Bài thơ này được tham khảo từ ấn phẩm, nguồn tin chính thống hoặc có thể kiểm chứng
Em bé ngồi nhìn ra ruộng lúa
Trời tối trên đầu hè. Nửa vầng trăng non
Em bé nhìn vầng trăng, nhưng chưa nhìn thấy mẹ
Mẹ lẫn trên cánh đồng. Đồng lúa lẫn vào đêm
Ngọn lửa bếp chưa nhen. Căn nhà tranh trống trải
Đom đóm bay ngoài ao. Đom đóm đã vào nhà
Em bé nhìn đóm bay, chờ tiếng bàn chân mẹ
Bàn chân mẹ lội bùn ì oạp phía đồng xa
Trời về khuya lung linh trắng vườn hoa mận trắng
Mẹ đã bế vào nhà nỗi đợi vẫn nằm mơ
Quảng cáo
2 câu trả lời 26
Bài thơ "Đợi mẹ" của Vũ Quần Phương là một tác phẩm giàu cảm xúc, miêu tả tâm trạng của một em bé nhỏ đang ngóng đợi mẹ trở về sau một ngày làm đồng vất vả. Qua những hình ảnh gần gũi, thơ mộng, bài thơ đã khắc họa thành công hình ảnh đứa trẻ trong không gian nông thôn yên bình nhưng cũng đầy gian khó.
Bài thơ mở đầu bằng hình ảnh em bé "ngồi nhìn ra ruộng lúa", với không gian vắng lặng, không có sự hiện diện của mẹ. Câu thơ "Trời tối trên đầu hè. Nửa vầng trăng non" tạo nên một không gian chiều tà, ánh sáng mờ ảo của nửa vầng trăng non khiến cho không gian thêm phần tĩnh lặng, cô đơn. Bầu trời tối, vầng trăng non giống như biểu tượng của sự thiếu vắng, của một khát khao chưa thể được thỏa mãn. Em bé ngồi trong cái tĩnh lặng ấy, "nhìn vầng trăng", nhưng cái mà em nhìn không phải là sự an lành, ấm áp mà là một sự chờ đợi đầy mong mỏi.
Vũ Quần Phương sử dụng hình ảnh thiên nhiên rất khéo léo để làm nổi bật cảm xúc của em bé. "Mẹ lẫn trên cánh đồng. Đồng lúa lẫn vào đêm" không chỉ là sự hòa quyện giữa mẹ và thiên nhiên mà còn là sự khó khăn trong việc tìm kiếm mẹ trong không gian bao la ấy. Cánh đồng mênh mông, bóng tối bao phủ, mẹ lẫn vào trong đó, khiến cho hình ảnh mẹ càng trở nên xa vời, làm gia tăng cảm giác cô đơn và nhớ nhung của em bé.
Hình ảnh "Đom đóm bay ngoài ao. Đom đóm đã vào nhà" tiếp tục làm sâu sắc thêm nỗi cô đơn của em bé. Đom đóm, với ánh sáng nhỏ bé, mỏng manh, bay trong đêm, là biểu tượng của hy vọng và sự mong đợi. Khi chúng bay vào nhà, có thể hiểu là sự hy vọng đã gần đến, nhưng vẫn chưa đủ để thay thế sự thiếu vắng của mẹ. Đom đóm vào nhà cũng giống như những tia sáng của hi vọng, nhưng hi vọng đó vẫn chưa trọn vẹn, khi mà em bé vẫn "chờ tiếng bàn chân mẹ".
Cuối cùng, trong khoảnh khắc mà "Trời về khuya lung linh trắng vườn hoa mận trắng", mẹ đã trở về, nhưng cảm giác mong mỏi, chờ đợi của em bé vẫn chưa dứt. "Mẹ đã bế vào nhà nỗi đợi vẫn nằm mơ" là hình ảnh kết thúc bài thơ đầy xúc động. Dù mẹ đã trở về và ôm em vào lòng, nhưng nỗi đợi vẫn chưa thôi ám ảnh em. Đó chính là sự khắc khoải không bao giờ kết thúc trong tâm hồn em bé, dù được mẹ che chở, bảo vệ.
Bài thơ "Đợi mẹ" không chỉ nói về sự mong đợi của em bé với mẹ mà còn phản ánh sự hi sinh của người mẹ trong cuộc sống nông thôn vất vả. Mẹ là người luôn làm việc không ngừng nghỉ để chăm lo cho con cái, nhưng chính sự vắng mặt của mẹ lại làm nổi bật tình yêu thương và sự nhớ nhung của đứa con nhỏ. Hình ảnh "đợi mẹ" không chỉ là sự mong ngóng đơn thuần mà còn là sự khát khao được sống trong vòng tay yêu thương, che chở của mẹ.
