Quảng cáo
3 câu trả lời 202
Ngày xưa, mỗi mùa hè, em thường được ông bà đón về quê chơi. Quê nội em nằm ven một dòng sông xanh, thơ mộng. Mỗi lần về quê là một niềm vui lớn, vì em luôn được ông bà chăm sóc và kể cho nghe những câu chuyện thú vị về thời ngày xưa.
Một kỉ niệm đáng nhớ nhất là vào một buổi sáng mùa hè, khi em đang cùng ông ra bờ sông câu cá. Bầu trời trong xanh, gió nhẹ nhàng thổi qua những tán cây cao vút. Ông dạy em cách cầm cần câu, kiên nhẫn chờ đợi từng con cá cắn câu. Được ông chỉ dẫn từng động tác, em cảm thấy mình như một người câu cá chuyên nghiệp. Chúng tôi ngồi bên nhau, không cần nói quá nhiều lời, nhưng sự hiện diện của ông làm em cảm thấy rất ấm áp và bình yên.
Khi buổi sáng dần trôi qua, ông bất ngờ bảo em: “Cậu đã bao giờ nghe chuyện ông bắt cá lớn chưa?” Em tò mò lắng nghe, và ông kể cho em nghe câu chuyện về một lần ông đã vất vả suốt cả ngày để bắt được một con cá to, phải rất kiên nhẫn và bền bỉ mới thành công. Câu chuyện của ông khiến em nhận ra rằng, trong cuộc sống, không phải lúc nào chúng ta cũng dễ dàng đạt được điều mình muốn, mà đôi khi phải kiên nhẫn, cố gắng không ngừng.
Chỉ một buổi sáng, nhưng em đã học được rất nhiều điều quý giá từ ông. Từ đó, em không chỉ yêu thích việc câu cá mà còn trân trọng hơn những giờ phút bên ông bà. Họ không chỉ là người chăm sóc, mà còn là những người thầy tuyệt vời, dạy cho em những bài học về cuộc sống.
Kỉ niệm ấy đã mãi khắc sâu trong tâm trí em, trở thành một phần ký ức đẹp về tình cảm gia đình. Mỗi lần nhớ lại, em lại cảm thấy lòng mình ấm áp, đầy yêu thương và biết ơn ông bà biết bao.
Kỉ Niệm Đáng Nhớ Với Ông Bà
Mỗi khi mùa hè đến, tôi lại có dịp về quê thăm ông bà. Trong những lần về đó, có một kỉ niệm đặc biệt mà tôi sẽ không bao giờ quên, đó là lần tôi cùng ông bà ra đồng thu hoạch lúa.
Hôm ấy, trời sáng trong, ánh nắng vàng ươm chiếu xuống cánh đồng lúa chín vàng óng ánh. Ông tôi, dù đã lớn tuổi nhưng vẫn rất nhanh nhẹn, tay cầm liềm, bắt đầu gặt từng khóm lúa. Bà tôi thì đang thu dọn những bó lúa đã gặt xong, bà dặn tôi:
“Con bé, hôm nay giúp ông bà một tay nhé.”
Lúc đầu tôi hơi ngại vì chưa bao giờ làm công việc đồng áng, nhưng thấy ông bà làm việc vất vả, tôi cũng muốn giúp đỡ. Ông tôi bảo tôi đứng gần để học cách gặt lúa. Ông cười hiền từ:
“Đơn giản thôi con, cầm liềm như thế này, rồi kéo qua kéo lại là xong.”
Tôi cố gắng làm theo, nhưng những bó lúa cứ ngã sang bên này, bên kia, chẳng ngay ngắn chút nào. Thấy vậy, ông tôi nhẹ nhàng chỉnh lại cách cầm liềm và chỉ cho tôi từng bước. Bà tôi đứng bên cạnh, lâu lâu lại lau mồ hôi trên trán, rồi nhìn tôi cười bảo:
“Con cố gắng thêm chút nữa, ông bà sẽ giúp con.”
Dần dần, sau nhiều lần thử sức, tôi cũng bắt đầu quen tay, các bó lúa trở nên ngay ngắn hơn. Lúc đó, tôi cảm nhận được niềm vui và sự hạnh phúc khi làm việc cùng ông bà. Dù công việc đồng áng không dễ dàng, nhưng cảm giác được cùng ông bà gặt lúa, làm việc trong không khí trong lành của đồng quê khiến tôi cảm thấy vô cùng ấm áp.
