Dựa vào đoạn văn trên, hãy viết một bài văn khoảng 50-60 dòng hãy tưởng tượng và kể lại câu chuyện của Cây Bàng non và Bắc Xà Cừ? ko chép mạng ,giúp mình với mình đang cần gấp
Quảng cáo
3 câu trả lời 925
Câu chuyện của Cây Bàng non và Bác Xà Cừ
Trên sân trường hôm ấy, một nhóm cây mới được chuyển đến trồng vào khu đất còn trống. Cả sân trường rộn ràng hẳn lên, những tán lá xanh rung rinh trong gió như đang vẫy chào những thành viên mới. Giữa những tán lá già cỗi, những thân cây vững chãi, một cây Bàng non nhỏ bé với thân gầy guộc, lá xanh mơn mởn rụt rè đứng nép mình bên một bác Xà Cừ to lớn.
Ban ngày, mọi thứ thật nhộn nhịp. Lũ chim sẻ chuyền cành hót vang, gió thổi vi vu, những chiếc lá lấp lánh trong nắng vàng. Cây Bàng non tuy có chút e dè nhưng vẫn thấy vui vì được chào đón. Thế nhưng, khi màn đêm buông xuống, khi sân trường chìm vào tĩnh lặng, Bàng non bỗng cảm thấy cô đơn và lạc lõng. Cây nhớ về khu vườn cũ nơi mình từng lớn lên, nơi có những người bạn cũ, những cơn mưa tưới mát quen thuộc, và cả những tia nắng dịu dàng mỗi sáng. Bàng non khẽ rung lên, những chiếc lá non lay động nhẹ theo từng tiếng thút thít.
Bỗng nhiên, một giọng nói trầm ấm vang lên:
"Sao cháu lại khóc vậy, cây nhỏ?"
Bàng non ngước nhìn, thì ra đó là Bác Xà Cừ – cây cổ thụ to lớn nhất trong sân trường. Giọng nói ấy hiền từ và ấm áp như một người ông đang vỗ về đứa cháu bé bỏng.
"Cháu nhớ quê nhà lắm, bác ạ. Ở đây xa lạ quá, mọi thứ đều khác biệt. Cháu không quen với gió, với đất, và cả những giọt sương buốt lạnh mỗi đêm…" – Bàng non nức nở.
Bác Xà Cừ mỉm cười hiền hậu, những chiếc lá già cỗi của bác rung rinh trong đêm:
"Ta cũng đã từng như cháu, Bàng non à. Hơn trăm năm trước, ta cũng rời khỏi khu rừng thân quen để đến đây. Lúc ấy, ta cũng lo lắng, cũng sợ hãi, nhưng rồi ta nhận ra rằng mỗi nơi ta đi qua đều là một phần trong hành trình lớn lên. Đất ở đây sẽ ôm lấy rễ cháu, nắng sẽ hong khô những giọt nước mắt, và gió sẽ hát ru cháu vào mỗi tối."
Bàng non lặng im lắng nghe.
"Cháu có thấy bọn chim sẻ không? Chúng nhảy nhót trên cành mỗi sáng. Và lũ ve sầu, chúng ca hát suốt mùa hè. Rồi một ngày, khi cháu đủ lớn, cháu cũng sẽ có lá vàng rụng xuống vào mùa thu, cũng sẽ che mát cho các bạn học sinh trong sân trường này. Ở đâu cũng có những điều mới mẻ để khám phá, cháu ạ."
Nghe những lời ấy, Bàng non cảm thấy lòng mình ấm hơn. Cây nhận ra rằng thay vì buồn bã vì quá khứ, mình nên đón nhận hiện tại và chờ đón tương lai.
Bàng non hít một hơi thật sâu, rễ cây bắt đầu bám chặt hơn vào lòng đất. Đêm ấy, Bàng non không còn khóc nữa. Cây chìm vào giấc ngủ êm đềm, bên cạnh bác Xà Cừ già nua nhưng đầy bao dung.
