viết 1 bài văn về ng em yêu nhất .................
Quảng cáo
7 câu trả lời 249
Bài văn: Người em yêu nhất
Trong cuộc sống, mỗi người đều có những người thân yêu bên cạnh mình. Với tôi, người mà tôi yêu thương và trân trọng nhất chính là mẹ.
Mẹ không chỉ là người sinh ra tôi mà còn là người luôn dõi theo từng bước đi của tôi trên đường đời. Hình ảnh quen thuộc của mẹ là dáng người gầy gầy, đôi bàn tay chai sần vì vất vả, nhưng lúc nào cũng dịu dàng vuốt ve mái tóc tôi. Đôi mắt mẹ hiền từ như có thể bao dung tất cả lỗi lầm, còn nụ cười của mẹ luôn mang lại cho tôi cảm giác bình yên.
Tôi còn nhớ những ngày mưa gió, mẹ chẳng ngại dầm mưa đưa tôi đến trường. Những buổi tối khuya, khi tôi mải mê học bài, mẹ vẫn lặng lẽ ngồi may vá, thỉnh thoảng ngẩng lên nhìn tôi bằng ánh mắt đầy yêu thương. Mẹ không nói nhiều lời hoa mỹ, nhưng từng việc mẹ làm đều chứa đựng tình thương vô bờ bến.
Tôi yêu mẹ không chỉ vì mẹ là chỗ dựa vững chắc, mà còn bởi mẹ đã dạy tôi biết sống nhân hậu, biết cố gắng và không bao giờ bỏ cuộc. Tình yêu của mẹ dành cho tôi là tình yêu lớn lao nhất, không điều kiện, không toan tính.
Người ta thường nói: “Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ.” Với tôi, mẹ mãi mãi là người thân yêu nhất, là ngọn đèn soi sáng cuộc đời, là bến bờ để tôi trở về mỗi khi mệt mỏi.
oki nè..
-
1. Mở bài:Giới thiệu chung về người mà bạn yêu quý nhất, nêu lý do tại sao bạn chọn người đó.
- Ví dụ: "Trong gia đình em, người em yêu quý nhất là mẹ." hoặc "Trong cuộc sống, người em ngưỡng mộ và yêu quý nhất chính là cô giáo chủ nhiệm của em."
-
2. Thân bài:
- Miêu tả ngoại hình:
- Ngoại hình đặc trưng: Mái tóc dài mượt, đôi mắt to tròn, nụ cười hiền hậu, dáng người thanh mảnh, hoặc vóc dáng khỏe mạnh.
- Những đặc điểm nổi bật khác: Nụ cười tươi tắn, má lúm đồng tiền, giọng nói dịu dàng, hoặc trang phục thường ngày.
- Nêu phẩm chất và tính cách:
- Sự đảm đang, khéo léo: Nấu ăn ngon, may vá giỏi, làm việc nhà.
- Trí thông minh, sự chăm chỉ: Học giỏi, ham học hỏi, có nhiều ý tưởng sáng tạo.
- Sự hiếu thảo, tình cảm: Quan tâm, chia sẻ với mọi người, luôn lắng nghe tâm sự của bạn.
- Lòng nhân hậu: Giúp đỡ người khó khăn, an ủi khi người khác buồn.
- Kể lại những kỷ niệm, bài học:
- Những câu chuyện vui, buồn, hay những lần được giúp đỡ trong học tập và cuộc sống.
- Những lời khuyên, bài học về đạo đức mà người đó đã dạy bạn, giúp bạn trưởng thành hơn.
- Miêu tả ngoại hình:
-
3. Kết bài:
- Khẳng định lại tình cảm và sự biết ơn đối với người ấy.
- Nêu mong ước, lời hứa sẽ luôn trân trọng, yêu quý và noi gương người ấy.
- Ví dụ: "Em luôn tự hứa sẽ cố gắng học tập thật tốt để xứng đáng với tình yêu thương của bố mẹ." hoặc "Em mong chúng em sẽ tiếp tục là bạn thân và cùng nhau chia sẻ mọi buồn vui trong cuộc sống."