Khi công việc gần xong, bà tôi gọi tôi lại để ngồi nghỉ. Bà lấy ra một chiếc nón lá cũ và một cốc nước mát, tôi uống xong thì cảm thấy sức lực dường như được tiếp thêm. Ông tôi ngồi xuống bên cạnh, kể cho tôi nghe những câu chuyện hồi còn trẻ, những ngày đi gặt lúa vất vả, nhưng mỗi lần thu hoạch xong thì lại cảm thấy hạnh phúc vì công sức mình bỏ ra.
Lúc trở về nhà, tôi nhìn lại cánh đồng lúa đã được gặt sạch sẽ, trong lòng cảm thấy thật vui. Tôi biết, dù có lớn lên, có đi đâu xa, thì những kỉ niệm đẹp bên ông bà, đặc biệt là lần ra đồng này, sẽ mãi là một phần không thể thiếu trong trái tim tôi.
Kỉ niệm đó không chỉ là một bài học về công sức lao động mà còn là bài học về tình yêu thương, sự chăm sóc mà ông bà luôn dành cho tôi. Hình ảnh ông bà, với những nụ cười hiền hậu, luôn là nguồn động lực để tôi cố gắng hơn trong cuộc sống.
### Kỉ Niệm Đáng Nhớ Với Ông Bà
Trong những kỷ niệm tuổi thơ của em, có một lần mà em không thể nào quên khi được về quê thăm ông bà nội vào mùa hè năm ấy. Đó là một mùa hè thật đặc biệt và đáng nhớ.
Hôm đó, ông nội quyết định dẫn em ra cánh đồng lúa chín vàng ở cuối làng. Em còn nhớ như in cái cảm giác hào hứng khi được bước chân ra ngoài không gian rộng lớn, thoáng đãng của cánh đồng. Ông nội dắt tay em đi giữa những bông lúa nặng trĩu hạt, hai ông cháu vừa đi vừa trò chuyện vui vẻ. Ông kể cho em nghe về những ngày ông còn trẻ, những mùa gặt đầy kỷ niệm của làng quê mình. Giọng ông ấm áp, nhẹ nhàng, mang theo cả những ký ức xa xưa mà em chưa từng biết đến.
Buổi chiều hôm đó, ông nội dạy em cách cắt lúa. Em còn nhớ cảm giác hồi hộp khi cầm chiếc liềm nhỏ trong tay, ông nội đứng bên cạnh chỉ bảo từng động tác một. Ban đầu, em rất lóng ngóng và cắt không được đều tay, nhưng ông không hề khó chịu mà kiên nhẫn hướng dẫn, động viên em. Dần dần, em cũng quen dần với việc cắt lúa và thấy rất vui khi có thể giúp đỡ ông.
Bà nội thì ở nhà chuẩn bị bữa tối cho cả nhà. Sau buổi chiều làm việc vất vả, ông bà và em cùng nhau thưởng thức bữa cơm đơn giản nhưng đượm tình yêu thương. Bà kể cho em nghe nhiều câu chuyện cổ tích, những bài học đạo lý mà bà từng nghe từ những người già trong làng. Em ngồi lặng lẽ nghe, cảm nhận sự ấm áp, yên bình từ những câu chuyện và giọng nói dịu dàng của bà.
Kỷ niệm ngày hôm đó không chỉ là những hoạt động vui chơi, làm việc mà còn là sự gắn kết, tình yêu thương sâu đậm giữa ông bà và em. Tình cảm gia đình, những bài học cuộc sống, sự kiên nhẫn và bao dung của ông bà đã để lại trong lòng em những ấn tượng không thể phai nhòa. Đó là một ngày hè tuyệt vời, một kỷ niệm đáng nhớ mà em luôn trân trọng và giữ mãi trong tim.
Qua những kỷ niệm như thế, em nhận ra giá trị vô giá của tình thân, của những giây phút được bên cạnh ông bà và gia đình. Điều đó không chỉ giúp em trưởng thành mà còn dạy cho em biết yêu thương, trân trọng những người xung quanh mình.
Quảng cáo
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
52894
-
Hỏi từ APP VIETJACK43055
-
Hỏi từ APP VIETJACK41658
-
Hỏi từ APP VIETJACK36887