Quảng cáo
4 câu trả lời 432
Dẫu vậy thì hoàn cảnh của nhà thơ lúc này cũng thật là éo le. Trẻ em thì đi vắng rồi, không có người để sai đi mua đồ tiếp đãi bạn được vì chợ ở quá xa. Tưởng rằng như vậy là chưa đủ, nhà thơ còn liệt kê một loạt các sự vật như “ao sâu - khôn chài cá”, “cải chửa ra cây, cà mới nụ, bầu vừa rụng rốn, mướp đương hoa”. Thậm chí miếng trầu - ngay cả thứ quan trọng nhất bởi có câu “miếng trầu là đầu câu chuyện” thì ở đây cũng không có. Sự thiếu thốn đã được đẩy lên đến tận cùng. Nhưng sự thiếu thốn đó không khiến cho thi sĩ buồn khổ mà còn đầy lạc quan, yêu đời. Bài thơ mang giọng điệu hóm hỉnh mà lạc quan, yêu đời.
Tuy là vật chất thiếu thốn, nhưng tình cảm bạn bè mới là thứ đáng quý nhất. Câu thơ cuối như một lời khẳng định cho tình bạn tri kỉ của Nguyễn Khuyến: “Bác đến chơi đây ta với ta”. Bà Huyện Thanh Quan cũng đã từng sử dụng cụm từ “ta với ta” trong bài Qua Đèo Ngang:
“Dừng chân đứng lại trời, non, nước
Một mảnh tình riêng ta với ta”
Đại từ “ta” ở đây chỉ cùng một người, chỉ chủ thể trữ tình hay chính là tác giả. Lúc này Bà Huyện Thanh Quan đang chỉ có một mình nơi đèo Ngang hoang vu. Thời gian chiều tà gợi buồn và nỗi cô đơn, sợ hãi trước dòng thời gian trôi chảy. Không gian tuy rộng lớn nhưng chỉ toàn những vật vô tri, vô giác. Có xuất hiện hình ảnh đời sống con người nhưng hết sức thầm lặng, nhỏ bé. Âm thanh sự sống đơn điệu, gợi nỗi buồn sâu thẳm. Con người lẻ loi trước vũ trụ mênh mông. Nhớ về quê hương, thương xót cho hoàn cảnh của đất nước, trước thiên nhiên rộng lớn chỉ có mình cô độc.
Ngược lại, trong thơ Nguyễn Khuyến, đại từ “ta” thứ nhất chính là nhà thơ, còn đại từ “ta” thứ hai chỉ người bạn. Từ “với” cho thấy mối quan hệ song hành, gắn bó. “Ta với ta” đồng nghĩa với tôi với bác, chúng ta với nhau. Cuộc sống tuy nghèo khó, thiếu thốn nhưng có bạn lại thấy vui vẻ, hạnh phúc. Nhà thơ không hề cảm thấy cô đơn, buồn bã mà lại vô cùng vui vẻ, hạnh phúc. Tình bạn tri kỉ thật đáng ngưỡng mộ, cảm phục biết bao nhiêu.
Như vậy, “Bác đến chơi nhà” đã khắc họa một tình bạn chân thành thật đáng ngưỡng mộ. Bài thơ khá tiêu biểu cho phong cách thơ của Nguyễn Khuyến.
- Tác giả: Nguyễn Khuyến (1835-1909), là nhà thơ lớn của dân tộc Việt Nam, được mệnh danh là "Tam Nguyên Yên Đổ".
- Thể thơ: Thất ngôn bát cú Đường luật.
- Hoàn cảnh sáng tác: Bài thơ được sáng tác khi Nguyễn Khuyến đã cáo quan về quê nhà Yên Đổ (nay thuộc Bình Lục, Hà Nam) sống cuộc đời thanh bạch, dân dã. Trong bối cảnh đó, một người bạn tri âm, tri kỷ lâu ngày đến thăm, gợi nên niềm vui và cảm xúc chân thành để ông viết nên bài thơ này.
- Sự vồn vã, niềm nở: Câu thơ mở đầu "Đã bấy lâu nay bác tới nhà" thể hiện sự vui mừng khôn xiết của tác giả khi gặp lại bạn cũ. Tiếng "bác" xưng hô thân mật, gần gũi như người nhà.
- Hoàn cảnh tiếp đãi: Tác giả liệt kê hàng loạt những thứ không có để đãi bạn, sử dụng biện pháp tu từ liệt kê và phủ định khéo léo:
- "Trẻ thời đi vắng, chợ thời xa"
- "Ao sâu nước cả, khôn chài cá"
- "Vườn rộng rào thưa, chẳng rắc gà"
- "Cải chửa ra hoa, cà mới nụ"
- "Bầu vừa rụng rốn, mướp đương xơ"
- Ý nghĩa: Sự thiếu thốn vật chất đến mức không có gì để thiết đãi bạn được mô tả một cách hài hước, dí dỏm. Đây không phải là lời than nghèo, kể khổ mà là cách Nguyễn Khuyến bộc lộ sự chân thành, mộc mạc của cuộc sống nơi thôn quê. Ông tự trào (tự cười) về hoàn cảnh của mình, đồng thời ngầm khẳng định tình bạn vượt lên trên mọi lễ nghi, vật chất.
- Cái "có" duy nhất: Sau hàng loạt cái "không", hai câu cuối mở ra cái "có" quý giá nhất:
- "Bác đến chơi đây ta với ta"
- Ý nghĩa:
- Đại từ "ta": Được dùng rất độc đáo, "ta" không chỉ là tác giả mà còn bao gồm cả người bạn, là sự hòa quyện, gắn bó không thể tách rời giữa hai người bạn tri âm, tri kỷ.
- Quan niệm về tình bạn: Tình bạn ở đây là tình cảm tinh thần, chân thành, vượt qua mọi rào cản vật chất, lễ nghi câu nệ. Chỉ cần có nhau, cùng nhau chia sẻ niềm vui gặp gỡ là đủ, không cần mâm cao cỗ đầy.
- Thể thơ: Thất ngôn bát cú Đường luật nhưng ngôn ngữ rất bình dị, tự nhiên, gần gũi với lời ăn tiếng nói và cảnh vật làng quê Việt Nam.
- Nghệ thuật trào lộng: Giọng thơ hóm hỉnh, nhẹ nhàng, tinh tế, tạo nên sự thú vị, duyên dáng cho bài thơ.
- Biện pháp tu từ: Sử dụng hiệu quả phép liệt kê và đối lập (giữa cái không có và cái có duy nhất), tạo nên sự tương phản độc đáo.
- Từ ngữ: Sử dụng nhiều từ ngữ thuần Việt, dân dã (cá, gà, cải, cà, bầu, mướp), mang đậm chất quê, cho thấy lối sống thanh cao, giản dị của tác giả.
um ko bt ko hiểu cho lắm
Quảng cáo
Bạn cần hỏi gì?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
103321
-
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
78996 -
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
72110 -
Hỏi từ APP VIETJACK60182
-
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
46135 -
Đã trả lời bởi chuyên gia
36904