ừm
Người em yêu nhất... đó không phải là một người bạn trai, cũng không phải là người chị hay em gái. Người mà em dành trọn tình yêu thương và sự ngưỡng mộ, đó chính là mẹ - người phụ nữ đã sinh ra và nuôi dưỡng em khôn lớn.
Mẹ không phải là một người phụ nữ hoàn hảo theo chuẩn mực xã hội. Mẹ không có dáng người thanh mảnh, cũng không có vẻ ngoài sắc sảo, kiêu sa. Mẹ giản dị lắm, với nụ cười hiền hậu và đôi mắt lúc nào cũng ánh lên sự lo lắng, bao dung cho con cái. Mẹ đã dành cả cuộc đời mình để vun đắp cho mái ấm gia đình, không màng đến những vinh hoa, phú quý ngoài kia.
Em yêu mẹ vì tình yêu bao la mẹ dành cho em. Mẹ là người đầu tiên dạy em cách đi, cách nói. Mẹ đã thức trắng nhiều đêm để dỗ dành em khi em ốm, đã lo lắng đến mất ăn mất ngủ khi em gặp chuyện buồn. Tình yêu của mẹ không phải lúc nào cũng thể hiện bằng lời nói, nhưng em luôn cảm nhận được qua từng hành động nhỏ nhất. Đó là khi mẹ chuẩn bị cho em món ăn mà em yêu thích, là khi mẹ lặng lẽ sửa lại chiếc áo sơ mi bị rách, hay chỉ đơn giản là khi mẹ ngồi bên em, lắng nghe em tâm sự.
Em cũng yêu mẹ vì sự mạnh mẽ và kiên cường của mẹ. Dù cuộc sống có khó khăn đến mấy, mẹ chưa bao giờ than vãn hay gục ngã. Mẹ luôn âm thầm chịu đựng, gánh vác mọi gánh nặng để cho gia đình có cuộc sống tốt đẹp hơn. Mẹ dạy em rằng, cuộc sống không phải lúc nào cũng trải đầy hoa hồng, nhưng chỉ cần ta có ý chí và sự nỗ lực, mọi khó khăn đều có thể vượt qua.
Mẹ không chỉ là người sinh thành, mà còn là người bạn, người thầy của em. Mẹ luôn là người em tìm đến để chia sẻ những niềm vui, nỗi buồn trong cuộc sống. Mẹ đã dạy em cách sống, cách làm người, cách yêu thương và trân trọng những giá trị tốt đẹp.
Thế giới này có thể rộng lớn và có nhiều người để em yêu quý, nhưng mẹ vẫn mãi là người đặc biệt nhất, người mà em yêu nhất. Tình yêu của em dành cho mẹ không thể đong đếm bằng lời, mà nó được thể hiện bằng sự biết ơn sâu sắc và lòng kính trọng vô hạn. Mẹ là bến đỗ bình yên nhất của cuộc đời em, là ánh sáng dẫn đường cho em trên mỗi bước đi. Em sẽ mãi mãi khắc ghi công ơn sinh thành, dưỡng dục của mẹ và sẽ cố gắng thật nhiều để trở thành một người con hiếu thảo, để mẹ luôn tự hào về em.
Bài văn về người em yêu nhất
Trong cuộc sống, mỗi người đều có những mối quan hệ thân thiết, nhưng với tôi, người tôi yêu thương nhất chính là em gái của mình – cô bé Minh Anh. Minh Anh không chỉ là em gái, mà còn là người bạn nhỏ, nguồn vui và động lực lớn trong cuộc đời tôi. Với nụ cười rạng rỡ, tính cách hồn nhiên và trái tim ấm áp, em đã làm cho cuộc sống của tôi trở nên ý nghĩa hơn mỗi ngày.
Minh Anh năm nay vừa tròn mười tuổi, nhỏ nhắn nhưng đầy năng lượng. Em có đôi mắt to tròn, long lanh như hai hạt nhãn, luôn ánh lên sự tò mò và tinh nghịch. Mái tóc đen óng mượt của em thường được buộc gọn gàng thành đuôi ngựa, tung tăng theo từng bước chạy nhảy. Điều khiến tôi yêu quý Minh Anh không chỉ là vẻ ngoài dễ thương mà còn là tính cách đặc biệt của em. Em là một cô bé thông minh, ham học hỏi, luôn đặt ra hàng loạt câu hỏi về thế giới xung quanh, từ việc tại sao bầu trời lại xanh đến cách làm một chiếc bánh quy. Sự tò mò ấy khiến tôi không chỉ thấy em đáng yêu mà còn khâm phục tinh thần khám phá của một đứa trẻ.
