Quảng cáo
3 câu trả lời 121
Trong cuộc sống, ai cũng có lúc trải qua những chuyện buồn, và đối với em, kỉ niệm khiến em nhớ mãi chính là lần em làm bố buồn vì kết quả học tập.
Hôm đó là một buổi chiều cuối tuần. Trời mưa lâm râm, gió thổi lạnh khiến em càng thêm lo lắng. Trên tay em là tờ giấy kiểm tra Toán chỉ được 5 điểm. Nhìn con số đỏ chói, em thấy tim mình đập thình thịch. Em biết bố luôn dặn em cố gắng học tập để không thua kém bạn bè, vậy mà lần này em lại mắc quá nhiều lỗi.
Khi em đưa bài kiểm tra cho bố xem, bố im lặng thật lâu. Bố không quát mắng như em tưởng, chỉ thở dài rồi nói:
“Bố không cần con phải giỏi nhất, nhưng bố buồn vì con chưa cố gắng hết sức.”
Lời nói ấy khiến em cảm thấy nặng trĩu hơn cả một lời trách phạt. Em cúi đầu, nước mắt chảy lúc nào không hay. Em biết bố đã phải đi làm vất vả cả ngày, vậy mà em lại để bố phải thất vọng.
Suốt buổi tối hôm đó, bố không nói nhiều, chỉ ngồi cạnh em, chỉ lại từng bài toán và hướng dẫn em làm lại. Sự lặng lẽ ấy khiến em càng thấy buồn và áy náy. Em hiểu rằng bố buồn không phải vì điểm số, mà vì em chưa chăm chỉ như bố mong đợi.
Từ trải nghiệm buồn đó, em tự nhắc mình phải cố gắng hơn. Em không muốn thấy ánh mắt thất vọng của bố thêm lần nào nữa. Và cũng chính từ hôm ấy, em học được bài học quan trọng: tình thương của bố mẹ luôn âm thầm nhưng vô cùng sâu sắc, và mình phải trân trọng điều đó bằng sự nỗ lực mỗi ngày.
Cảm ơn
Trong cuộc sống, ai cũng có lúc trải qua những chuyện buồn, và đối với em, kỉ niệm khiến em nhớ mãi chính là lần em làm bố buồn vì kết quả học tập.
Hôm đó là một buổi chiều cuối tuần. Trời mưa lâm râm, gió thổi lạnh khiến em càng thêm lo lắng. Trên tay em là tờ giấy kiểm tra Toán chỉ được 5 điểm. Nhìn con số đỏ chói, em thấy tim mình đập thình thịch. Em biết bố luôn dặn em cố gắng học tập để không thua kém bạn bè, vậy mà lần này em lại mắc quá nhiều lỗi.
Khi em đưa bài kiểm tra cho bố xem, bố im lặng thật lâu. Bố không quát mắng như em tưởng, chỉ thở dài rồi nói:
“Bố không cần con phải giỏi nhất, nhưng bố buồn vì con chưa cố gắng hết sức.”
Lời nói ấy khiến em cảm thấy nặng trĩu hơn cả một lời trách phạt. Em cúi đầu, nước mắt chảy lúc nào không hay. Em biết bố đã phải đi làm vất vả cả ngày, vậy mà em lại để bố phải thất vọng.
Suốt buổi tối hôm đó, bố không nói nhiều, chỉ ngồi cạnh em, chỉ lại từng bài toán và hướng dẫn em làm lại. Sự lặng lẽ ấy khiến em càng thấy buồn và áy náy. Em hiểu rằng bố buồn không phải vì điểm số, mà vì em chưa chăm chỉ như bố mong đợi.
Từ trải nghiệm buồn đó, em tự nhắc mình phải cố gắng hơn. Em không muốn thấy ánh mắt thất vọng của bố thêm lần nào nữa. Và cũng chính từ hôm ấy, em học được bài học quan trọng: tình thương của bố mẹ luôn âm thầm nhưng vô cùng sâu sắc, và mình phải trân trọng điều đó bằng sự nỗ lực mỗi ngày.
---------------------------------------------------------- HẾT----------------------------------------------------------
Quảng cáo
Bạn cần hỏi gì?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
69732 -
55139
-
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
46084 -
Hỏi từ APP VIETJACK44210
-
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
43570