Từ đó, mỗi ngày trôi qua, Bàng non dần lớn lên, cứng cáp hơn, mạnh mẽ hơn. Cây không còn nhớ về nơi cũ với nỗi buồn, mà thay vào đó là niềm háo hức với những điều mới mẻ ở mái trường này. Và bác Xà Cừ vẫn ở đó, che chở và dõi theo từng chiếc lá non đang vươn lên mạnh mẽ.
Câu chuyện bắt đầu vào một buổi sáng bình yên tại sân trường, nơi có những cây cổ thụ đã sống nhiều năm, cùng khoe sắc dưới ánh nắng vàng. Hôm ấy, không khí thật rộn ràng, ấm áp vì có một sự kiện đặc biệt: Cây Bàng non, một thành viên mới sẽ được chuyển về trồng trong khu đất trống. Các cây xung quanh, từ những cây phượng rực rỡ đến những bụi hoa cỏ xanh tươi, đều háo hức chào đón sự xuất hiện của "tân binh" này.
Khi Cây Bàng non được đặt xuống đất, nó cảm nhận được những ánh nhìn thân thiện của các cây khác. "Chào mừng bạn đến với ngôi nhà mới!" - Cây Phượng cất tiếng chào. Cây Bàng non cảm thấy phấn chấn, nó thầm nghĩ sẽ nhanh chóng lớn lên và hòa nhập với môi trường xung quanh. Mọi người trong sân trường cùng nhau chăm sóc, tưới nước và vui vẻ trò chuyện, tạo nên bầu không khí thật ấm áp và thân thiện.
Nhưng khi màn đêm buông xuống, không khí vui tươi dần nhường chỗ cho sự tĩnh lặng. Các cây cối đã thiu thiu ngủ, chỉ còn lại Cây Bàng non, nó cảm thấy lạc lõng và cô đơn. Ánh sáng từ những ngôi sao trên cao dường như cũng chỉ là ánh đèn lẻ loi, không đủ sưởi ấm trái tim non nớt của nó. Thì ra, Cây Bàng non có một tâm hồn nhạy cảm, nó nhớ về quê hương của mình, nơi có cây cối xanh mướt và bầu trời rộng lớn. Những kỷ niệm về nơi mình đã trưởng thành giờ chỉ còn là những hình ảnh mờ nhạt trong tâm trí.
Giữa lúc ấy, một tiếng khóc thều thào vang lên trong đêm tĩnh mịch. Tiếng khóc ấy thật nhẹ nhàng, nhưng lại có sức mạnh khiến Bác Sà Cừ, cây cổ thụ bên cạnh, giật mình tỉnh giấc. Bác Sà Cừ khẽ mở mắt, nhìn sang phía Cây Bàng non đang rụt rè. Bác Sà Cừ từng trải qua nhiều mùa mưa gió, nên giờ đây, bác khẽ gật đầu, mỉm cười và nhẹ nhàng nói: "Này, Bàng non, đừng buồn nhé. Tất cả chúng ta đều có những nỗi nhớ về quá khứ, nhưng nơi đây là một ngôi nhà mới, nơi chúng ta sẽ cùng nhau lớn lên."
Cây Bàng non lắng nghe, và cố gắng nín khóc. Bác Sà Cừ tiếp tục: "Hãy mạnh mẽ lên. Ở đây, bạn sẽ có bạn bè, sẽ được cùng nhau đón ánh nắng mặt trời, cùng nhau hít thở không khí trong lành. Chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua mọi thử thách." Những lời nói ấm áp của Bác Sà Cừ như một cơn gió nhẹ nhàng thổi qua, làm dịu đi nỗi lòng của Cây Bàng non.
Thời gian trôi qua, Cây Bàng non dần quen với cuộc sống mới. Nó học hỏi từ những cây bạn xung quanh, từ sự kiên cường của Bác Sà Cừ đến vẻ đẹp rực rỡ của Cây Phượng. Dần dần, Cây Bàng non không còn cô đơn nữa. Nó bắt đầu vươn mình, đâm chồi, nảy lộc, đón nhận từng giọt sương mai và ánh nắng ấm áp.