Minh Anh có một trái tim rất nhân hậu. Tôi nhớ có lần, khi thấy một chú mèo con bị bỏ rơi bên đường, em đã khóc nức nở và nằng nặc xin mẹ mang về nuôi. Em chăm sóc chú mèo ấy như một người bạn, đặt tên là Miu và tự tay làm một góc nhỏ ấm áp cho nó trong nhà. Không chỉ vậy, Minh Anh còn hay chia sẻ đồ chơi, bánh kẹo với bạn bè, thậm chí nhường cả phần ăn yêu thích của mình cho tôi khi thấy tôi mệt mỏi. Những hành động nhỏ ấy của em làm tôi cảm nhận được tình yêu thương vô điều kiện, khiến tôi tự nhủ phải trở thành một người chị tốt hơn để xứng đáng với em.
Điều tôi yêu thích nhất ở Minh Anh là sự lạc quan và nụ cười luôn nở trên môi. Dù đôi khi bị điểm kém hay bị mẹ mắng vì nghịch ngợm, em không bao giờ buồn quá lâu. Em thường nói: “Chị ơi, mai sẽ là một ngày vui hơn!” rồi lại tiếp tục hát hò, vẽ tranh hoặc kể những câu chuyện ngộ nghĩnh. Nụ cười của Minh Anh như ánh nắng, xua tan mây mù trong lòng tôi những lúc tôi căng thẳng vì bài vở hay áp lực cuộc sống. Có lần, khi tôi buồn vì thi trượt một kỳ thi quan trọng, Minh Anh đã vẽ một bức tranh với hình hai chị em nắm tay nhau, kèm dòng chữ: “Chị đừng buồn, em luôn ở đây!”. Bức tranh ấy tôi vẫn giữ đến bây giờ, như một kỷ vật quý giá nhắc nhở tôi về tình cảm của em.
Minh Anh không chỉ là em gái, mà còn là nguồn cảm hứng để tôi sống tốt hơn. Nhìn cách em cố gắng học bài, chăm chỉ làm bài tập dù đôi khi mệt mỏi, tôi học được sự kiên trì. Nhìn cách em đối xử tử tế với mọi người, tôi học được sự bao dung. Và quan trọng nhất, qua tình yêu thương em dành cho tôi, tôi hiểu rằng gia đình là nơi ta luôn có thể trở về, dù cuộc sống có khó khăn đến đâu. Tôi luôn cố gắng dành thời gian chơi với Minh Anh, giúp em làm bài tập, hay cùng em chăm sóc khu vườn nhỏ của gia đình. Những khoảnh khắc ấy không chỉ giúp tôi và em thêm gắn bó mà còn là những kỷ niệm đẹp tôi muốn lưu giữ mãi mãi.
Tóm lại, Minh Anh là người em gái tôi yêu thương nhất, không chỉ vì em là máu mủ ruột thịt, mà còn vì trái tim trong sáng, sự lạc quan và tình cảm chân thành em mang lại. Em như một món quà quý giá mà cuộc đời đã ban tặng cho tôi. Tôi hy vọng sẽ luôn là người chị tốt, che chở và đồng hành cùng Minh Anh trên mọi chặng đường của cuộc sống, để em mãi giữ được nụ cười rạng rỡ và tâm hồn đẹp đẽ ấy.
Trong cuộc sống, ai cũng có những người thân yêu mà mình luôn trân trọng và gìn giữ. Với em, người em yêu quý nhất chính là mẹ – người đã sinh thành, nuôi dưỡng và luôn âm thầm dõi theo em từng bước đi trong cuộc đời. Dù cuộc sống có bộn bề bao nhiêu, mẹ vẫn là người luôn dành trọn vẹn tình yêu thương và sự hy sinh cho gia đình, cho em.
