viết bài văn kể lại một trải nghiệm của em tại thời điểm bão Yagi( khoảng 2 trang)
Quảng cáo
2 câu trả lời 3384
### Bài Văn Kể Lại Trải Nghiệm Tại Thời Điểm Bão Yagi
Trong cuộc đời mỗi người, chắc hẳn sẽ có những kỷ niệm khó quên, những trải nghiệm để lại dấu ấn sâu sắc trong tâm trí. Đối với tôi, một trong những trải nghiệm đó chính là thời điểm bão Yagi đổ bộ vào quê hương tôi.
Tháng 9 năm nay, khi nghe tin bão Yagi đang tiến vào vùng biển miền Trung, cả nhà tôi đều tỏ ra lo lắng. Mặc dù đã trải qua nhiều cơn bão, nhưng chưa bao giờ tôi cảm thấy hồi hộp và sợ hãi như lần này. Bão Yagi được dự báo là một cơn bão mạnh, có sức gió lên tới 120 km/h. Tôi nhớ rõ ngày hôm đó, trời bắt đầu âm u, những đám mây đen kéo đến, gió thổi từng cơn mạnh mẽ khiến các cành cây rung rinh.
Trước khi bão đổ bộ, mẹ tôi đã chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ. Chúng tôi cùng nhau dọn dẹp nhà cửa, chèn các cửa sổ, và tích trữ thực phẩm. Những chiếc thùng nước, mì tôm và bánh ngọt được mang ra, sắp xếp ngăn nắp trong bếp. Mẹ dặn dò chúng tôi phải giữ bình tĩnh, không được ra ngoài khi bão đến.
Tối hôm đó, bão bắt đầu gõ cửa. Tôi ngồi bên cửa sổ, mắt dán chặt vào không gian bên ngoài. Cơn gió đầu tiên tràn đến, thổi mạnh khiến những tán cây đổ nghiêng, những chiếc lá bay lả tả như những chiếc lá vàng mùa thu. Tiếng gió rít qua khe cửa như những tiếng thì thầm của thiên nhiên. Tôi cảm nhận được sự mạnh mẽ của bão, nhưng cũng không khỏi cảm thấy rùng mình.
Những giờ phút đầu tiên của cơn bão thật sự là một trải nghiệm đầy cảm xúc. Tiếng mưa đổ ào ạt, tiếng gió gào thét làm tôi có chút lo sợ. Trong lúc cả gia đình ngồi quây quần bên nhau, tôi cảm thấy ấm áp và an toàn hơn. Mẹ tôi thì thầm kể những câu chuyện ngày xưa, những cơn bão mà bà từng trải qua. Tôi ngồi lắng nghe, trong lòng tự nhủ rằng mọi thứ rồi cũng sẽ qua.
Thời gian trôi đi, bão càng lúc càng mạnh, tiếng gió càng lúc càng lớn. Một tiếng động lớn vang lên, như có vật gì đó rơi xuống. Mọi người trong gia đình nín thở, không ai dám nói ra lời nào. Lúc đó, tôi chỉ mong thời gian trôi nhanh để cơn bão qua đi. Bỗng dưng, tôi cảm thấy rất yêu thương và biết ơn gia đình mình. Dù bên ngoài có bão tố, nhưng bên trong ngôi nhà, chúng tôi vẫn bên nhau, cùng chia sẻ nỗi lo sợ.
Sáng hôm sau, khi cơn bão đã qua, tôi thức dậy với cảm giác hồi hộp. Nhìn ra ngoài cửa sổ, cảnh vật thật khác lạ. Cây cối nghiêng ngả, những mảnh vụn rải rác khắp nơi. Hàng xóm đã ra ngoài dọn dẹp. Tôi và bố mẹ cũng không ngần ngại, nhanh chóng khoác áo và đi ra ngoài. Chúng tôi cùng nhau giúp đỡ những người hàng xóm, thu gom lá cây và dọn dẹp đường phố. Trong lúc làm việc, tôi thấy niềm vui và sự đoàn kết trong cộng đồng mạnh mẽ hơn bao giờ hết.
Cơn bão Yagi đã mang đến không chỉ những thiệt hại về vật chất mà còn để lại cho tôi bài học quý giá về tình yêu thương và sự đoàn kết. Những trải nghiệm trong cơn bão, dù là lo sợ hay hồi hộp, đã giúp tôi trưởng thành hơn. Tôi hiểu rằng, dù thiên nhiên có khắc nghiệt thế nào, gia đình và cộng đồng vẫn là chỗ dựa vững chắc nhất.
Giờ đây, khi nhắc lại cơn bão Yagi, tôi không chỉ nhớ đến sự dữ dội của thiên nhiên mà còn cảm nhận được sức mạnh của tình yêu thương và sự gắn kết của mọi người. Đó là một trải nghiệm không thể nào quên trong cuộc đời tôi.