Câu chuyện của Cây Bàng non và Bác Sà Cừ đã trở thành những kỷ niệm đẹp, minh chứng cho tình bạn và tình yêu thương giữa các cây cối trong sân trường. Cây Bàng non giờ đây đã trưởng thành, chẳng còn lẻ loi giữa cuộc sống, mà luôn tự hào là một phần trong cộng đồng cây cối đầy màu sắc. Mỗi ngày, nó lại cùng các bạn vui đùa, đón nhận những điều mới mẻ và cùng nhau tạo nên một không gian sân trường đáng yêu, tràn đầy sức sống.
Câu chuyện của Cây Bàng non và Bác Xà Cừ
Trên sân trường rộng lớn, hôm nay là một ngày đặc biệt. Người ta mang đến những cây non để trồng vào khu đất trống. Họ hàng nhà cây vui mừng hớn hở, rì rào bàn tán suốt cả buổi sáng. Gió thổi qua, những chiếc lá reo vui như đang vỗ tay chào đón các thành viên mới.
Giữa đám cây mới ấy, có một cây bàng nhỏ được đặt ngay cạnh gốc của bác Xà Cừ già nua, rễ cắm xuống lớp đất mềm. Cả ngày hôm đó, Cây Bàng non im lặng, chẳng nói lời nào. Dù xung quanh cây cối cười nói rôm rả, nó vẫn cảm thấy cô đơn, lạ lẫm. Ở nơi cũ, nó đã quen với mảnh đất thân thuộc, những cơn gió dịu dàng và những người bạn cũ. Giờ đây, tất cả đều xa lạ.
Khi màn đêm buông xuống, sân trường chìm vào giấc ngủ yên bình. Nhưng giữa bóng tối, có tiếng khóc thút thít khe khẽ vang lên. Bác Xà Cừ già khẽ lay động tán lá, giọng trầm ấm:
— Cháu sao vậy, Cây Bàng non?
Cây Bàng non sụt sùi đáp:
— Cháu nhớ nơi cũ lắm, nhớ những cơn gió nhẹ nhàng, nhớ những người bạn đã cùng cháu lớn lên. Ở đây cháu thấy cô đơn quá…
Bác Xà Cừ trầm ngâm một lúc rồi dịu dàng nói:
— Ta cũng từng như cháu, từ một cây non nhỏ bé trở thành một gốc cây vững chãi. Ban đầu, ta cũng sợ hãi, cũng nhớ nơi cũ, nhưng rồi ta nhận ra rằng, ở đâu cũng có thể trở thành nhà nếu mình chịu mở lòng. Cháu hãy thử cảm nhận xem, đất dưới chân cháu vẫn ấm áp, gió vẫn dịu dàng và những người bạn xung quanh đều đang chào đón cháu đấy!
Cây Bàng non ngạc nhiên. Nó lặng lẽ cảm nhận làn gió đêm mơn man qua từng chiếc lá non. Đúng vậy, làn gió này cũng giống như ở nơi cũ, vẫn vỗ về, vẫn dịu dàng. Dưới lòng đất, những chiếc rễ nhỏ của nó đang dần bám chặt vào lòng đất mới, nơi này cũng đang dang tay ôm lấy nó.
Bác Xà Cừ cười hiền hậu:
— Hãy cho mình một cơ hội, rồi cháu sẽ thấy nơi đây cũng đáng yêu như nơi cháu từng ở!
Cây Bàng non im lặng hồi lâu, rồi khe khẽ lau những giọt nước mắt trong gió. Nó hiểu rằng mình đã có một người bạn mới – Bác Xà Cừ hiền hậu.
Từ đêm đó, Cây Bàng non không còn khóc nữa. Nó bắt đầu mở lòng, làm quen với những cây xung quanh. Những ngày sau, nó vươn lên đón ánh nắng, rễ bám sâu vào lòng đất, từng chiếc lá non rung rinh trong gió. Và rồi, mùa xuân đến, Cây Bàng non lớn lên khỏe mạnh, trở thành một phần không thể thiếu của sân trường, cùng bác Xà Cừ già che bóng mát cho biết bao thế hệ học trò.
Quảng cáo
Bạn cần hỏi gì?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
69449 -
55042
-
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
45929 -
Hỏi từ APP VIETJACK44118
-
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
43394
