Quảng cáo
2 câu trả lời 315
Quê hương là nơi em sinh ra và lớn lên, nơi in đậm dấu ấn của những kỷ niệm tuổi thơ. Đặc biệt, phong cảnh thiên nhiên của quê hương luôn mang đến cho em một cảm giác bình yên, tươi đẹp mà không đâu có được. Mỗi lần nhìn ra cánh đồng, ngắm nhìn những cảnh vật quen thuộc, lòng em lại tràn ngập tình yêu thương và sự biết ơn đối với mảnh đất này.
Quê em nằm ở vùng nông thôn, nơi mà thiên nhiên vẫn giữ được nét đẹp hoang sơ, mộc mạc. Mỗi sáng sớm, khi ánh bình minh ló rạng, bầu trời chuyển từ màu tối sang màu hồng phớt, em lại đứng bên cửa sổ, ngắm nhìn cảnh vật. Cánh đồng lúa xanh mướt trải dài đến tận chân trời, những cơn gió nhẹ thổi qua làm sóng lúa xào xạc. Mùi hương của đất, của lúa non làm em cảm thấy thật thư thái. Cảnh vật ấy như một bức tranh sống động, đầy màu sắc, mà thiên nhiên ban tặng cho quê hương em.
Điều đặc biệt làm em yêu mến quê hương mình là dòng sông hiền hòa uốn lượn quanh làng. Sông quê em không quá rộng nhưng rất sâu và trong vắt, mặt sông lấp lánh ánh bạc dưới ánh nắng. Vào mùa hè, em thường cùng bạn bè ra sông tắm mát, chiếc thuyền nan chòng chành trên mặt nước, mang lại cảm giác vui tươi, sảng khoái. Những lúc ấy, em cảm thấy gần gũi hơn với thiên nhiên, như thể mình là một phần không thể thiếu trong bức tranh đó.
Những buổi chiều tà, khi mặt trời dần khuất sau dãy núi xa, cảnh vật lại càng trở nên lãng mạn hơn. Mặt trời đỏ rực như một quả cầu lửa, dần chìm vào biển mây, để lại một khoảng trời nhuộm sắc vàng ấm áp. Những làn gió mát từ cánh đồng thổi về khiến em cảm thấy thật dễ chịu. Cây cối xung quanh, những ngôi nhà mái ngói đỏ tươi, tất cả tạo nên một không gian yên bình, gần gũi mà em luôn tìm thấy sự bình an khi quay về.
Quê hương còn có những con đường nhỏ chạy dọc theo các thửa ruộng, nơi mà mỗi buổi sáng, em có thể nghe tiếng chim hót líu lo trên cành cây. Những đám mây trắng bay lướt qua bầu trời xanh biếc, không gian rộng lớn, tĩnh lặng như mời gọi em hòa mình vào sự thanh bình của thiên nhiên.
Em yêu quê hương không chỉ vì cảnh vật đẹp đẽ mà còn vì những con người nơi đây. Những người dân quê em, chân chất và thật thà, họ sống hòa thuận, yêu thương nhau như yêu mến từng tấc đất quê hương. Cảnh vật và con người nơi đây đã hình thành nên một tình yêu sâu sắc trong lòng em, khiến em càng thêm trân trọng quê hương mình.
Kết luận: Thiên nhiên quê hương đã trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của em. Những cảnh vật tươi đẹp, bình yên ấy là nguồn cảm hứng vô tận, mang lại cho em niềm vui, sự thư giãn và cả sức mạnh để vượt qua những thử thách trong cuộc sống. Quê hương là nơi em sẽ luôn trở về, nơi trái tim em luôn hướng về với tình yêu thương vô bờ bến.
Mỗi chúng ta khi sinh ra ai cũng đều có quê hương. Giống như bao người khác, tôi rất yêu quê hương của mình. Tôi yêu những cánh đồng lúa chín vàng, yêu cảnh núi non hùng vĩ, yêu những dòng sống xanh mát, yêu sự chân chất, cần cù, nặng nghĩa tình của người dân quê tôi. Và tôi yêu cả cảnh đẹp đặc biệt nơi quê – những đêm trăng rằm soi sáng muôn nơi.
Khi màn đêm buông xuống, bóng tối mờ nhạt dần dần bao trùm khắp xóm làng. Một chiếc chăn sao hiện lên mờ ảo rồi rõ dần. Chẳng bao lâu, mặt trăng cũng đã nhô lên khỏi dãy núi trùng điệp. Trăng tán tám to, tròn như kết tinh của hàng ngàn hàng vạn ngôi sao trên bầu trời xa. Ánh trăng bàng bạc tinh nghích xuyên qua các kẽ lá, nhuộm một màu trắng xóa khắp ao hồ, cây cối, con đường. Càng lên cao, trăng càng sáng rõ. Lúc này, nhìn mặt trăng tròn vành vạnh như một chiếc mâm đang bay lơ lửng giữa không trung. Chiếc mâm đặc biệt này đã giúp quê hương tôi chìm trong một thế giới diệu kì. Dòng sông Đáy đang mỉm cười thật tươi khi nó thấy mình như đẹp hơn trong chiếc áo đen đính vầng trăng sáng và hàng ngàn ngôi sao lấp lánh. Sông như muốn ánh trăng chỉ là của riêng mình nên nó liền chộp lấy thứ ánh quà tặng mà chị Hằng ban xuống. Hình như cây cỏ, hóa lá cũng muốn thưởng thức ánh trăng nên chúng xòe những bàn tay đủ kích cỡ để đón ánh sáng kì lạ kia. Mọi vật đều im lặng để ngắm nghía và cảm nhận vẻ đẹp của đêm trăng. Lũy tren đưojc ánh trăng soi vào cũng đẹp hơn hẳn. Khóm tre từ từ ngân lên khúc nhạc đồng quê. Khúc nhạc ấy mới du dương và êm đềm biết bao! Khúc nhạc rì rào khiến mọi vật nhảy nhót dưới ánh trăng bạc. Thảm lúa vàng dập dờn trước gió, nhấp nhô gợn sóng như từng làn sóng nối đuôi nhau đến tận chân trời. Sao mà cảnh đêm trăng kì diệu đến vậy! Lũ côn trùng cất tiếng kêu ra rả như hòa vào khúc dạ nguyệt ban nãy. Cây lá như được lên những hạt vàng, hạt bạc từ trên trời rơi xuống. Hương lúa quyện với hơi sương khiến cho vùng quê thoảng một mùi thơm nhè nhẹ. Hồi còn bé, cứ đêm trăng là tôi lại ngây ngô hỏi mẹ, sao ông trăng luôn đi theo chúng ta. Mẹ tôi bảo trăng đi theo để soi sáng, và vì chú Cuội trên cung trăng rất nhớ nhà, nhớ mẹ, nhớ quê hương và nhớ lũ trẻ quê chú nên lúc nào cũng dõi theo.
Cảnh trăng đêm nay thật đẹp! Tôi luôn ngỡ rằng cảnh đêm trăng thanh bình, yên ả ở quê tôi là đẹp nhất. Những đêm trăng như làm tôi yêu thiên nhiên hơn, yêu quê hương hơn.
Quảng cáo
Bạn muốn hỏi bài tập?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
69449 -
55042
-
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
45929 -
Hỏi từ APP VIETJACK44118
-
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
43394
