Quảng cáo
2 câu trả lời 480
Bài thơ "Mẹ và Quả" của nhà thơ Nguyễn Quang Thiều không chỉ mang đến những hình ảnh giản dị về mẹ và quả, mà còn là một tác phẩm sâu sắc, phản ánh tình cảm gia đình, mối quan hệ giữa con người và thiên nhiên. Qua những hình ảnh thơ mộc mạc, tác giả đã khéo léo thể hiện nỗi niềm, tâm tư của người con dành cho mẹ, đồng thời gửi gắm những suy tư về cuộc sống.
Người mẹ trong bài thơ hiện lên với những nét đẹp giản dị, gần gũi. Hình ảnh mẹ gắn liền với những công việc thường ngày, như chăm sóc cây trái, mang đến cho con những sản vật tự nhiên. Những hình ảnh này không chỉ thể hiện công lao nuôi dưỡng mà còn biểu trưng cho tình yêu thương vô bờ bến mà mẹ dành cho con. Qua cách tác giả miêu tả, người mẹ hiện lên như một biểu tượng của sự hi sinh, vất vả nhưng đầy yêu thương.
Nguyễn Quang Thiều sử dụng những hình ảnh so sánh để làm nổi bật vẻ đẹp của người mẹ. Mẹ không chỉ là người chăm sóc mà còn là người mang đến cho con những giá trị tinh thần, những bài học cuộc sống quý báu. Mẹ chính là người dẫn dắt con trên con đường trưởng thành, giúp con nhận ra những điều quý giá từ thiên nhiên và cuộc sống.
Quả trong bài thơ không chỉ đơn thuần là sản phẩm của thiên nhiên mà còn mang nhiều ý nghĩa sâu sắc. Mỗi loại quả lại gắn liền với kỷ niệm, với tình cảm và những bài học mà mẹ đã dạy. Qua hình ảnh quả, tác giả thể hiện sự kết nối giữa mẹ và con, giữa con người và thiên nhiên. Quả là biểu tượng cho sự trưởng thành, cho những thành quả mà con có được trong cuộc sống.
Hình ảnh quả còn thể hiện sự trọn vẹn, đầy đặn của cuộc sống. Những quả chín mọng như là phần thưởng cho những nỗ lực lao động của mẹ. Qua đó, tác giả muốn gửi gắm thông điệp về việc trân trọng những giá trị giản dị mà cuộc sống ban tặng. Những quả ngọt là thành quả của sự chăm sóc, là tình yêu thương mà mẹ dành cho con.
Bài thơ không chỉ dừng lại ở việc miêu tả hình ảnh mẹ và quả mà còn thể hiện sâu sắc tình cảm gia đình. Mối quan hệ giữa mẹ và con là mối quan hệ thiêng liêng, đầy yêu thương và gắn bó. Qua những câu thơ, độc giả cảm nhận được sự hòa quyện giữa con người và thiên nhiên, giữa các thế hệ trong gia đình. Mẹ như một người hướng dẫn, một chỗ dựa vững chắc cho con, trong khi con lại là niềm tự hào, là hy vọng của mẹ.
Bài thơ "Mẹ và Quả" của Nguyễn Quang Thiều là một tác phẩm tuyệt vời, mang đậm tính nhân văn và giá trị sâu sắc. Qua những hình ảnh giản dị, tác giả đã thể hiện tình cảm thiêng liêng giữa mẹ và con, giữa con người với thiên nhiên. Bài thơ không chỉ là một bức tranh về cuộc sống gia đình mà còn là lời nhắc nhở về việc trân trọng những giá trị giản dị, những kỷ niệm quý giá trong cuộc sống. "Mẹ và Quả" thực sự là một tác phẩm để lại nhiều cảm xúc và suy nghĩ cho người đọc.
Đề tài về "mẹ và con" là một chủ đề vô cùng phong phú, vĩnh hằng, đã được nhiều thi sĩ trên khắp thế giới khám phá qua từng bài thơ của mình. Nguyễn Khoa Điềm đã đem đến một cách tiếp cận mới lạ, độc đáo, tạo ra một hiệu ứng thẩm mỹ nghệ thuật tinh tế cho người đọc. Bài thơ mở đầu bằng cách kể một cách giản dị về một hành động thông thường của người trồng cây, hy vọng cho cây nhanh chóng ra hoa kết quả. Mảnh vườn của mẹ vẫn luôn xoay quanh theo thời gian, mùa vụ, mang lại những trái ngọt thơm "như mặt trời, khi như mặt trăng", và niềm tin của mẹ ấy như một chân lý đã được chứng minh: "Mẹ vẫn trông vào tay mẹ vun trồng".
Cuộc sống những bà mẹ nông thôn luôn liên kết chặt chẽ với mảnh vườn nhỏ bé, và những trái ngọt đầu mùa, mẹ luôn dành cho những đứa con xa xứ. Nguyễn Khoa Điềm đã nâng tầm thơ cao hơn, chuyển từ chủ đề "trồng cây" sang "trồng người" bằng cách diễn đạt hóm hỉnh, sáng tạo:
"Lũ chúng tôi từ tay mẹ lớn lên
Còn những bí và bầu thì lớn xuống"
Những đứa con được mẹ chăm sóc lớn lên cao hơn, còn trái bí và bầu của mẹ thì cứ leo từng quả dài ra "lớn xuống". Câu thơ này tạo ra một sự đối lập giữa "lớn lên" và "lớn xuống" ở cả hai chiều cao và sâu của cuộc sống, của không gian và thời gian, và chúng ta thấy được dấu vết của bàn tay mẹ. Tuy nhiên, có lẽ ý nghĩa và sáng tạo hơn cả là sự liên kết so sánh giữa giọt mồ hôi vất vả của mẹ nuôi dưỡng con lớn, nó cứ dài ra, nặng nề như những trái bí, bầu. Đây là những giọt mồ hôi xanh:
"Chúng mang dáng những giọt mồ hôi mặn
Rỏ xuống lòng thầm lặng mẹ tôi"
Có thể nói rằng đây là những dòng thơ tinh tế nhất trong bài, khắc sâu sự hy sinh thầm lặng của mẹ, và lòng biết ơn vô hạn của con về công lao dưỡng dục sinh thành của mẹ hiền. Câu thơ không chỉ là biểu hiện của sự biết ơn mà còn là sự ân hận như một loại "kiểm tra" về sự chậm trễ của con trong việc làm mẹ vui.
Hạnh phúc biết bao cho những bà mẹ có những đứa con như trái chín "mặt trời, mặt trăng". Và mẹ sẽ buồn bã nếu phải chứng kiến những đứa con như trái sâu, trái thối trước sự suy đồi về đạo đức của một phần thanh thiếu niên ngày nay. Bài thơ này mang đến vẻ đẹp chân thành và giản dị như lòng mẹ thông qua cách diễn đạt mới mẻ của nhà thơ, tránh được lối nói ước lệ của nhiều ca dao và bài thơ về đề tài vĩnh cửu này.
Quảng cáo
Bạn muốn hỏi bài tập?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
Hỏi từ APP VIETJACK209830
-
Hỏi từ APP VIETJACK158291
-
135538
-
Hỏi từ APP VIETJACK36623
-
Hỏi từ APP VIETJACK34433
