" Quê hương là chùm khế ngọt
Cho con trèo hái mỗi ngày
Quê hương là đường đi học
Con về rợp bướm vàng bay
Quê hương là con diều biếc
Tuổi thơ con thả trên đồng
Quê hương là con đò nhỏ
Êm đềm khua nước ven sông
Quê hương là cầu tre nhỏ
Mẹ về nón lá nghiêng che
Là hương hoa đồng cỏ nội
Bay trong giấc ngủ đêm hè..."
Quảng cáo
2 câu trả lời 1725
Quê hương là một phần không thể thiếu trong tâm hồn mỗi con người. Với mỗi người, quê hương là một nơi chốn thân thuộc, gắn bó suốt đời, là những kỷ niệm đẹp đẽ và là nguồn động lực lớn lao. Đoạn thơ trong bài "Quê hương" của tác giả Đỗ Trung Quân đã vẽ nên bức tranh tuyệt đẹp về quê hương, qua đó cho thấy một vẻ đẹp giản dị nhưng đầy ấm áp, thiêng liêng và đáng trân trọng. Cảm nhận về vẻ đẹp của quê hương qua những câu thơ này, ta thấy một vẻ đẹp gần gũi, mộc mạc nhưng lại thấm đẫm tình yêu thương, niềm tự hào và sự gắn kết sâu sắc.
Trong đoạn thơ, hình ảnh quê hương được gợi lên rất gần gũi với thiên nhiên. Đó là "chùm khế ngọt" mà mỗi ngày con có thể trèo hái, là "con diều biếc" bay trên đồng, là "cầu tre nhỏ" hay "con đò nhỏ" xuôi theo dòng sông êm đềm. Những hình ảnh này không chỉ mô tả vẻ đẹp của cảnh vật mà còn thể hiện sự gắn bó sâu sắc của con người với thiên nhiên. Quê hương là nơi thiên nhiên tươi đẹp và chan chứa yêu thương, là nơi những gì đẹp đẽ, bình dị và thân thuộc luôn hiện hữu trong từng nhành cây, ngọn cỏ, là nơi mỗi con người đều tìm thấy sự an yên và bình lặng.
Hình ảnh "chùm khế ngọt" không chỉ là một món quà ngọt ngào mà thiên nhiên ban tặng, mà còn là biểu tượng cho tình yêu thương vô bờ mà quê hương dành cho con người. Được tự tay hái những quả khế ngọt, ta cảm nhận được sự gần gũi, yêu thương, và cũng là sự nuôi dưỡng từ nơi chôn nhau cắt rốn. Quê hương như người mẹ hiền, ân cần và bao dung.
Quê hương trong đoạn thơ còn là những kỷ niệm đẹp của tuổi thơ. Đó là "đường đi học" mỗi ngày, "rợp bướm vàng bay" – hình ảnh của sự hồn nhiên, tươi đẹp. Đó là những ngày tháng con trẻ thả diều trên đồng cỏ, là sự vui chơi, sự tự do của tuổi thơ. Hình ảnh "con diều biếc" là biểu tượng của những ước mơ bay cao, khát khao vươn tới những chân trời mới, trong khi lại gắn liền với sự yên bình của làng quê, nơi không có những lo âu, căng thẳng mà chỉ có niềm vui và sự tự do.
Quê hương là nơi tuổi thơ mỗi người trải qua, là nơi mà những ký ức đẹp đẽ được hình thành và lưu giữ mãi trong trái tim mỗi người. Những hình ảnh như "con đò nhỏ", "cầu tre nhỏ", hay "nón lá nghiêng che" là những biểu tượng của sự bình yên, giản dị mà bất kỳ ai cũng có thể cảm nhận được. Đây là những hình ảnh thân quen, gắn bó với biết bao thế hệ, và là phần không thể thiếu trong bức tranh quê hương.
Không chỉ là thiên nhiên hay kỷ niệm tuổi thơ, quê hương còn là biểu tượng của tình yêu thương, sự đùm bọc của những người thân trong gia đình và cộng đồng. Cái "nón lá nghiêng che" của mẹ là hình ảnh ấm áp, chở che, là tình mẹ bao la luôn bảo vệ con cái. Quê hương là nơi tình cảm gia đình được nuôi dưỡng, là nơi sự gắn bó giữa con người và con người được tạo dựng qua bao thế hệ. Trong tiếng ru êm dịu của mẹ, trong những lần đạp xe trên con đường làng đầy hoa cỏ, người ta tìm thấy một sự an tâm, bình yên và cảm nhận được tình yêu thương vô bờ.
Cái đẹp của quê hương cũng chính là cái đẹp của tình người, là những mối quan hệ gắn bó, là sự sẻ chia và sự sống mãi của tình cảm gia đình. Dù thời gian có trôi qua, những hình ảnh ấy vẫn còn đọng lại trong tâm trí mỗi người, là nguồn động viên lớn lao, giúp con người vững bước trong cuộc sống.
Qua đoạn thơ, Đỗ Trung Quân đã khắc họa một cách sâu sắc và đầy cảm xúc vẻ đẹp của quê hương – một vẻ đẹp gần gũi, đậm đà bản sắc, không phải những cảnh sắc huy hoàng mà là những chi tiết giản dị nhưng đong đầy yêu thương. Quê hương không chỉ là nơi ta sinh ra mà còn là nơi ta trưởng thành, là những kỷ niệm, là những gì gắn bó với ta suốt đời. Mỗi người trong chúng ta, dù đi đâu, làm gì, vẫn không thể quên được hình bóng của quê hương – nơi có những con đường cũ, những cây khế ngọt, những con đò nhỏ, và những làn gió mát mẻ của quê hương.
