Quảng cáo
4 câu trả lời 126
Bài thơ "Chuyện cổ nước mình" của Lâm Thị Mỹ Dạ đã khơi dậy trong tôi những dòng cảm xúc lắng đọng và sự trân trọng sâu sắc đối với kho tàng văn hóa dân gian của dân tộc. Đọc những vần thơ, tôi như được quay trở về tuổi thơ êm đềm, ngồi bên bà, say sưa lắng nghe những câu chuyện cổ tích "vàng son" về Tấm Cám, Thạch Sanh. Bài thơ không chỉ đơn thuần là sự nhắc nhớ về nội dung "ở hiền thì lại gặp lành", "cái thiện bao giờ cũng thắng", mà còn là sự thấu hiểu, đồng cảm với những giá trị đạo đức mà cha ông gửi gắm. Tình cảm của tôi dành cho bài thơ là sự ngưỡng mộ trước cái nhìn tinh tế của tác giả, khi nhận ra rằng những câu chuyện cổ không chỉ có ý nghĩa giáo huấn mà còn là "những dòng sông chảy từ muôn đời", nuôi dưỡng tâm hồn và bản tính nhân hậu của người Việt. Qua bài thơ, tôi càng thêm yêu, thêm trân trọng những câu chuyện cổ tích, nhận thức rõ hơn trách nhiệm giữ gìn và phát huy những giá trị văn hóa quý báu ấy.
Quảng cáo
Bạn cần hỏi gì?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
69449 -
55042
-
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
45929 -
Hỏi từ APP VIETJACK44118
-
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
43394
