắng chiều. Chú bảo rằng: “Nghệ thuật giúp chú nhìn thấy vẻ đẹp trong những điều bình dị nhất.”
Có một lần, một bé gái trong làng đến xem chú vẽ và nói:
— Chú ơi, sao chú không chọn nghề khác để kiếm nhiều tiền hơn?
Chú Minh cười, nhẹ nhàng trả lời:
— Vì khi vẽ, chú cảm thấy hạnh phúc. Và chỉ cần một người mỉm cười khi nhìn tranh của chú, chú thấy mình đã làm được điều có ý nghĩa.
Nhiều năm trôi qua, những bức tranh của chú Minh được treo khắp nhà văn hóa của làng. Mỗi bức đều chứa đựng tình yêu của chú dành cho quê hương. Nhờ sự kiên trì và đam mê, chú Minh đã truyền cảm hứng cho nhiều người, đặc biệt là trẻ em trong làng, để họ biết trân trọng cái đẹp và luôn cố gắng theo đuổi ước mơ của mình.
Gửi bạn câu chuyện về một người đàn ông đã dành cả đời để theo đuổi một thứ nghệ thuật mà người đời từng cho là "vô ích". Câu chuyện này có thật, về một nghệ sĩ tên là Wilson Bentley (1865 - 1931), hay còn được gọi với cái tên thân thương là "Tỷ phú bông tuyết".
Chàng khờ đuổi theo những tinh thể tan nhanh
Vào những năm cuối thế kỷ 19, tại một trang trại hẻo lánh ở Vermont (Mỹ), có một cậu thiếu niên tên là Wilson Bentley. Trong khi những đứa trẻ khác thích chơi đùa với tuyết, Wilson lại bị mê hoặc bởi cấu trúc của chúng. Cậu dành hàng giờ đồng hồ để nhìn những bông tuyết đậu trên tay áo mình qua một chiếc kính hiển vi cũ.
Cậu nhận ra một điều kỳ diệu: Không có hai bông tuyết nào giống hệt nhau. Nhưng có một nỗi đau khổ: chúng tan chảy quá nhanh, nhanh hơn cả một hơi thở.
Wilson cầu xin cha mẹ mua cho mình một chiếc máy ảnh gắn kính hiển vi. Thời đó, đó là một món đồ xa xỉ và kỳ lạ. Cha cậu gắt gỏng: "Tuyết thì có gì mà chụp? Sao con không đi vắt sữa bò hay dọn cỏ?". Nhưng mẹ cậu, một người phụ nữ yêu cái đẹp, đã thuyết phục cha mua nó cho cậu.
Trong suốt hai mùa đông ròng rã, Wilson đã thất bại hoàn toàn. Những tấm phim chỉ là những vệt đen trắng nhòe nhoẹt. Hàng xóm cười nhạo cậu là "gã điên đuổi theo bóng ma của nước". Họ bảo cậu đang lãng phí cuộc đời cho một thứ chỉ tồn tại trong vài giây rồi biến mất vĩnh viễn.
Nhưng Wilson không bỏ cuộc. Ông đã chế tạo ra một cái lán lạnh lẽo, nơi nhiệt độ luôn dưới 0 độ để tuyết không tan. Ông dùng một thanh gỗ nhỏ để nhẹ nhàng nhặt từng bông tuyết, đặt nó dưới ống kính và nín thở để hơi ấm từ phổi không làm hỏng "tác phẩm của tạo hóa".
Và rồi, vào một ngày mùa đông năm 1885, tấm ảnh rõ nét đầu tiên đã ra đời. Một cấu trúc lục giác tinh xảo, đối xứng hoàn hảo, đẹp đến mức không một kiến trúc sư nào có thể vẽ ra được.
Cả đời mình, Wilson Bentley đã chụp được hơn 5.000 tấm ảnh về bông tuyết. Ông không trở nên giàu có về tiền bạc, nhưng ông sở hữu một kho báu mà không ai có: bằng chứng về sự kỳ diệu của thiên nhiên.
Năm 1931, ông đi bộ 6 dặm trong một trận bão tuyết dữ dội chỉ để về kịp phòng thí nghiệm và chụp những mẫu tuyết mới nhất. Ông nhiễm lạnh, viêm phổi và qua đời ngay sau đó.
Bài học từ "Tỷ phú bông tuyết"
Câu chuyện của Wilson Bentley nhắc nhở chúng ta rằng: Nghệ thuật không nhất thiết phải là những gì rầm rộ hay xa hoa. * Đôi khi, nghệ thuật là sự kiên trì bền bỉ để giữ lại những điều đẹp đẽ nhất nhưng lại mong manh nhất của thế giới này.
Nghệ sĩ là người nhìn thấy vẻ đẹp ở nơi mà người khác chỉ thấy sự lạnh lẽo và vô tri.
Quảng cáo
Bạn cần hỏi gì?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
25638
-
Đã trả lời bởi chuyên gia
7417 -
Đã trả lời bởi chuyên gia
5513 -
4776
