Quảng cáo
2 câu trả lời 415
Bài thơ Thuật hứng 24 của Nguyễn Du và bài thơ Gương báu răn mình (tác giả Lê Thánh Tông) đều có điểm tương đồng trong cách quan sát và miêu tả thiên nhiên. Cả hai tác phẩm đều sử dụng hình ảnh thiên nhiên để thể hiện tâm trạng, suy ngẫm của nhân vật trữ tình. Trong Thuật hứng 24, Nguyễn Du miêu tả cảnh sắc mùa thu với lá rơi, mây trời để diễn tả tâm trạng buồn, cô đơn, và nỗi niềm trước thời gian. Tương tự, trong Gương báu răn mình, Lê Thánh Tông cũng dùng hình ảnh thiên nhiên, như cây cối, nước, để tạo ra không gian phản chiếu về cuộc sống, khuyên nhủ về sự tu thân và tránh xa lối sống sa đọa. Cả hai bài thơ đều thể hiện sự liên kết mật thiết giữa con người và thiên nhiên, qua đó phản ánh tâm trạng, suy nghĩ sâu sắc của tác giả.
Bài thơ "Thuật hứng" của Nguyễn Khuyến và bài thơ "Gương báu răn mình" của Nguyễn Đình Chiểu đều thể hiện một sự tinh tế và nhạy bén trong cách quan sát thiên nhiên. Cả hai tác giả đều sử dụng hình ảnh thiên nhiên để phản ánh tâm trạng và suy tư của con người. Trong "Thuật hứng", Nguyễn Khuyến đã khéo léo miêu tả khung cảnh mùa thu với không khí tĩnh lặng, vẻ đẹp của những chiếc lá rơi, tạo nên cảm xúc trĩu nặng nhưng đầy sâu lắng. Tương tự, trong "Gương báu răn mình", Nguyễn Đình Chiểu cũng sử dụng thiên nhiên, như hình ảnh của mặt nước, tán cây, để gợi lên những liên tưởng sâu xa về nhân sinh, về sự tự răn mình trong cuộc sống. Cả hai bài thơ đều cho thấy thiên nhiên không chỉ là bối cảnh mà còn là một nhân vật sống động, phản ánh lòng người và truyền tải những triết lý sống sâu sắc.
Quảng cáo
Bạn cần hỏi gì?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
Hỏi từ APP VIETJACK209997
-
Hỏi từ APP VIETJACK158451
-
Đã trả lời bởi chuyên gia
135621 -
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
70479 -
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
47693 -
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
36870 -
Hỏi từ APP VIETJACK34477
-
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
34143
Gửi báo cáo thành công!
