.Lửa vờn nồi nước bừng sôi
Con nghe ngon miệng lưng xôi vợi dần
Mẹ rằng: "Con cố mà ăn
Chỉ con với mẹ để phần cho ai?"
Mẹ ngồi mẹ ngó con nhai
Mẹ nhìn con nuốt mà hai mắt cười
Bỗng nhiên mắt mẹ sáng ngời:
- "Tết ni Cụ đã mấy mươi tuổi rồi?"
Bên bếp lửa ngồi nghe mẹ kể
Con thấy lòng thấm thía tình thương
Ngày mai con bước lên đường
Mẹ ơi! Con mẹ coi thường gian lao
Quảng cáo
3 câu trả lời 3488
Bài thơ "Ăn tết với mẹ" của tác giả Nguyễn Duy là một bức tranh xúc động về tình cảm gia đình, đặc biệt là tình mẹ con. 12 dòng thơ cuối của bài thơ không chỉ khắc họa sự gắn bó, yêu thương giữa người mẹ và đứa con mà còn thể hiện những tâm tư, tình cảm sâu sắc khi thời gian và cuộc sống xô đẩy. Những câu thơ này mang đến cho người đọc một cảm giác ấm áp, đầy sự tri ân, đồng thời cũng phản ánh sự trưởng thành và trách nhiệm của con cái đối với gia đình.
Đoạn thơ bắt đầu với hình ảnh bếp lửa trong những ngày Tết, khi người mẹ lo lắng, chăm sóc con cái từng bữa ăn. “Lửa vờn nồi nước bừng sôi / Con nghe ngon miệng lưng xôi vợi dần.” Hình ảnh lửa và nồi nước bừng sôi gợi lên một không khí gia đình ấm cúng trong những ngày Tết, nơi người mẹ dồn hết tình yêu thương vào từng món ăn cho con. Đứa con cảm nhận được sự ân cần và yêu thương qua từng miếng xôi, qua từng lời mẹ dặn dò.
Khi người mẹ khuyên con ăn xôi và nhắc nhở: “Chỉ con với mẹ để phần cho ai?”, lời nói ấy vừa chân thành, vừa có phần pha lẫn sự hài hước, tạo ra một không gian tình cảm ấm áp. Tuy nhiên, trong sự quan tâm ấy, cũng ẩn chứa nỗi lo lắng, mong muốn con ăn uống đầy đủ để khỏe mạnh, vì trong khoảnh khắc này, chỉ còn hai mẹ con bên nhau.
Bước sang phần tiếp theo, hình ảnh người mẹ chăm chú nhìn con ăn, miệng cười mãn nguyện khi con nuốt từng miếng xôi thể hiện sự hài lòng và hạnh phúc của người mẹ: “Mẹ ngồi mẹ ngó con nhai / Mẹ nhìn con nuốt mà hai mắt cười.” Hai mắt cười của mẹ không chỉ là sự vui vẻ trong bữa cơm ngày Tết mà còn là sự chăm sóc và lo lắng cho con. Đó là ánh mắt của một người mẹ luôn quan tâm đến sự trưởng thành và sức khỏe của con cái.
Đột ngột, mẹ hỏi một câu đầy bất ngờ và sâu sắc: “Tết ni Cụ đã mấy mươi tuổi rồi?”. Câu hỏi này dường như làm thức tỉnh những suy nghĩ trong lòng con. Mẹ không chỉ nghĩ về con, mà còn nhớ tới những người thân trong gia đình, đặc biệt là ông bà, những người đã có tuổi. Đây là một lời nhắc nhở con về sự quý trọng thời gian và tình cảm gia đình, đồng thời cũng cho thấy mẹ đang băn khoăn về tuổi tác của người thân trong gia đình, làm dấy lên sự thấm thía về giá trị của tình cảm gia đình.
Cuối cùng, dòng thơ “Ngày mai con bước lên đường / Mẹ ơi! Con mẹ coi thường gian lao” thể hiện một sự chuyển biến trong tâm trạng của đứa con. Khi nói về việc ra đi, con không còn cảm thấy sợ hãi hay lo lắng mà thay vào đó là sự quyết tâm, tự tin. Con đã trưởng thành và sẵn sàng đối mặt với gian khó, thử thách của cuộc sống. Tuy nhiên, câu thơ cũng bày tỏ một sự hối hận về những lúc vô tình coi thường những hy sinh của mẹ trong quá khứ. Đó là sự thức tỉnh của con, nhận ra giá trị tình thương vô bờ bến mà mẹ dành cho mình, cũng như sự hy sinh thầm lặng mà mẹ đã phải chịu đựng suốt bao năm tháng.