Mẹ em năm nay đã ngoài bốn mươi tuổi, không còn trẻ trung như ngày xưa, nhưng trong mắt em, mẹ lúc nào cũng đẹp. Mẹ có vóc dáng gầy gầy vì suốt ngày bận rộn với công việc và lo toan cho gia đình. Khuôn mặt mẹ rám nắng, in hằn những nếp nhăn nơi khóe mắt – dấu tích của thời gian và bao vất vả, lo âu. Thế nhưng, nụ cười của mẹ vẫn luôn là điều ấm áp nhất với em. Đó là nụ cười dịu dàng, hiền hậu, đủ để xua tan mọi mệt mỏi, áp lực trong lòng em mỗi khi trở về nhà.
Mẹ là người phụ nữ giản dị, chẳng bao giờ để ý đến vẻ ngoài, cũng chưa từng mua sắm gì cho bản thân. Tất cả sự chăm chút của mẹ đều dành cho em và gia đình. Mẹ dậy sớm mỗi ngày để nấu ăn sáng, giặt giũ, dọn dẹp nhà cửa, rồi tất bật đi làm. Dù công việc ở cơ quan có mệt mỏi thế nào, mẹ cũng chưa từng than thở. Tối về, mẹ lại tiếp tục lo cơm nước, dạy em học bài, kiểm tra bài vở và hỏi han từng chút một. Có hôm em thấy mẹ ngồi gục bên bàn làm việc, mắt thâm quầng vì thức khuya, em chỉ biết lặng lẽ đi đến, đắp nhẹ tấm khăn cho mẹ mà lòng nghẹn lại.
Tình yêu thương mẹ dành cho em không ồn ào, khoa trương, mà thể hiện qua từng hành động nhỏ bé. Là khi mẹ nấu những món ăn em thích, nhắc em mặc ấm khi trời trở gió, hay những lúc nhẹ nhàng vỗ về em khi em buồn bã, thất vọng. Mẹ chưa bao giờ la mắng nặng lời, mà luôn kiên nhẫn giải thích, chỉ bảo để em hiểu ra lỗi sai và cố gắng sửa đổi. Có thể em không giỏi giang như những bạn khác, nhưng mẹ luôn tin tưởng vào em, tiếp thêm cho em động lực để cố gắng từng ngày.
Có một lần em bị ốm nặng, phải nhập viện mấy ngày liền. Mẹ bỏ cả công việc để túc trực bên em, cả ngày lẫn đêm. Dù mẹ mệt mỏi, gầy rộc đi trông thấy, mẹ vẫn mỉm cười và nói: “Chỉ cần con khỏe lại, mẹ có vất vả bao nhiêu cũng chịu được.” Khi ấy, em vừa xúc động, vừa thương mẹ đến rơi nước mắt. Chính tình yêu thương vô điều kiện ấy đã giúp em mạnh mẽ vượt qua bệnh tật và tiếp tục bước tiếp trên con đường học tập.
Đối với em, mẹ không chỉ là người sinh ra em, mà còn là người bạn, người thầy và là cả thế giới. Có mẹ bên cạnh, em luôn thấy yên tâm và vững vàng trước mọi sóng gió. Em biết, thời gian trôi đi, mẹ sẽ ngày một già đi, nhưng tình yêu và sự hy sinh của mẹ dành cho em thì mãi mãi không thay đổi. Em mong rằng mình sẽ trưởng thành thật nhanh, để có thể san sẻ gánh nặng cùng mẹ, làm cho mẹ vui và hạnh phúc hơn.
Trong tim em, mẹ luôn là người tuyệt vời nhất. Dù sau này em có đi đâu, làm gì, đạt được điều gì, thì mẹ vẫn luôn là chốn bình yên nhất để em quay về. Em yêu mẹ bằng tất cả trái tim mình, và em thầm hứa sẽ luôn cố gắng học tập, rèn luyện để không phụ lòng mong mỏi của mẹ.
Quảng cáo
Bạn cần hỏi gì?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
Hỏi từ APP VIETJACK210230
-
Hỏi từ APP VIETJACK158610
-
Đã trả lời bởi chuyên gia
135710 -
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
70590 -
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
47718 -
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
37059 -
Hỏi từ APP VIETJACK34530
-
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
34175
