Quảng cáo
1 câu trả lời 248
4 tháng trước
I. Mở bài
Giới thiệu tác giả Thanh Thảo: nhà thơ nổi bật trong nền thơ Việt Nam hiện đại với phong cách sâu sắc, nhân văn.
Giới thiệu bài thơ “Của con người ăn mày”: không chỉ nói về một thân phận nghèo hèn mà còn tôn vinh phẩm giá con người trong tận cùng khốn khổ.
Dẫn vào vấn đề nghị luận: giá trị nhân văn và thông điệp sâu sắc mà bài thơ mang lại.
II. Thân bài
1. Hình ảnh người ăn mày – thân phận bị lãng quên
Hình ảnh: "nằm co quắp trên hè phố" → dáng vẻ kiệt quệ, cô đơn.
Không ai biết hắn là ai → ẩn dụ cho những phận người bị xã hội ruồng bỏ, không tên tuổi, không nhân dạng.
Xã hội vô cảm: người đi đường dửng dưng, không ai ngoái lại.
2. Cái “của” cuối cùng – lời khẳng định phẩm giá con người
Dù chẳng có tài sản, người ăn mày vẫn còn "một giọt máu", "một hơi thở", "một giấc mơ rách nát"...
→ Những thứ đó tuy nhỏ nhoi nhưng là bằng chứng anh ta vẫn là một con người sống, có cảm xúc, có ước mơ, có linh hồn.
Câu thơ “nhưng là của hắn – con người ăn mày!” → nhấn mạnh quyền được sống, được mơ, được hiện diện, bất kể địa vị xã hội.
3. Thông điệp nhân văn sâu sắc của bài thơ
Phản ánh hiện thực đau lòng: xã hội vô cảm trước người nghèo.
Khẳng định: con người dù nghèo hèn vẫn mang giá trị, không thể bị xem thường.
Kêu gọi lòng trắc ẩn, tinh thần nhân đạo và sự tôn trọng với mọi phận người.
III. Kết bài
Khẳng định lại giá trị nội dung và nghệ thuật của bài thơ: ngôn ngữ giản dị, hình ảnh chân thật, thông điệp sâu sắc.
Bài thơ là lời nhắc nhở mỗi người về nhân cách, tình thương và sự sẻ chia trong cuộc sống hiện đại.
Giới thiệu tác giả Thanh Thảo: nhà thơ nổi bật trong nền thơ Việt Nam hiện đại với phong cách sâu sắc, nhân văn.
Giới thiệu bài thơ “Của con người ăn mày”: không chỉ nói về một thân phận nghèo hèn mà còn tôn vinh phẩm giá con người trong tận cùng khốn khổ.
Dẫn vào vấn đề nghị luận: giá trị nhân văn và thông điệp sâu sắc mà bài thơ mang lại.
II. Thân bài
1. Hình ảnh người ăn mày – thân phận bị lãng quên
Hình ảnh: "nằm co quắp trên hè phố" → dáng vẻ kiệt quệ, cô đơn.
Không ai biết hắn là ai → ẩn dụ cho những phận người bị xã hội ruồng bỏ, không tên tuổi, không nhân dạng.
Xã hội vô cảm: người đi đường dửng dưng, không ai ngoái lại.
2. Cái “của” cuối cùng – lời khẳng định phẩm giá con người
Dù chẳng có tài sản, người ăn mày vẫn còn "một giọt máu", "một hơi thở", "một giấc mơ rách nát"...
→ Những thứ đó tuy nhỏ nhoi nhưng là bằng chứng anh ta vẫn là một con người sống, có cảm xúc, có ước mơ, có linh hồn.
Câu thơ “nhưng là của hắn – con người ăn mày!” → nhấn mạnh quyền được sống, được mơ, được hiện diện, bất kể địa vị xã hội.
3. Thông điệp nhân văn sâu sắc của bài thơ
Phản ánh hiện thực đau lòng: xã hội vô cảm trước người nghèo.
Khẳng định: con người dù nghèo hèn vẫn mang giá trị, không thể bị xem thường.
Kêu gọi lòng trắc ẩn, tinh thần nhân đạo và sự tôn trọng với mọi phận người.
III. Kết bài
Khẳng định lại giá trị nội dung và nghệ thuật của bài thơ: ngôn ngữ giản dị, hình ảnh chân thật, thông điệp sâu sắc.
Bài thơ là lời nhắc nhở mỗi người về nhân cách, tình thương và sự sẻ chia trong cuộc sống hiện đại.
Quảng cáo
Bạn muốn hỏi bài tập?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
Hỏi từ APP VIETJACK209641
-
Hỏi từ APP VIETJACK158155
-
135458
-
Hỏi từ APP VIETJACK36398
-
Hỏi từ APP VIETJACK34387
Gửi báo cáo thành công!
