Quảng cáo
5 câu trả lời 263
Bài văn mẫu: Trải nghiệm thú vị trong chuyến về thăm quê
Mỗi dịp hè đến, tôi lại háo hức được về thăm quê ngoại – một vùng nông thôn yên bình với những cánh đồng lúa xanh bát ngát. Nhưng chuyến về quê năm ngoái để lại trong tôi nhiều kỷ niệm nhất, vì đó là lần đầu tiên tôi được trải nghiệm cuộc sống của một “nông dân chính hiệu”.
Ngay buổi sáng hôm đầu tiên, ngoại gọi tôi dậy từ rất sớm. Khi mặt trời vừa ló dạng, sương còn đọng trên những ngọn cỏ, tôi theo ngoại ra đồng cắt lúa. Ban đầu, tôi lóng ngóng lắm, cầm liềm cũng không vững, cắt được một bó thì làm rơi hai bó. Ngoại chỉ cười hiền bảo: “Làm từ từ rồi quen, con ạ.” Chỉ câu nói ấy thôi mà tôi cảm thấy như được tiếp thêm tinh thần. Một lát sau, tôi đã biết cách cắt gọn hơn và còn tự hào khoe với ngoại thành quả của mình.
Buổi chiều, tôi theo mấy anh chị hàng xóm ra sông tắm. Nước sông mát lạnh, trong vắt, lấp lánh dưới nắng chiều. Chúng tôi thi xem ai lặn lâu hơn, ai bơi nhanh hơn, tiếng cười vang cả một khúc sông. Tôi còn được chỉ cách bắt cá bằng rổ tre – một trải nghiệm mà trước giờ tôi chỉ thấy trên tivi. Khi bắt được một con cá nhỏ, tôi vui đến mức hét lên khiến cả nhóm bật cười.
Tối đến, cả nhà quây quần bên mâm cơm giản dị nhưng ấm áp. Ngoại kể chuyện ngày xưa, mẹ tôi kể chuyện hồi nhỏ ở quê, tôi lắng nghe say mê như thể đang xem một bộ phim sống động. Lúc ấy, tôi mới hiểu vì sao mẹ luôn muốn tôi về quê: bởi quê không chỉ là nơi để chơi, mà còn là nơi để học, để hiểu về gia đình và cội nguồn của mình.
Chuyến đi ấy thật sự đã đem đến cho tôi những trải nghiệm khó quên. Tôi học được cách trân trọng công sức lao động, biết thêm nhiều điều thú vị về cuộc sống thôn quê và cảm nhận rõ hơn tình yêu thương của gia đình. Mỗi lần nhớ lại, tôi đều thấy lòng mình nhẹ nhàng và muốn nhanh chóng được về quê thêm một lần nữa.
Quê ngoại tôi nằm khuất trong một vùng quê yên bình, bao bọc bởi những cánh đồng lúa xanh mướt và những dãy núi đá vôi nhấp nhô. Khung cảnh đầu tiên đón chào tôi không phải sự nhộn nhịp của thành thị, mà là tiếng chim hót líu lo, tiếng gà gáy trưa và mùi rơm rạ thơm lừng phảng phất trong gió. Vừa đặt chân đến cổng nhà, bà ngoại tôi đã nở nụ cười móm mém, ôm chầm lấy tôi. Tình thương ấm áp của bà xua tan hết mọi mệt mỏi sau chuyến đi dài.
Trải nghiệm thú vị nhất trong chuyến đi này là buổi chiều tôi theo cậu Sáu ra đồng bắt cá. Cậu đưa tôi chiếc nơm tre, thứ đồ dùng mà tôi mới thấy lần đầu. Cậu hướng dẫn tôi cách úp nơm xuống bùn, rồi dùng chân quấy nhẹ xung quanh để lùa cá vào. Ban đầu, tôi vụng về, lóng ngóng, úp nơm mãi mà chẳng được con nào, còn bị té ngã lấm lem bùn đất. Cậu Sáu bật cười sảng khoái, kiên nhẫn chỉ bảo tôi từng chút một.