Đoạn thơ "Quê hương" của Đỗ Trung Quân đã vẽ lên một bức tranh tuyệt đẹp về vẻ đẹp giản dị nhưng đầy thiêng liêng của quê hương. Đó là sự kết hợp hoàn hảo giữa thiên nhiên, con người và những kỷ niệm tuổi thơ. Quê hương là nơi mà mỗi người mang trong mình những ký ức đẹp đẽ và tình cảm sâu sắc. Vẻ đẹp của quê hương không chỉ hiện hữu trong những cảnh vật cụ thể mà còn tồn tại trong trái tim mỗi người, trong những kỷ niệm không bao giờ phai mờ.
Quê hương là nơi ta sinh ra và lớn lên, là mảnh đất chứa đựng những kỷ niệm tuổi thơ thân thương. Đoạn thơ "Quê hương" của tác giả Đoàn Thị Điểm đã khắc họa một cách sâu sắc vẻ đẹp giản dị, gần gũi và ấm áp của quê hương qua những hình ảnh thân thuộc trong cuộc sống hàng ngày. Qua đó, tác giả muốn nhắn nhủ rằng, vẻ đẹp của quê hương không chỉ nằm ở cảnh vật mà còn ở những gì bình dị nhất, là tình yêu thương, là sự gắn bó bền chặt của mỗi con người với mảnh đất ấy.
Trước hết, vẻ đẹp của quê hương hiện lên qua những hình ảnh gần gũi, thân thuộc, như "chùm khế ngọt" mà trẻ em có thể trèo hái mỗi ngày. Chùm khế không chỉ là trái cây quen thuộc trong mỗi gia đình mà còn là biểu tượng của sự ngọt ngào, sự chăm sóc của thiên nhiên dành cho con người. Cảnh trẻ em vui đùa trong khu vườn khế tạo nên một không gian bình yên, giản dị nhưng vô cùng ấm áp. Quê hương, ở đây, không chỉ là một địa danh mà còn là những kỷ niệm ngọt ngào, là mảnh đất ươm mầm tuổi thơ của mỗi con người.
Quê hương còn hiện lên qua hình ảnh "đường đi học", là con đường quen thuộc mà mỗi ngày ta đi qua, từ đó hình thành nên những ký ức về những buổi sáng tươi đẹp, khi bướm vàng bay rợp trời. Cảnh tượng ấy không chỉ thể hiện vẻ đẹp của thiên nhiên mà còn là biểu tượng của sự khởi đầu, của ước mơ và khát vọng. Những con bướm vàng bay lượn không chỉ mang đến vẻ đẹp thị giác mà còn mang đến một cảm giác thanh thản, nhẹ nhàng của cuộc sống quê hương.
Tiếp đến, hình ảnh "con diều biếc" là biểu tượng cho tuổi thơ tự do, vui tươi và vô tư. Diều là trò chơi quen thuộc của trẻ em ở làng quê, nó gắn liền với những buổi chiều tà, khi tiếng gió rì rào và những cánh diều bay lượn trên bầu trời xanh. Hình ảnh này làm nổi bật lên vẻ đẹp của tự do, của những khoảnh khắc tuổi thơ bình yên mà khó có thể tìm thấy ở nơi nào khác ngoài quê hương.
Hình ảnh "con đò nhỏ" và "cầu tre nhỏ" càng làm cho vẻ đẹp của quê hương thêm phần sâu sắc. Con đò nhỏ, khua nước êm đềm ven sông, là biểu tượng của cuộc sống thanh bình, của sự cần cù, lam lũ của người dân quê. Cầu tre nhỏ là con đường gắn kết con người với nhau, là biểu tượng của sự đoàn kết và yêu thương, của những buổi chiều mẹ về, nón lá nghiêng che, tạo nên hình ảnh đầy yêu thương, ấm áp.
Cuối cùng, hương hoa đồng cỏ nội trong giấc ngủ đêm hè chính là một nét đẹp giản dị nhưng sâu lắng, là mùi hương quen thuộc mà mỗi khi nhắm mắt lại, ta có thể cảm nhận được cái tinh túy của quê hương. Hương hoa không chỉ là một mùi hương mà còn là ký ức về những mùa hè oi ả, về những đêm trăng sáng, về những buổi tối thanh vắng, khi người dân quê hương thảnh thơi bên nhau.
Tóm lại, qua những hình ảnh giản dị nhưng đầy sức sống, đoạn thơ đã khắc họa vẻ đẹp quê hương qua các giác quan, từ vị ngọt của trái khế, đến hương đồng cỏ nội. Quê hương trong thơ Đoàn Thị Điểm là nơi chứa đựng tình yêu thương, những ký ức trong sáng của tuổi thơ và là nơi mà mỗi chúng ta dù đi đâu cũng không thể quên. Quê hương không chỉ là cảnh vật, mà còn là tình cảm, là những gì bình dị nhất trong cuộc sống hàng ngày.
Quảng cáo
Bạn muốn hỏi bài tập?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
Hỏi từ APP VIETJACK209641
-
Hỏi từ APP VIETJACK158155
-
135458
-
Hỏi từ APP VIETJACK36398
-
Hỏi từ APP VIETJACK34387