12 dòng thơ cuối của bài thơ "Ăn tết với mẹ" đã khắc họa rõ nét tình cảm gia đình và tình mẹ con sâu sắc. Qua những lời nói của người mẹ và những suy nghĩ trong lòng đứa con, chúng ta cảm nhận được tình yêu thương vô điều kiện mà người mẹ dành cho con, cũng như sự trưởng thành, trách nhiệm của con đối với gia đình. Bài thơ là lời tri ân, là sự cảm động trước những hy sinh thầm lặng của mẹ, và cũng là lời nhắc nhở mỗi người về giá trị thiêng liêng của tình thân trong cuộc sống.
Bài thơ "Ăn tết với mẹ" của tác giả Nguyễn Duy là một bức tranh xúc động về tình cảm gia đình, đặc biệt là tình mẹ con. 12 dòng thơ cuối của bài thơ không chỉ khắc họa sự gắn bó, yêu thương giữa người mẹ và đứa con mà còn thể hiện những tâm tư, tình cảm sâu sắc khi thời gian và cuộc sống xô đẩy. Những câu thơ này mang đến cho người đọc một cảm giác ấm áp, đầy sự tri ân, đồng thời cũng phản ánh sự trưởng thành và trách nhiệm của con cái đối với gia đình.
Đoạn thơ bắt đầu với hình ảnh bếp lửa trong những ngày Tết, khi người mẹ lo lắng, chăm sóc con cái từng bữa ăn. “Lửa vờn nồi nước bừng sôi / Con nghe ngon miệng lưng xôi vợi dần.” Hình ảnh lửa và nồi nước bừng sôi gợi lên một không khí gia đình ấm cúng trong những ngày Tết, nơi người mẹ dồn hết tình yêu thương vào từng món ăn cho con. Đứa con cảm nhận được sự ân cần và yêu thương qua từng miếng xôi, qua từng lời mẹ dặn dò.
Khi người mẹ khuyên con ăn xôi và nhắc nhở: “Chỉ con với mẹ để phần cho ai?”, lời nói ấy vừa chân thành, vừa có phần pha lẫn sự hài hước, tạo ra một không gian tình cảm ấm áp. Tuy nhiên, trong sự quan tâm ấy, cũng ẩn chứa nỗi lo lắng, mong muốn con ăn uống đầy đủ để khỏe mạnh, vì trong khoảnh khắc này, chỉ còn hai mẹ con bên nhau.
Bước sang phần tiếp theo, hình ảnh người mẹ chăm chú nhìn con ăn, miệng cười mãn nguyện khi con nuốt từng miếng xôi thể hiện sự hài lòng và hạnh phúc của người mẹ: “Mẹ ngồi mẹ ngó con nhai / Mẹ nhìn con nuốt mà hai mắt cười.” Hai mắt cười của mẹ không chỉ là sự vui vẻ trong bữa cơm ngày Tết mà còn là sự chăm sóc và lo lắng cho con. Đó là ánh mắt của một người mẹ luôn quan tâm đến sự trưởng thành và sức khỏe của con cái.
Đột ngột, mẹ hỏi một câu đầy bất ngờ và sâu sắc: “Tết ni Cụ đã mấy mươi tuổi rồi?”. Câu hỏi này dường như làm thức tỉnh những suy nghĩ trong lòng con. Mẹ không chỉ nghĩ về con, mà còn nhớ tới những người thân trong gia đình, đặc biệt là ông bà, những người đã có tuổi. Đây là một lời nhắc nhở con về sự quý trọng thời gian và tình cảm gia đình, đồng thời cũng cho thấy mẹ đang băn khoăn về tuổi tác của người thân trong gia đình, làm dấy lên sự thấm thía về giá trị của tình cảm gia đình.
Cuối cùng, dòng thơ “Ngày mai con bước lên đường / Mẹ ơi! Con mẹ coi thường gian lao” thể hiện một sự chuyển biến trong tâm trạng của đứa con. Khi nói về việc ra đi, con không còn cảm thấy sợ hãi hay lo lắng mà thay vào đó là sự quyết tâm, tự tin. Con đã trưởng thành và sẵn sàng đối mặt với gian khó, thử thách của cuộc sống. Tuy nhiên, câu thơ cũng bày tỏ một sự hối hận về những lúc vô tình coi thường những hy sinh của mẹ trong quá khứ. Đó là sự thức tỉnh của con, nhận ra giá trị tình thương vô bờ bến mà mẹ dành cho mình, cũng như sự hy sinh thầm lặng mà mẹ đã phải chịu đựng suốt bao năm tháng.