Sau vài lần thử, cuối cùng tôi cũng úp được một con cá rô béo múp. Cảm giác sung sướng, tự hào khi tự tay bắt được con cá đầu tiên thật khó tả. Bữa cơm chiều hôm đó, chúng tôi được thưởng thức món cá rô kho tộ và canh chua cá đồng do chính tay mình bắt được. Món ăn dân dã, chế biến đơn giản nhưng lại ngon hơn bất cứ sơn hào hải vị nào tôi từng ăn ở thành phố.
Buổi tối, tôi cùng lũ trẻ trong xóm ngồi nghe bà kể chuyện cổ tích dưới ánh trăng. Tiếng cười đùa rôm rả, không khí trong lành, mát mẻ khác hẳn sự ngột ngạt của phố thị.
Chuyến đi về thăm quê tuy ngắn ngủi nhưng thật sự thú vị. Nó giúp tôi tạm quên đi áp lực học tập, hòa mình vào thiên nhiên tươi đẹp và cảm nhận sâu sắc tình cảm gia đình, tình làng nghĩa xóm ấm áp. Tôi thầm hứa với lòng mình sẽ cố gắng về thăm quê nhiều hơn nữa, để được đắm chìm trong sự bình yên, giản dị mà đầy ắp tình thương ấy.
Quê ngoại tôi nằm khuất trong một vùng quê yên bình, bao bọc bởi những cánh đồng lúa xanh mướt và những dãy núi đá vôi nhấp nhô. Khung cảnh đầu tiên đón chào tôi không phải sự nhộn nhịp của thành thị, mà là tiếng chim hót líu lo, tiếng gà gáy trưa và mùi rơm rạ thơm lừng phảng phất trong gió. Vừa đặt chân đến cổng nhà, bà ngoại tôi đã nở nụ cười móm mém, ôm chầm lấy tôi. Tình thương ấm áp của bà xua tan hết mọi mệt mỏi sau chuyến đi dài.
Trải nghiệm thú vị nhất trong chuyến đi này là buổi chiều tôi theo cậu Sáu ra đồng bắt cá. Cậu đưa tôi chiếc nơm tre, thứ đồ dùng mà tôi mới thấy lần đầu. Cậu hướng dẫn tôi cách úp nơm xuống bùn, rồi dùng chân quấy nhẹ xung quanh để lùa cá vào. Ban đầu, tôi vụng về, lóng ngóng, úp nơm mãi mà chẳng được con nào, còn bị té ngã lấm lem bùn đất. Cậu Sáu bật cười sảng khoái, kiên nhẫn chỉ bảo tôi từng chút một.
Sau vài lần thử, cuối cùng tôi cũng úp được một con cá rô béo múp. Cảm giác sung sướng, tự hào khi tự tay bắt được con cá đầu tiên thật khó tả. Bữa cơm chiều hôm đó, chúng tôi được thưởng thức món cá rô kho tộ và canh chua cá đồng do chính tay mình bắt được. Món ăn dân dã, chế biến đơn giản nhưng lại ngon hơn bất cứ sơn hào hải vị nào tôi từng ăn ở thành phố.
Buổi tối, tôi cùng lũ trẻ trong xóm ngồi nghe bà kể chuyện cổ tích dưới ánh trăng. Tiếng cười đùa rôm rả, không khí trong lành, mát mẻ khác hẳn sự ngột ngạt của phố thị.
Chuyến đi về thăm quê tuy ngắn ngủi nhưng thật sự thú vị. Nó giúp tôi tạm quên đi áp lực học tập, hòa mình vào thiên nhiên tươi đẹp và cảm nhận sâu sắc tình cảm gia đình, tình làng nghĩa xóm ấm áp. Tôi thầm hứa với lòng mình sẽ cố gắng về thăm quê nhiều hơn nữa, để được đắm chìm trong sự bình yên, giản dị mà đầy ắp tình thương ấy.
Quảng cáo
Bạn cần hỏi gì?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
69449 -
55042
-
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
45929 -
Hỏi từ APP VIETJACK44118
-
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
43394
