Viết đoạn văn khoảng 200 chữ phân tích 2 khổ thơ trong bài Ngồi buồn nhớ mẹ ta xưa
Mẹ ta không có yếm đào
nón mê thay nón quai thao đội đầu
rối ren tay bí tay bầu
váy nhuộm bùn áo nhuộm nâu bốn mùa
Cái cò... sung chát đào chua...
câu ca mẹ hát gió đưa về trời
ta đi trọn kiếp con người
cũng không đi hết mấy lời mẹ ru
Quảng cáo
2 câu trả lời 2182
Bài thơ "Ngồi buồn nhớ mẹ ta xưa" của tác giả Duy Khán khắc họa hình ảnh người mẹ quê vất vả, hy sinh để nuôi dưỡng con cái. Trong hai khổ thơ đầu, tác giả đã sử dụng những hình ảnh giản dị nhưng đậm chất nhân văn để miêu tả mẹ mình, đồng thời thể hiện niềm nhớ nhung, lòng biết ơn đối với người mẹ.
Khổ thơ đầu tiên khắc họa mẹ trong trang phục bình dị của người phụ nữ miền quê: "Mẹ ta không có yếm đào / Nón mê thay nón quai thao đội đầu". Cách tác giả mô tả những trang phục đơn sơ, không phải là những thứ đẹp đẽ sang trọng, nhưng lại chứa đựng vẻ đẹp của sự tần tảo, vất vả. Hình ảnh "rối ren tay bí tay bầu / Váy nhuộm bùn áo nhuộm nâu bốn mùa" cho thấy mẹ phải làm lụng vất vả quanh năm suốt tháng, đôi tay luôn bận rộn với công việc đồng áng.
Khổ thơ thứ hai chuyển sang miêu tả những kỷ niệm về mẹ qua âm thanh của câu hát ru: "Cái cò... sung chát đào chua...". Những câu ca, tiếng hát mẹ ru con là lời nhắc nhở về một thời gian khó nhưng ấm áp tình mẹ, như gió đưa về trời, mang theo những lời ru yêu thương. Dù cuộc đời có trôi đi, ta đi qua trọn vẹn kiếp người, nhưng "mấy lời mẹ ru" vẫn là những âm thanh không thể nào quên, luôn ngân vang trong lòng mỗi đứa con.
Qua hai khổ thơ này, Duy Khán đã thể hiện niềm kính trọng, lòng yêu thương vô bờ bến đối với mẹ, đồng thời khắc sâu trong lòng người đọc hình ảnh người mẹ quê tần tảo, yêu thương con cái bằng cả tấm lòng.
Trong bài thơ "Ngồi buồn nhớ mẹ ta xưa" của nhà thơ Nguyễn Duy, hai khổ thơ này thể hiện sâu sắc hình ảnh và tình cảm của người mẹ. Hình ảnh mẹ hiện lên qua những chi tiết rất mộc mạc, giản dị: "Mẹ ta không có yếm đào, nón mê thay nón quai thao đội đầu." Điều này cho thấy mẹ là một người phụ nữ lao động, không cầu kỳ, luôn tận tụy với công việc hàng ngày. Mẹ đội chiếc nón mê thay vì nón quai thao đẹp đẽ, tay bận rộn với công việc đồng áng, vườn tược, váy áo mẹ lấm bùn, khoác lên mình màu nâu giản dị của bốn mùa. Tất cả những chi tiết ấy đã vẽ nên hình ảnh người mẹ thôn quê hiền từ, chất phác, và đầy hy sinh.
Khổ thơ thứ hai tiếp tục nhấn mạnh tình yêu thương và công lao của mẹ qua những hình ảnh đậm chất dân gian: "Cái cò... sung chát đào chua... câu ca mẹ hát gió đưa về trời." Những câu hát ru của mẹ gợi nhớ về những hình ảnh quen thuộc của cuộc sống thôn quê, nơi mà mẹ luôn dành trọn tình yêu thương cho con cái. Lời ru của mẹ không chỉ là những câu ca, mà còn là những bài học cuộc sống quý báu, những lời dạy bảo mà suốt cả cuộc đời, ta đi đến đâu cũng không thể quên. "Ta đi trọn kiếp con người, cũng không đi hết mấy lời mẹ ru" thể hiện sự tri ân và lòng biết ơn sâu sắc của con dành cho mẹ. Bài thơ không chỉ là sự hồi tưởng về hình ảnh mẹ, mà còn là sự tôn vinh và khắc ghi công lao to lớn của người mẹ trong lòng người con.
Quảng cáo
Bạn muốn hỏi bài tập?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
246830
-
76314
-
Hỏi từ APP VIETJACK51795
-
46076
-
43228