12 dòng thơ cuối của bài thơ "Ăn tết với mẹ" đã khắc họa rõ nét tình cảm gia đình và tình mẹ con sâu sắc. Qua những lời nói của người mẹ và những suy nghĩ trong lòng đứa con, chúng ta cảm nhận được tình yêu thương vô điều kiện mà người mẹ dành cho con, cũng như sự trưởng thành, trách nhiệm của con đối với gia đình. Bài thơ là lời tri ân, là sự cảm động trước những hy sinh thầm lặng của mẹ, và cũng là lời nhắc nhở mỗi người về giá trị thiêng liêng của tình thân trong cuộc sống.
Bài thơ "Ăn tết với mẹ" với những dòng thơ cuối cùng đã vẽ lên một bức tranh đậm đà tình mẫu tử, xen lẫn những cảm xúc yêu thương, trìu mến giữa mẹ và con trong không gian đầm ấm của Tết Nguyên Đán. Trong đoạn thơ này, hình ảnh mẹ và con không chỉ được khắc họa qua hành động cụ thể mà còn thể hiện sự hy sinh, tình yêu vô bờ bến mà mẹ dành cho con.
Mở đầu, cảnh vật được miêu tả rất sinh động: "Lửa vờn nồi nước bừng sôi / Con nghe ngon miệng lưng xôi vợi dần". Lửa đang bùng cháy, nước sôi hầm hập, trong không gian ấy, bữa cơm Tết trở nên thật gần gũi, ấm cúng. Từ hình ảnh của nồi xôi sôi bùng lên đến lời nhắc nhở của mẹ, tất cả đều mang một vẻ đẹp bình dị nhưng đong đầy ý nghĩa.
Câu nói của mẹ "Con cố mà ăn / Chỉ con với mẹ để phần cho ai?" không chỉ đơn thuần là sự nhắc nhở về việc ăn uống mà còn chứa đựng trong đó sự quan tâm, lo lắng và sự hy sinh. Mẹ biết rằng trong dịp Tết, con sẽ phải đối mặt với bao khó khăn và thử thách, nhưng mẹ vẫn muốn con được no đủ, được chăm sóc tận tình. Điều này khiến người đọc cảm nhận sâu sắc tình mẫu tử thiêng liêng và đậm đà.
Hình ảnh tiếp theo, "Mẹ ngồi mẹ ngó con nhai / Mẹ nhìn con nuốt mà hai mắt cười", thể hiện một niềm hạnh phúc vô bờ bến của mẹ. Mẹ không cần gì hơn ngoài việc nhìn thấy con cái khỏe mạnh, hạnh phúc, tận hưởng những khoảnh khắc đầm ấm bên gia đình. Hai mắt mẹ "cười" chính là hình ảnh của niềm vui, sự mãn nguyện, dù có thể không có gì quý giá hơn là tình yêu thương mẹ dành cho con.
Chuyển đến câu hỏi đột ngột của mẹ: "Tết ni Cụ đã mấy mươi tuổi rồi?", ta có thể thấy đây là một sự quan tâm sâu sắc của mẹ đối với ông bà, tổ tiên. Câu hỏi này như nhắc nhở con về trách nhiệm và nghĩa vụ của một người con đối với ông bà, một cách nhẹ nhàng nhưng đầy ẩn ý. Mẹ không chỉ muốn con thưởng thức Tết mà còn muốn con nhớ về nguồn cội, về những giá trị văn hóa, truyền thống gia đình.
Cuối cùng, đoạn thơ kết lại bằng cảm xúc dâng trào của con: "Ngày mai con bước lên đường / Mẹ ơi! Con mẹ coi thường gian lao". Đây là một câu nói đầy quyết tâm và sự trưởng thành của con, nhưng cũng đầy sự hy sinh. Dù phải rời xa mẹ, con vẫn luôn nhớ về tình yêu, sự che chở của mẹ, và những gian lao mà mẹ đã trải qua để có thể nuôi con trưởng thành. Hình ảnh "con mẹ coi thường gian lao" không chỉ thể hiện ý chí mạnh mẽ của con mà còn là sự tri ân sâu sắc đối với mẹ, người đã vất vả suốt một đời vì con cái.
Tổng kết lại, 12 dòng thơ cuối của văn bản "Ăn tết với mẹ" đã thể hiện rất rõ tình yêu thương, sự hy sinh của người mẹ và sự trưởng thành, cảm nhận sâu sắc của người con. Những lời thơ giản dị nhưng lại gói ghém một tình cảm vô cùng lớn lao, nhắc nhở chúng ta về tấm lòng của mẹ, về những giá trị của gia đình và truyền thống trong mỗi dịp Tết đến xuân về.
Quảng cáo
Bạn muốn hỏi bài tập?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
246830
-
76314
-
Hỏi từ APP VIETJACK51795
-
46076
-
43228