Bài thơ "Đợi mẹ" của Vũ Quần Phương là một tác phẩm ngập tràn cảm xúc và hình ảnh đặc sắc. Thông qua đó, nhà thơ đã khắc họa được nỗi nhớ mong của em bé đối với mẹ, cũng như sự vất vả, hi sinh của những người mẹ trong cuộc sống nông thôn. Bài thơ không chỉ làm nổi bật tình cảm gia đình mà còn thể hiện một phần tình yêu và sự quan tâm của mỗi con người trong cuộc sống giản dị, đầy gian truân nhưng cũng vô cùng thiêng liêng này.
Bài thơ "Đợi mẹ" của Vũ Quần Phương là một bức tranh tâm tình cảm động, vẽ nên hình ảnh em bé cô đơn trong đêm tối, mòn mỏi chờ đợi mẹ trở về từ cánh đồng xa. Bài thơ không chỉ khắc họa nỗi nhớ mong da diết của con trẻ, mà còn gợi lên những suy ngẫm sâu sắc về tình mẫu tử thiêng liêng và cuộc sống lam lũ của người mẹ nông thôn.
1. Hình ảnh em bé và nỗi nhớ mẹ:
Mở đầu bài thơ là hình ảnh em bé ngồi một mình giữa đêm tối, xung quanh là cánh đồng lúa mênh mông và vầng trăng non lẻ loi. Không gian tĩnh lặng, vắng vẻ càng làm nổi bật sự cô đơn, trống trải trong lòng em.
Em bé không chỉ nhìn trăng, mà còn ngóng trông bóng mẹ. Hình ảnh "mẹ lẫn trên cánh đồng, đồng lúa lẫn vào đêm" gợi lên sự vất vả, nhọc nhằn của người mẹ, phải làm việc đến tối mịt mới về.
Trong căn nhà tranh trống trải, em bé chờ đợi tiếng bàn chân mẹ lội bùn "ì oạp phía đồng xa". Tiếng động quen thuộc ấy là niềm an ủi, là hy vọng duy nhất của em trong đêm tối.
Nỗi nhớ mẹ không chỉ hiện hữu trong lúc thức, mà còn theo em vào giấc mơ. Hình ảnh "nỗi đợi vẫn nằm mơ" cho thấy sự khắc khoải, mong chờ đã trở thành một phần trong tâm hồn em bé.
2. Bức tranh cuộc sống nông thôn:
Bài thơ không chỉ vẽ nên nỗi nhớ mẹ của em bé, mà còn phác họa bức tranh cuộc sống nông thôn với những hình ảnh quen thuộc: cánh đồng lúa, vầng trăng non, ngọn lửa bếp, đom đóm bay, vườn hoa mận trắng.
Những hình ảnh này không chỉ tạo nên một không gian thơ mộng, mà còn gợi lên sự vất vả, lam lũ của người dân quê, đặc biệt là người mẹ.
Việc mẹ đi làm đồng đến tối mịt mới về cho thấy cuộc sống mưu sinh khó khăn, vất vả.
3. Nghệ thuật:
Bài thơ sử dụng thể thơ tự do, với ngôn ngữ giản dị, mộc mạc, gần gũi với lời nói thường ngày.
Các hình ảnh thơ được lựa chọn và sắp xếp một cách tinh tế, tạo nên một bức tranh sinh động, giàu cảm xúc.
Nhạc điệu của bài thơ nhẹ nhàng, trầm lắng, phù hợp với tâm trạng của em bé và không gian đêm tối.
Điệp từ được sử dụng khéo léo như: “Em bé nhìn”, “Đom đóm” làm tăng thêm tính nhạc và gợi cảm xúc cho bài thơ.
4. Ý nghĩa:
Bài thơ "Đợi mẹ" là một khúc ca về tình mẫu tử thiêng liêng, về nỗi nhớ mong da diết của con trẻ dành cho mẹ.
Bài thơ cũng là lời nhắc nhở chúng ta về những hy sinh thầm lặng của người mẹ, về cuộc sống lam lũ của người dân quê.
Qua bài thơ, tác giả gửi gắm thông điệp về sự trân trọng những giây phút sum vầy bên gia đình, đặc biệt là tình cảm mẹ con.
Quảng cáo
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
8 228960
-
1 64186
-
Hỏi từ APP VIETJACK2 56879
-
Hỏi từ APP VIETJACK11 46681
-
6 43407