viết đoạn văn kể về 1 mănh đời bất hạnh
Quảng cáo
3 câu trả lời 84
1 tháng trước
ĐOẠN VĂN
Ở cuối con hẻm nhỏ gần nhà em có một bà cụ tên Hai, sống trong căn nhà lợp tôn cũ kỹ, mùa nắng thì nóng hầm hập, mùa mưa lại dột khắp nơi. Bà cụ đã hơn bảy mươi tuổi nhưng không có con cháu chăm sóc, mỗi ngày đều lom khom đẩy chiếc xe ve chai cũ, đi nhặt từng chai nhựa, *** nước để bán kiếm vài đồng sống qua ngày. Mỗi lần đi ngang, em đều thấy bà ngồi thu mình trước hiên nhà, đôi mắt đục mờ vì tuổi tác, bàn tay run run vá lại chiếc áo đã sờn rách. Điều khiến em ám ảnh nhất là những buổi mưa lớn, bà phải kê thau, kê chậu khắp nhà mà vẫn bị nước tạt ướt cả chỗ ngủ. Vậy mà khi có ai hỏi thăm, bà vẫn cười hiền, nói rằng “còn sống được là mừng rồi”. Nhìn bà cụ lủi thủi giữa cuộc đời rộng lớn, em cảm nhận sâu sắc thế nào là một mảnh đời bất hạnh – những số phận mà dù chỉ thiếu đi một bàn tay sẻ chia cũng dễ trở nên lạc lõng, cô độc đến xót xa.
Ở cuối con hẻm nhỏ gần nhà em có một bà cụ tên Hai, sống trong căn nhà lợp tôn cũ kỹ, mùa nắng thì nóng hầm hập, mùa mưa lại dột khắp nơi. Bà cụ đã hơn bảy mươi tuổi nhưng không có con cháu chăm sóc, mỗi ngày đều lom khom đẩy chiếc xe ve chai cũ, đi nhặt từng chai nhựa, *** nước để bán kiếm vài đồng sống qua ngày. Mỗi lần đi ngang, em đều thấy bà ngồi thu mình trước hiên nhà, đôi mắt đục mờ vì tuổi tác, bàn tay run run vá lại chiếc áo đã sờn rách. Điều khiến em ám ảnh nhất là những buổi mưa lớn, bà phải kê thau, kê chậu khắp nhà mà vẫn bị nước tạt ướt cả chỗ ngủ. Vậy mà khi có ai hỏi thăm, bà vẫn cười hiền, nói rằng “còn sống được là mừng rồi”. Nhìn bà cụ lủi thủi giữa cuộc đời rộng lớn, em cảm nhận sâu sắc thế nào là một mảnh đời bất hạnh – những số phận mà dù chỉ thiếu đi một bàn tay sẻ chia cũng dễ trở nên lạc lõng, cô độc đến xót xa.
1 tháng trước
Dưới mái nhà nhỏ lụp xụp bên bờ sông, Lan – cô bé mới mười hai tuổi – đã phải gánh chịu những nỗi bất hạnh quá lớn so với tuổi thơ. Cha mất sớm, mẹ bệnh nặng, Lan vừa đi học vừa đi bán vé số để kiếm tiền thuốc cho mẹ. Những ngày mưa gió, đôi chân trần của em run rẩy trên con đường đầy bùn đất, nhưng ánh mắt vẫn ánh lên niềm hy vọng mong manh. Cuộc sống khắc nghiệt khiến em trưởng thành sớm, biết nhịn đói để dành phần cơm cho mẹ, biết mỉm cười dù trong lòng ngổn ngang nỗi buồn. Mảnh đời của Lan là minh chứng cho sự bất công của số phận, nhưng cũng là hình ảnh đẹp về nghị lực và tình thương trong những hoàn cảnh khó khăn nhất.
1 tháng trước
Trong căn nhà xiêu vẹo nơi góc làng, ánh mắt cô bé văn, mồ côi cả cha lẫn mẹ, vẫn ánh lên vẻ trong veo giữa cuộc sống thiếu thốn. Em phải gánh vác cả gánh nặng nuôi bà nội già yếu, người đã không còn khả năng làm ra tiền. Mỗi ngày, em lang thang khắp các con phố, nhặt nhạnh từng mẩu ve chai để đổi lấy vài đồng bạc ít ỏi, một bữa cơm no cũng là một điều xa xỉ. Tương lai mờ mịt, nhưng đôi mắt em vẫn ánh lên niềm tin mãnh liệt rằng một ngày nào đó em sẽ thoát khỏi cảnh khốn khó này. Trong thâm tâm, em luôn khắc ghi lời của cha mẹ dặn dò, phải sống sao cho thật tốt, thật ý nghĩa, để không phụ lòng mong mỏi của những người đi trước. Những mảnh đời như em, dẫu có bất hạnh đến đâu, cũng đang vươn lên từng ngày để giành lấy ánh sáng cho chính mình, và cũng là niềm hy vọng cho những người cùng cảnh ngộ.
Quảng cáo
Bạn cần hỏi gì?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
Hỏi từ APP VIETJACK209997
-
Hỏi từ APP VIETJACK158451
-
Đã trả lời bởi chuyên gia
135621 -
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
70479 -
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
47693 -
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
36870 -
Hỏi từ APP VIETJACK34477
-
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
34143
Gửi báo cáo thành công!
