viết bài văn kể lại truyện cổ tích bằng lời của một nhân vật
Quảng cáo
2 câu trả lời 222
Câu chuyện của tôi – Cô bé Lọ Lem
Chắc hẳn ai trong các bạn cũng đã từng nghe qua câu chuyện của tôi, một cô bé hiền lành nhưng lại gặp phải rất nhiều bất hạnh. Hôm nay, tôi muốn kể cho các bạn nghe câu chuyện của chính mình, những ngày tháng khó khăn và cuối cùng là khoảnh khắc hạnh phúc mà tôi không bao giờ quên.
Ngày xưa, tôi là một cô bé sống cùng cha và mẹ. Nhưng, niềm vui ấy chẳng kéo dài lâu, khi mẹ tôi qua đời. Cha tôi tái hôn với một người phụ nữ có hai cô con gái riêng. Từ khi mẹ kế bước vào nhà, cuộc sống của tôi thay đổi hoàn toàn. Bà ta đối xử tệ bạc với tôi, bắt tôi làm hết mọi công việc nhà, từ lau chùi, quét dọn đến rửa bát, trong khi hai chị em gái của bà ta luôn được nuông chiều.
Mỗi ngày trôi qua, tôi chỉ có thể mơ về một cuộc sống tốt đẹp hơn. Tuy vậy, tôi chưa bao giờ bỏ cuộc. Tôi luôn làm việc chăm chỉ và giữ cho mình tấm lòng nhân hậu, dù rằng sự đối xử bất công với mình không bao giờ dừng lại.
Một ngày nọ, khi tôi đang mệt mỏi dọn dẹp xung quanh nhà, một điều kỳ diệu đã xảy ra. Bà tiên, một người tốt bụng mà tôi không ngờ tới, đã xuất hiện trước mặt tôi. Bà tiên bảo rằng tôi xứng đáng được hạnh phúc và tặng cho tôi một bộ váy đẹp, cùng một chiếc xe ngựa vàng rực. Nhưng bà cũng nhắc nhở tôi rằng, tôi phải trở về trước khi đồng hồ điểm 12 giờ đêm, khi mà phép màu sẽ tan biến.
Ngày hôm đó, tôi đến dự buổi dạ hội tại cung điện, nơi hoàng tử đang tìm kiếm người bạn đời. Tôi không dám tin vào mắt mình khi nhìn thấy hoàng tử. Chúng tôi nhảy múa, trò chuyện và tôi cảm thấy rằng tôi đã tìm được người mà mình sẽ ở bên suốt đời. Tuy nhiên, vì giờ đã gần 12 giờ, tôi vội vã rời khỏi cung điện, để lại chiếc giày thủy tinh mà hoàng tử đã nhặt được.
Ngày hôm sau, hoàng tử quyết định tìm kiếm cô gái đã đánh mất chiếc giày. Khi ông đến nhà tôi, tôi nghĩ rằng đó chỉ là một giấc mơ. Và rồi, chiếc giày vừa vặn vào chân tôi. Hoàng tử nhìn tôi với ánh mắt trìu mến và không còn gì có thể ngăn cản tình yêu của chúng tôi. Cuối cùng, tôi đã tìm thấy hạnh phúc, thoát khỏi cuộc sống đầy khổ cực và bắt đầu một cuộc sống mới, bên hoàng tử và sống hạnh phúc mãi mãi.
Tôi, Lọ Lem, đã chứng minh rằng dù trong hoàn cảnh khó khăn nhất, nếu ta giữ được lòng tốt và sự kiên nhẫn, hạnh phúc sẽ đến với mình. Và đó là câu chuyện của tôi, một cô bé nhỏ bé nhưng đầy ắp niềm tin vào tình yêu và phép màu.
Tôi là cô Tấm trong câu chuyện cổ tích Tấm Cám mà nhiều người yêu thích. Cuộc đời tôi trải qua nhiều biến cố, thăng trầm. Nhưng sau tất cả, tôi vẫn đứng lên, lạc quan đối mặt với mọi điều và có một cuộc sống hạnh phúc.
