Quảng cáo
3 câu trả lời 1091
Bài văn:
Khổ thơ thứ hai trong bài "Bữa cơm quê" của Đoàn Văn Cừ đã để lại trong lòng em nhiều cảm xúc ấm áp và gần gũi. Những hình ảnh bình dị như mớ rau tươi, niêu cá kho, bát cà muối được tác giả miêu tả chân thực và đầy trìu mến. Qua đó, em cảm nhận được vẻ đẹp giản dị nhưng tràn ngập yêu thương trong từng bữa ăn gia đình ở làng quê Việt Nam. Dù cuộc sống còn nhiều khó khăn, thiếu thốn, nhưng tình cảm gia đình, sự sẻ chia trong mỗi bữa cơm đã khiến mọi thứ trở nên đậm đà và ấm áp hơn bao giờ hết. Đọc khổ thơ, em thấy yêu hơn những bữa cơm quê chân chất, yêu hơn những khoảnh khắc giản dị mà đầy hạnh phúc trong cuộc sống thường ngày.
Cảm nghĩ về khổ thơ thứ hai trong bài "Bữa cơm quê" của Đoàn Văn Cừ
Bài thơ "Bữa cơm quê" của Đoàn Văn Cừ là bức tranh giản dị mà đầy ấm áp về một bữa ăn thôn quê, thấm đẫm hương vị cuộc sống bình dị của làng quê Việt Nam. Trong đó, khổ thơ thứ hai đã để lại trong lòng em nhiều cảm xúc thân thương và trìu mến:
Bà tôi bưng mâm cơm nóng hổi
Gọi cả nhà lại, gió đưa mùi
Khói bếp bay quanh sân rộn rã
Đĩa rau muống luộc xanh mát trời.
Khổ thơ mở ra hình ảnh bà – người giữ ngọn lửa gia đình – đang bưng mâm cơm nóng hổi, một hình ảnh quen thuộc mà vô cùng ấm lòng. Tiếng gọi của bà như tiếng gọi yêu thương, tụ họp các thành viên trong gia đình sau một ngày lao động vất vả. Gió thổi đưa mùi thơm của cơm canh tỏa khắp sân nhà, cùng với làn khói bếp bay nhẹ nhàng như vẽ nên bức tranh sinh hoạt đầm ấm và tràn đầy sức sống.
Đặc biệt, hình ảnh đĩa rau muống luộc "xanh mát trời" đã gợi lên cảm giác tươi mát, giản dị mà đậm đà hương vị quê hương. Món ăn dân dã ấy không chỉ làm nên hương vị của bữa cơm quê mà còn chứa đựng biết bao yêu thương và sự gắn bó giữa con người với thiên nhiên.
Khổ thơ đã khiến em xúc động vì vẻ đẹp bình dị, mộc mạc của đời sống làng quê. Nó nhắc em nhớ về những bữa cơm đầm ấm bên gia đình, nơi có tiếng cười, tình thân và sự sẻ chia chân thành. Qua những câu thơ dung dị mà sâu sắc, em thêm yêu hơn vẻ đẹp thanh bình của quê hương và trân trọng những khoảnh khắc đời thường giản dị nhưng vô cùng quý giá.
Nâng niu hương vị quê nhà trong khổ thơ thứ hai "Bữa cơm quê"
Bài thơ "Bữa cơm quê" của Đoàn Văn Cừ đã khơi gợi trong lòng người đọc bao xúc cảm chân thành và ấm áp về một nét đẹp văn hóa truyền thống. Đặc biệt, khổ thơ thứ hai đã vẽ nên một bức tranh mộc mạc, giản dị nhưng chứa đựng trọn vẹn hương vị quê nhà, khiến lòng tôi trào dâng những cảm xúc bâng khuâng, xao xuyến.
"Mẹ em cấy lúa đồng xa, Gặt về chất đống vàng hoa đầy nhà. Bữa cơm có rau muống già, Có quả cà pháo, có bát canh chua."
Ngay từ những dòng thơ đầu tiên, hình ảnh người mẹ hiện lên thật tần tảo, đảm đang. Câu thơ "Mẹ em cấy lúa đồng xa" gợi lên sự vất vả, nhọc nhằn của người nông dân một nắng hai sương. Dẫu vậy, thành quả lao động của mẹ thật đáng tự hào: "Gặt về chất đống vàng hoa đầy nhà". Từ "vàng hoa" không chỉ diễn tả màu sắc óng ả của lúa chín mà còn gợi lên niềm vui, sự no ấm, như những bông hoa tươi thắm tô điểm cho mái ấm gia đình.
Đến những câu thơ tiếp theo, Đoàn Văn Cừ đã khéo léo khắc họa một bữa cơm đạm bạc nhưng thấm đượm tình quê. "Bữa cơm có rau muống già, Có quả cà pháo, có bát canh chua." Liệt kê những món ăn dân dã, quen thuộc như rau muống, cà pháo, canh chua, nhà thơ không hề tô vẽ, mỹ lệ hóa. Chính sự chân thực, giản dị ấy lại chạm đến những miền ký ức sâu xa trong lòng mỗi người về những bữa cơm gia đình ấm cúng. Dù chỉ là những món ăn đơn sơ, không cầu kỳ, nhưng ẩn chứa trong đó là cả tấm lòng, sự chăm chút của người mẹ dành cho gia đình.
Đọc đến đây, trong lòng tôi dâng lên một cảm giác vừa thân thương, vừa trân trọng. Hình ảnh bữa cơm quê hiện ra thật gần gũi, gợi nhớ về những bữa cơm sum vầy bên gia đình, nơi có tiếng cười nói rộn rã và những món ăn đậm đà hương vị quê hương. Rau muống già có lẽ hơi xơ, cà pháo có thể mặn chát, bát canh chua có lẽ không sánh bằng những món sơn hào hải vị, nhưng tất cả hòa quyện lại tạo nên một hương vị đặc trưng, không lẫn vào đâu được của bữa cơm nhà. Đó không chỉ là những món ăn để no bụng mà còn là sợi dây kết nối tình thân, là nơi lưu giữ những giá trị văn hóa truyền thống.
Khổ thơ thứ hai trong bài "Bữa cơm quê" đã đánh thức trong tôi những cảm xúc sâu lắng về tình mẫu tử thiêng liêng, về sự quý trọng những giá trị giản dị, mộc mạc của cuộc sống. Nó nhắc nhở tôi về những bữa cơm đạm bạc mà ấm áp tình thương, về những người thân yêu luôn tảo tần, vun vén cho gia đình. Hương vị quê nhà trong khổ thơ ấy như một nốt nhạc trầm bổng, ngân nga mãi trong trái tim người đọc, khơi gợi niềm tự hào và tình yêu sâu sắc đối với quê hương, xứ sở.
Generate Audio Overview
Quảng cáo
Bạn muốn hỏi bài tập?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
246644
-
76154
-
Hỏi từ APP VIETJACK51742
-
46009
-
43178