Trong cuộc đời mỗi người, chắc hẳn sẽ có những kỷ niệm khó quên, những trải nghiệm để lại dấu ấn sâu sắc trong tâm trí. Đối với tôi, một trong những trải nghiệm đó chính là thời điểm bão Yagi đổ bộ vào quê hương tôi.
Tháng 9 năm nay, khi nghe tin bão Yagi đang tiến vào vùng biển miền Trung, cả nhà tôi đều tỏ ra lo lắng. Mặc dù đã trải qua nhiều cơn bão, nhưng chưa bao giờ tôi cảm thấy hồi hộp và sợ hãi như lần này. Bão Yagi được dự báo là một cơn bão mạnh, có sức gió lên tới 120 km/h. Tôi nhớ rõ ngày hôm đó, trời bắt đầu âm u, những đám mây đen kéo đến, gió thổi từng cơn mạnh mẽ khiến các cành cây rung rinh.
Trước khi bão đổ bộ, mẹ tôi đã chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ. Chúng tôi cùng nhau dọn dẹp nhà cửa, chèn các cửa sổ, và tích trữ thực phẩm. Những chiếc thùng nước, mì tôm và bánh ngọt được mang ra, sắp xếp ngăn nắp trong bếp. Mẹ dặn dò chúng tôi phải giữ bình tĩnh, không được ra ngoài khi bão đến.
Tối hôm đó, bão bắt đầu gõ cửa. Tôi ngồi bên cửa sổ, mắt dán chặt vào không gian bên ngoài. Cơn gió đầu tiên tràn đến, thổi mạnh khiến những tán cây đổ nghiêng, những chiếc lá bay lả tả như những chiếc lá vàng mùa thu. Tiếng gió rít qua khe cửa như những tiếng thì thầm của thiên nhiên. Tôi cảm nhận được sự mạnh mẽ của bão, nhưng cũng không khỏi cảm thấy rùng mình.
Những giờ phút đầu tiên của cơn bão thật sự là một trải nghiệm đầy cảm xúc. Tiếng mưa đổ ào ạt, tiếng gió gào thét làm tôi có chút lo sợ. Trong lúc cả gia đình ngồi quây quần bên nhau, tôi cảm thấy ấm áp và an toàn hơn. Mẹ tôi thì thầm kể những câu chuyện ngày xưa, những cơn bão mà bà từng trải qua. Tôi ngồi lắng nghe, trong lòng tự nhủ rằng mọi thứ rồi cũng sẽ qua.
Thời gian trôi đi, bão càng lúc càng mạnh, tiếng gió càng lúc càng lớn. Một tiếng động lớn vang lên, như có vật gì đó rơi xuống. Mọi người trong gia đình nín thở, không ai dám nói ra lời nào. Lúc đó, tôi chỉ mong thời gian trôi nhanh để cơn bão qua đi. Bỗng dưng, tôi cảm thấy rất yêu thương và biết ơn gia đình mình. Dù bên ngoài có bão tố, nhưng bên trong ngôi nhà, chúng tôi vẫn bên nhau, cùng chia sẻ nỗi lo sợ.
Sáng hôm sau, khi cơn bão đã qua, tôi thức dậy với cảm giác hồi hộp. Nhìn ra ngoài cửa sổ, cảnh vật thật khác lạ. Cây cối nghiêng ngả, những mảnh vụn rải rác khắp nơi. Hàng xóm đã ra ngoài dọn dẹp. Tôi và bố mẹ cũng không ngần ngại, nhanh chóng khoác áo và đi ra ngoài. Chúng tôi cùng nhau giúp đỡ những người hàng xóm, thu gom lá cây và dọn dẹp đường phố. Trong lúc làm việc, tôi thấy niềm vui và sự đoàn kết trong cộng đồng mạnh mẽ hơn bao giờ hết.
Cơn bão Yagi đã mang đến không chỉ những thiệt hại về vật chất mà còn để lại cho tôi bài học quý giá về tình yêu thương và sự đoàn kết. Những trải nghiệm trong cơn bão, dù là lo sợ hay hồi hộp, đã giúp tôi trưởng thành hơn. Tôi hiểu rằng, dù thiên nhiên có khắc nghiệt thế nào, gia đình và cộng đồng vẫn là chỗ dựa vững chắc nhất.
Giờ đây, khi nhắc lại cơn bão Yagi, tôi không chỉ nhớ đến sự dữ dội của thiên nhiên mà còn cảm nhận được sức mạnh của tình yêu thương và sự gắn kết của mọi người. Đó là một trải nghiệm không thể nào quên trong cuộc đời tôi.
Quảng cáo
Bạn muốn hỏi bài tập?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
10728
-
7287
-
4257
-
4048
-
3987
