Quảng cáo
2 câu trả lời 3848
1 năm trước
Đoạn thơ "con dấu chìm chạm trổ ở trong xương / Thời thơ ấu không thể nào đánh đổi / Trọn kiếp người ta chập chờn nguồn cội / Có một miền quê trong đi đứng nói cười" của tác giả Nguyễn Khoa Điềm như một lời khẳng định sâu sắc về tầm quan trọng của cội nguồn, của những ký ức và giá trị đã hình thành từ thuở ấu thơ. Hình ảnh "con dấu chìm chạm trổ ở trong xương" là một biểu tượng mạnh mẽ, cho thấy rằng quê hương, ký ức tuổi thơ đã in sâu vào tâm hồn mỗi người, không thể nào phai nhòa hay bị thay thế bởi bất cứ thứ gì. Thời thơ ấu là khoảnh khắc quý giá, không thể đánh đổi vì đó là gốc rễ của con người, nơi hình thành nhân cách và bản sắc. Mỗi người dù đi đâu, làm gì, dù cuộc sống có thay đổi thế nào, vẫn luôn "chập chờn" nhớ về nguồn cội, về quê hương đã nuôi dưỡng mình. "Có một miền quê trong đi đứng nói cười" không chỉ là hình ảnh giản dị mà còn là sự hiện diện của tình cảm, của những giá trị truyền thống, là ngọn lửa thiêng liêng dẫn lối mỗi người trở về với bản thân. Quê hương, với tôi, chính là nơi lưu giữ những gì đẹp đẽ và thiêng liêng nhất trong cuộc đời.
1 năm trước
Đoạn thơ "Con dấu chìm chạm trổ ở trong xương" của tác giả đã khắc họa một cách sâu sắc và đầy cảm xúc sự gắn bó mật thiết của con người với cội nguồn, quê hương. Hình ảnh "con dấu chìm chạm trổ ở trong xương" mang ý nghĩa ẩn dụ mạnh mẽ, như một dấu ấn không thể phai mờ trong tâm hồn mỗi người. Đó là dấu ấn của quá khứ, của những kỷ niệm thơ ấu, là phần linh hồn không thể tách rời của mỗi con người dù có trải qua bao nhiêu năm tháng. "Thời thơ ấu không thể nào đánh đổi" là lời khẳng định rằng dù cuộc đời có thay đổi, dù con người có trưởng thành và đi xa, thì những ký ức về thời gian ấy vẫn là tài sản vô giá, mãi khắc ghi trong trái tim. Thời thơ ấu không chỉ là những năm tháng ngây thơ, trong sáng mà còn là nền tảng vững chắc để hình thành nhân cách, ước mơ và khát vọng. Câu thơ "trọn kiếp người ta chập chờn nguồn cội" như một lời nhắc nhở về sự tìm kiếm, sự quay về với gốc rễ, với những gì thiêng liêng nhất mà chúng ta đã có. Cuộc sống hiện đại có thể cuốn ta đi xa khỏi quê hương, nhưng trong sâu thẳm tâm hồn, con người vẫn luôn mang theo một miền quê, một mảnh đất nuôi dưỡng tiếng nói, điệu cười, nuôi dưỡng những ký ức khó quên. Những dấu vết ấy trở thành phần linh hồn trong mỗi bước đi, trong mỗi câu nói, trong mỗi quyết định trong đời. Miền quê, nơi ấy không chỉ là không gian vật lý mà còn là một phần không thể thiếu trong bản thể, trong cuộc sống tinh thần của mỗi con người, dù có đi đâu, làm gì, cũng luôn hướng về, tìm về.
Quảng cáo
Bạn muốn hỏi bài tập?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
246830
-
76314
-
Hỏi từ APP VIETJACK51795
-
46076
-
43228
Gửi báo cáo thành công!
