Quảng cáo
1 câu trả lời 834
1. Vần chân:
Vần chân là vần được gieo ở cuối dòng thơ, tức là các từ cuối cùng trong mỗi dòng có âm vận tương đồng với nhau.
"hàng" (dòng 1) - "trang" (dòng 3):
Đây là vần chân vì "hàng" và "trang" đều có âm "ang", tạo sự đồng điệu ở cuối câu thơ.
Đây là cách gieo vần thông thường trong thơ, thường tạo nhạc điệu cho bài.
"núi" (dòng 2) - "bụi" (được hiểu ẩn trong dòng thơ khác hoặc phần tiếp theo):
Đây cũng là một cặp vần chân vì "núi" và "bụi" đều có âm "ui", dù không nằm sát nhau nhưng vẫn thuộc cách gieo vần ở cuối dòng.
=> Kết luận về vần chân:
"hàng - trang" và "núi - bụi" là các cặp vần chân gieo ở cuối dòng, tạo âm hưởng nhịp nhàng.
2. Vần lưng:
Vần lưng là vần được gieo ở giữa dòng thơ, tức là các từ trong lòng dòng có âm vận tương đồng.
"hàng" (dòng 1) - "ngang" (dòng 2):
Đây là cặp vần lưng vì cả hai từ đều có âm "ang", nằm ở giữa dòng thơ.
Sự tương đồng này tạo nhạc tính mềm mại trong từng dòng.
"trang" (dòng 3) - "màng" (giả định có ở dòng thơ khác hoặc phần tiếp theo):
"Trang" (giữa dòng) và "màng" có âm "ang", tạo thành một cặp vần lưng.
Điều này cho thấy sự tinh tế trong cách gieo vần không chỉ ở cuối dòng mà còn ở giữa các dòng.
=> Kết luận về vần lưng:
"hàng - ngang" và "trang - màng" là các cặp vần lưng, được gieo ở giữa dòng thơ, tăng cường tính nhạc cho bài.
Phân tích tổng thể:
Vần chân: Gieo ở cuối dòng thơ, tạo nhịp điệu rõ ràng khi đọc.
Các cặp vần chân: "hàng - trang" và "núi - bụi".
Vần lưng: Gieo ở giữa dòng thơ, làm bài thơ thêm uyển chuyển và linh hoạt.
Các cặp vần lưng: "hàng - ngang" và "trang - màng".
Quảng cáo
Bạn muốn hỏi bài tập?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
54966
-
Hỏi từ APP VIETJACK45741
-
Hỏi từ APP VIETJACK44088
-
Hỏi từ APP VIETJACK43218
