Quảng cáo
3 câu trả lời 132
Tôi là Mị Châu, con gái của vua Hùng, một người con gái đẹp và hiền lành. Cuộc đời tôi trôi qua trong những tháng ngày được sống trong cung điện xa hoa, nhưng cũng đầy khổ đau và bất hạnh. Tôi đã yêu Trọng Thủy, một chàng trai mà tôi tin tưởng tuyệt đối, không biết rằng hắn chỉ lợi dụng tôi để đạt được mục đích xâm lược của cha hắn. Khi tôi gửi chiếc áo mão quý báu cho Trọng Thủy, tôi không hề hay biết đó chính là dấu hiệu bán nước của tôi, là sự phản bội dành cho dân tộc.
Cuối cùng, sự phản bội của Trọng Thủy đã gây nên cái chết của cha tôi, cũng như sự tan vỡ của đất nước. Khi tôi nhận ra mình bị lừa dối, tất cả đã quá muộn. Sự đau khổ và ân hận làm trái tim tôi quặn thắt. Nhưng tôi không thể cứu vãn được gì nữa, chỉ còn lại nỗi ân hận suốt đời. Trọng Thủy đã lợi dụng tình yêu của tôi để giành lấy quyền lực, và tôi phải sống với nỗi tủi nhục này suốt quãng đời còn lại.
Ta là Mị Châu, công chúa nước Âu Lạc, con gái duy nhất của vua An Dương Vương. Cuộc đời ta tưởng chừng như được sống trong hạnh phúc và bình yên, nhưng ai ngờ đâu lại trở thành bi kịch đau đớn của cả một dân tộc...Khi ta đến tuổi trưởng thành, cha gả ta cho Trọng Thủy, hoàng tử nước Triệu. Ta đã đem lòng yêu thương chàng hết mực, xem chàng là người bạn đời, người tri kỉ. Ta ngây thơ tin rằng tình yêu giữa chúng ta sẽ giúp hai nước hòa hiếu, mãi mãi không còn chiến tranh.Nhưng chính sự ngây thơ ấy đã đẩy ta vào vòng xoáy của âm mưu. Trọng Thủy hỏi ta về nỏ thần - thứ vũ khí giúp Âu Lạc bấy lâu nay vững vàng trước quân thù. Vì tình yêu mù quáng, ta đã chỉ cho chàng cách tráo đổi nỏ thần, để rồi giặc Triệu lợi dụng, đem quân đánh chiếm nước ta.Cha con ta phải tháo chạy. Trên đường chạy loạn, ta vẫn một lòng mong Trọng Thủy sẽ tìm được mình, nên đã rắc lông ngỗng áo choàng làm dấu. Đến khi bị quân giặc đuổi kịp, cha ta nhận ra sự thật, nỗi căm hận dâng trào. Cha đã vung kiếm xuống, kết liễu đời ta.Trước khi chết, ta chỉ kịp nguyện cầu: "Nếu lòng ta trong sạch, xin cho máu ta chảy xuống biển, hóa thành ngọc trai..."Ta đã sai! Sai vì quá ngây thơ, vì đặt tình yêu lên trên cả vận mệnh quốc gia. Ta hối hận, nhưng mọi thứ đã quá muộn màng. Bi kịch của ta là bài học xương máu cho muôn đời sau: Yêu thương cần có lý trí, đặt lợi ích dân tộc lên trên tình riêng.Hồn ta tan vào sóng nước, hóa thân thành những viên ngọc trai nơi biển Đông, mãi mãi sám hối cho tội lỗi của mình...
Quảng cáo
Bạn muốn hỏi bài tập?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
54966
-
Hỏi từ APP VIETJACK45741
-
Hỏi từ APP VIETJACK44088
-
Hỏi từ APP VIETJACK43218