Mẹ của tôi qua đời từ khi tôi còn rất nhỏ. Ít lâu sau, cha tôi đi bước nữa, rồi cũng không may qua đời sau đó ít năm. Vì thế mà tôi phải sống cùng dì ghẻ và cô con gái của bà. Lúc nào, họ cũng tỏ ra căm ghét, dè bỉu, bắt tôi phải làm hết mọi việc trong nhà, từ chăn trâu đến nuôi gà, quét dọn, giặt giũ. Cám là con gái của dì ghẻ, nên cũng xấu tính y như bà. Khi được treo thưởng chiếc yếm đào mới, Cám đã lừa tôi ngụp lặn gội đầu rồi trút hết tôm tép vào giỏ của nó. Khi thấy giỏ trống trơn, tôi bật khóc nức nở, bất lực bên bờ ruộng. Thấy thế, ông Bụt hiện lên, chỉ cho tôi đem chú cá bống sót lại trong giỏ đem về nuôi trong giếng. Sau này, dì ghẻ lừa tôi đi chăn trâu đồng xa để bắt bống lên ăn thịt, xương thì chôn ở góc vườn. Nhờ gà mái, tôi tìm được xương cá bống, đem chôn trong bốn cái hũ dưới bốn chân giường theo lời chỉ của ông Bụt. Khi nhà vua mở hội, tôi bị dì ghẻ bắt ở nhà nhặt thóc và đậu đã bị trộn vào nhau. May mắn, tôi được ông Bụt gọi bầy chim sẻ tới nhặt giúp nên nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ. Sau đó, tôi được chỉ cho đào các hũ chôn dưới chân giường lên để có váy đẹp, giày đẹp đi hội. Khi đi qua cầu, giày của tôi rơi xuống sông, tình cờ khiến voi của nhà vua phát hiện. Vua sai lính nhặt chiếc giày lên, tuyên bố ai đi vừa chiếc giày sẽ được làm hoàng hậu. Nhờ vậy mà tôi trở thành hoàng hậu của đất nước, thoát đi kiếp sống vất vả trước đây.
Tuy đã là hoàng hậu, nhưng tôi không hề lười biếng hay kênh kiệu. Năm đó đến giỗ cha, tôi xin vua về thăm nhà, để tự tay chuẩn bị mâm cỗ cúng cha. Tôi cũng tự mình trèo lên cây cau để hái trái, nhưng không may bị dì ghẻ ở dưới chặt cây, hại tôi ngã xuống ao rồi qua đời. Bà ta đã lấy áo quần, trang sức của tôi đưa cho Cám mặc, rồi dẫn cô ta vào cung gặp vua, xin cho cô ta thay thế tôi hầu hạ nhà vua. Còn tôi thì sau khi chết đã hóa thành chim vàng anh. Tôi đã bay vào cung, tìm gặp nhà vua để tiếp tục được ở bên chàng. Như có thần giao cách cảm, nhà vua rất thích tôi, đi đâu cũng dẫn theo. Ghen tị với chim, Cám nhân lúc vua đi vắng đã bắt tôi làm thịt, rồi đổ lông ra góc vườn. Từ đó, tôi lại hóa thân thành cây xoan đào cao lớn, tỏa bóng mát rười rượi. Ngày ngày nhà vua ra ngồi dưới bóng mát của tôi nghỉ ngơi, rồi mắc võng nằm ngủ. Thấy vậy, mẹ con cám lại ủ mưu chặt hạ tôi rồi lấy gỗ làm khung cửi. Mỗi lần Cám dệt vải, tôi lại kêu lên kẽo cà kẽo kẹt những lời cảnh cáo kẻ có lòng dạ độc ác, khiến cô ta sợ phát khiếp. Vì thế, cô ta đốt cháy tôi, rồi sai người đem tro đổ thật xa hoàng cung. Từ trong đống tro tàn ấy, một cây thị cao lớn mọc lên. Tán cây xum xuê nhưng chỉ có một quả thị duy nhất. Quả thị ấy được một bà cụ bán hàng nước đem về nhà. Bà chỉ ngửi mùi hương chứ không hề bổ quả để ăn. Từ trong quả thị ấy, tôi lần nữa trở về hình dáng con người. Thương bà cụ già vất vả, tôi giúp bà dọn dẹp nhà cửa, chuẩn bị cơm nước rồi nhận làm con gái của bà. Ngày ngày, tôi giúp bà têm trầu cánh phượng để bày bán. Ngờ đâu nhờ thế mà nhà vua lúc đi săn ngang qua đã nhận ra và xin gặp tôi. Thế là vợ chồng tôi lại được đoàn tụ. Tôi lại trở về hoàng cung, tiếp tục những ngày tháng hạnh phúc bên chồng. Còn mẹ con Cám thì do quá xấu hổ và nhục nhã, đã phải bỏ trốn đi biệt xứ.
Từ cuộc đời mình, tôi rút ra bài học rằng, những kẻ độc ác, xấu xa, luôn có lòng hại người thì sẽ chẳng bao giờ có được hạnh phúc. Vì thế, các bạn hãy sống chan hòa, yêu thương những người xung quanh mình nhé
Quảng cáo
Bạn muốn hỏi bài tập?
