Quảng cáo
2 câu trả lời 353
- Phơi bày sự bất kính và đảo lộn luân thường đạo lý: Tác phẩm nêu bật thực trạng con cái bất kính với cha mẹ, anh em bất hòa, tranh chấp lẫn nhau. Những giá trị đạo đức truyền thống như "tam cương ngũ thường" bị đảo lộn, nhường chỗ cho lối sống vị kỷ, chạy theo vật chất.
- Phê phán thói tham lam và đồng tiền chi phối: Tú Xương châm biếm việc tiền bạc (qua hình ảnh "hơi đồng") trở thành thước đo giá trị con người và chi phối mọi mối quan hệ xã hội. Mọi người, từ người thân đến kẻ lạ, đều bị cuốn vào vòng xoáy của sự tham lam, bất chấp đạo lý.
- Tâm trạng chua xót của nhà thơ: Qua việc miêu tả sự thay đổi tiêu cực ở chính quê hương mình, nhà thơ bộc lộ nỗi đau đớn, xót xa trước cảnh nước mất nhà tan, đạo đức suy đồi. "Đất Vị Hoàng" vừa chỉ một vùng đất cụ thể, vừa là hình ảnh thu nhỏ của xã hội Việt Nam đương thời đang chìm trong khủng hoảng.
- Thể thơ thất ngôn bát cú Đường luật: Tú Xương sử dụng thể thơ trang trọng để nói lên những vấn đề gai góc, bi hài của đời sống, tạo nên sự tương phản mạnh mẽ.
- Giọng điệu trào phúng, mỉa mai: Giọng thơ hài hước nhưng ẩn chứa sự chua chát, đả kích sâu sắc thói đời, làm nổi bật tính chất phê phán của tác phẩm.
- Sử dụng hình ảnh giản dị, gần gũi: Hình ảnh trong thơ mộc mạc, lấy từ đời sống hàng ngày (như "cứt sắt", "hơi đồng") nhưng mang hàm ý sâu sắc, dễ đi vào lòng người đọc.
- Nghệ thuật đối: Các câu thơ sử dụng phép đối chỉnh tề, làm nổi bật sự đối lập giữa cái xưa cũ tốt đẹp và cái hiện tại bi thảm, làm tăng sức biểu cảm cho bài thơ.
PHÂN TÍCH BÀI THƠ “ĐẤT VỊ HOÀNG” – TRẦN TẾ XƯƠNG
“Đất Vị Hoàng” là bài thơ tiêu biểu thể hiện rõ nỗi đau thời thế và tấm lòng yêu nước sâu kín của Trần Tế Xương (Tú Xương) – người được xem là "tiếng cười một thời đại". Bài thơ tuy ngắn nhưng lại gói trọn cả một không khí xã hội nhốn nháo, đảo điên cuối thế kỉ XIX khi thực dân Pháp đã đặt ách cai trị, khiến đời sống truyền thống lung lay và những giá trị cũ bị bôi nhọ.
Ngay từ nhan đề “Đất Vị Hoàng”, nhà thơ đã gợi lên một vùng đất quen thuộc – Nam Định, nơi ông sống và chứng kiến sự thay đổi từng ngày. Nhưng trong đôi mắt của Tú Xương, quê hương không còn yên bình nữa. Nó như mang trên mình vết thương bởi sự xâm nhập của văn hóa ngoại lai và cảnh đời lố lăng thời thuộc địa.
Điểm nổi bật của bài thơ là giọng điệu châm biếm sắc bén, vừa buồn cười mà vừa xót xa. Nhà thơ vẽ ra một xã hội “Âu hóa” nửa mùa: kẻ thì chạy theo Tây, người thì giả đạo đức, mọi thứ lộn xộn đến mức mất cả bản sắc. Cái cười của Tú Xương không hề vô tâm – đằng sau mỗi câu chữ là tấm lòng đau đáu với đất nước, là nỗi căm phẫn trước sự suy tàn của luân lý và đạo đức truyền thống.
Tú Xương không chỉ chê người đời; ông còn tự trách mình, tự xót xa cho thân phận của một nhà nho thất thời. Ông thấy mình lạc lõng giữa cơn xoáy đổi thay, thấy bất lực trước cảnh nước mất, dân khổ. Chính vì vậy, nụ cười của ông vừa sắc như dao, vừa chứa nỗi buồn rất nhân bản.
Giá trị nghệ thuật lớn nhất của bài thơ nằm ở cách dùng từ giản dị mà đầy sức nặng, hình ảnh gần gũi mà ám ảnh, đặc biệt là chất trào phúng mang thương hiệu riêng của Tú Xương. Nhờ vậy, bài thơ không chỉ phản ánh hiện thực lịch sử mà còn thể hiện được tâm hồn yêu nước thầm lặng, nỗi đau thời cuộc và nhân cách cao đẹp của nhà thơ.
Quảng cáo
Bạn cần hỏi gì?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
103321
-
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
78996 -
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
72110 -
Hỏi từ APP VIETJACK60182
-
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
46135 -
Đã trả lời bởi chuyên gia
36904
