Quảng cáo
2 câu trả lời 251
Tú Xương là một nhà thơ trào phúng. Ông có nhiều tác phẩm, trong đó phải kể đến bài thơ Lễ xướng danh khoa Đinh Dậu (hay còn gọi là Vịnh khoa thi Hương). Bài thơ có nhiều giá trị nội dung và nghệ thuật.
“Nhà nước ba năm mở một khoa,
Trường Nam thi lẫn với trường Hà.”
Việc thi cử được tổ chức nhằm tuyển chọn nhân tài ra giúp vua. Nhưng trong hoàn cảnh thực dân Pháp xâm lược, nắm giữ chính quyền thì việc thi cử đã có nhiều thay đổi. Dù vẫn còn thi chữ Hán theo lộ cũ “ba năm mở một khoa” nhưng kì thi lại hết sức hỗn tạp: “Trường Nam thi lẫn với trường Hà”. Ở Bắc Kì vốn có hai trường thi Hương là “trường Nam” trường thi Nam Định và “trường Hà” - trường thi ở Hà Nội. Nhưng thực dân Pháp đã đánh chiếm Hà Nội, cho bỏ trường thi ở Hà Nội. Các sĩ tử Hà Nội phải xuống thi chung ở trường Nam Định. Hoàn cảnh éo le được thể hiện trong hai câu thơ đầu đã góp phần tạo nên tiếng cười châm biếm.
“Lôi thôi sĩ tử vai đeo lọ,
Ậm ọe quan trường miệng thét loa.”
Ở hai câu thơ tiếp, hình ảnh “sĩ tử” được khắc họa. Họ là tầng lớp trí thức trong xã hội phong kiến, đi theo nghiệp bút nghiên ở thời xưa. Khi nhắc đến “sĩ tử”, chúng ta sẽ hình dung về những người thường có phong thái nho nhã, điềm tĩnh. Nhưng hình ảnh “sĩ tử” trong bài thơ lại được miêu hiện lên với vẻ lôi thôi, nhếch nhác. Còn khung cảnh trường thi vốn là nơi trang nghiêm mà giờ chẳng khác nào cảnh họp chợ, viên quan coi trường thi thì “ậm oẹ” và “thét loa” - nhốn nháo không khác gì nơi chợ búa.
“Lọng cắm rợp trời: quan sứ đến;
Váy lê quét đất, mụ đầm ra.”
Việc tiếp đón những kẻ cướp nước chẳng biết lúc nào lại trở nên trang trọng nhưng khôi hài như vậy. Đặc biệt hơn cả là việc tác giả miêu tả hình ảnh mụ đầm. Theo quan điểm lễ giáo phong kiến thì trọng nam khinh nữ. Phụ nữ không được những nơi trang nghiêm như trường thi. Vậy mà bây giờ lại có hình ảnh “mụ đầm ra” với “váy lê quét đất” khiến ta thêm nức cười đó mà cũng thật xót xa. Xã hội phong kiến đã suy tàn, thoái hóa đến mức nào.
Hai câu thơ cuối thể hiện suy nghĩ, tâm trạng của Tú Xương trước cảnh ngộ đất nước lúc bấy giờ:
“Nhân tài đất Bắc nào ai đó?
Ngoảnh cổ mà trông cảnh nước nhà.”
Câu hỏi tu từ “nhân tài đất Bắc nào ai đó” nhưng không nhằm mục đích biết câu trả lời. Tác giả muốn thức tỉnh các sĩ tử về nỗi nhục mất nước. Kẻ thù xâm lược vẫn còn đó, thì đường công danh này có ý nghĩa gì.
Bài thơ được sáng tác theo thể thơ thất ngôn bát cú, sử dụng giọng điệu châm biếm, các biện pháp tu từ góp phần thể hiện nội dung của bài thơ.
Lễ xướng danh khoa Đinh Dậu là một trong những bài thơ tiêu biểu của Tú Xương. Tác phẩm giàu giá trị nội dung, mang đậm phong cách sáng tác của nhà thơ.
đây bn nhé
Trong nền văn học Việt Nam, Tú Xương (Trần Tế Xương) được xem là một trong những nhà thơ trào phúng lớn, với giọng điệu châm biếm sắc sảo nhưng cũng chan chứa nỗi niềm nhân thế. Bài thơ “Hỏng thi” là một trong những tác phẩm tiêu biểu, phản ánh tâm trạng, nỗi đau và tiếng cười chua chát của một trí thức tài năng nhưng lận đận đường khoa cử.
Tác phẩm “Hỏng thi” ra đời trong bối cảnh cuối thế kỉ XIX, khi chế độ khoa cử Nho học ở Việt Nam đã suy tàn, mất dần giá trị. Tú Xương là người nhiều lần đi thi nhưng đều thất bại, vì thế bài thơ mang hơi thở của chính cuộc đời ông.
Ngay từ nhan đề “Hỏng thi”, ta đã thấy một tiếng thở dài đầy xót xa. Nhưng thay vì bi lụy, Tú Xương lại thể hiện nỗi đau bằng giọng điệu trào lộng. Ông không than thân trách phận mà mượn tiếng cười để tự giễu:
“Thi không ăn ớt thế mà cay.”
Câu thơ ngắn gọn, dí dỏm, như một lời than trách vừa chua xót vừa buồn cười. “Cay” ở đây không chỉ là vị giác mà còn là tâm trạng của người lận đận, bất mãn trước sự bất công, lạc hậu của khoa cử.
Nỗi đau ấy được phóng đại bằng những hình ảnh đầy ẩn ý. Tú Xương cười vào cái xã hội đương thời: kẻ dốt nát, bất tài thì lại đỗ đạt, còn người thực học thì liên tiếp thất bại. Giọng điệu mỉa mai, châm biếm ấy không chỉ nhắm vào bản thân mà còn phản ánh một hiện thực xã hội suy đồi.
Bằng ngôn ngữ giản dị, hình ảnh đời thường, Tú Xương đã khéo léo biến nỗi đau riêng thành tiếng cười chung. Đằng sau tiếng cười chua chát ấy là tấm lòng đầy tự trọng, là sự bất bình trước xã hội bất công và cũng là niềm thương cảm cho số phận những kẻ sĩ chân chính.
Qua bài thơ “Hỏng thi”, Tú Xương không chỉ cho ta thấy tâm trạng xót xa của một con người nhiều lần thất bại trên con đường khoa cử, mà còn bộc lộ tiếng cười trào phúng sâu cay, vạch trần hiện thực xã hội phong kiến đương thời. Tác phẩm vừa làm ta bật cười, vừa khiến ta ngậm ngùi, để rồi càng thêm trân trọng tài năng, nhân cách và tấm lòng của một nhà thơ trào phúng lớn trong văn học Việt Nam.
Quảng cáo
Bạn muốn hỏi bài tập?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
103198
-
Hỏi từ APP VIETJACK78870
-
Hỏi từ APP VIETJACK71786
-
Hỏi từ APP VIETJACK60081
-
Hỏi từ APP VIETJACK45961
-
36820
