Quảng cáo
4 câu trả lời 2058
Khi vừa nhắm mắt, vừa mở cửa sổ, tôi cảm nhận được nhiều điều thú vị từ thế giới xung quanh qua những giác quan khác ngoài thị giác. Không còn bị cuốn vào những hình ảnh quen thuộc trước mắt, tôi cảm nhận rõ hơn những âm thanh của cuộc sống. Tiếng gió thổi nhè nhẹ qua những tán cây tạo nên âm hưởng như một bản nhạc dịu dàng. Những tiếng chim hót lảnh lót hay tiếng xe cộ xa xa làm tôi nhận thấy sự nhộn nhịp của cuộc sống mà trước đây, tôi có lẽ đã bỏ qua trong vội vã.
Mùi hương của không khí, từ làn sương sớm mát lạnh hay mùi hương hoa thoang thoảng đâu đó, trở nên rõ ràng hơn, đưa tôi về những ký ức xa xưa đầy êm đềm. Khi nhắm mắt, tôi cảm nhận rõ hơn từng cơn gió nhẹ lướt qua làn da, mơn man và khiến tôi liên tưởng đến những chuyến phiêu lưu bất tận của tự nhiên, như thể vũ trụ đang lặng lẽ chuyển động quanh mình.
Tôi nhận ra, việc nhắm mắt lại không làm tôi mất đi sự kết nối với thế giới, mà trái lại, giúp tôi mở ra một cửa sổ khác – cửa sổ của tâm hồn. Đó là một trải nghiệm thú vị và đặc biệt, đưa tôi đến một thế giới yên bình, sâu lắng hơn, nơi mà từng khoảnh khắc đều đáng trân trọng và đáng cảm nhận bằng cả trái tim.
Khi vừa nhắm mắt và mở cửa sổ, bạn có thể cảm nhận được nhiều điều thú vị:
1. **Âm thanh thiên nhiên**: Tiếng chim hót, gió thổi hay tiếng lá xào xạc tạo ra một bản nhạc tự nhiên giúp thư giãn tâm trí.
2. **Không khí trong lành**: Hơi gió mát, hương hoa hay mùi cỏ tươi mang lại cảm giác tươi mới, dễ chịu.
3. **Cảm giác thời tiết**: Nắng ấm hay cơn gió mát chạm vào da tạo ra những cảm giác khác nhau, giúp bạn kết nối với môi trường xung quanh.
4. **Tâm trạng yên bình**: Nhắm mắt cho phép bạn tạm rời khỏi thị giác, giúp bạn dễ dàng tập trung vào cảm xúc và cảm nhận bên trong.
5. **Hình dung không gian**: Mặc dù không nhìn thấy, nhưng bạn có thể hình dung ra cảnh vật bên ngoài, tạo ra một bức tranh trong tâm trí.
Cảm giác này có thể tạo ra một trải nghiệm nhẹ nhàng và thư giãn, giúp bạn cảm nhận sâu sắc hơn về thế giới xung quanh.
Khi vừa nhắm mắt, vừa mở cửa sổ, tôi cảm nhận được nhiều điều thú vị từ thế giới xung quanh qua những giác quan khác ngoài thị giác. Không còn bị cuốn vào những hình ảnh quen thuộc trước mắt, tôi cảm nhận rõ hơn những âm thanh của cuộc sống. Tiếng gió thổi nhè nhẹ qua những tán cây tạo nên âm hưởng như một bản nhạc dịu dàng. Những tiếng chim hót lảnh lót hay tiếng xe cộ xa xa làm tôi nhận thấy sự nhộn nhịp của cuộc sống mà trước đây, tôi có lẽ đã bỏ qua trong vội vã.
Mùi hương của không khí, từ làn sương sớm mát lạnh hay mùi hương hoa thoang thoảng đâu đó, trở nên rõ ràng hơn, đưa tôi về những ký ức xa xưa đầy êm đềm. Khi nhắm mắt, tôi cảm nhận rõ hơn từng cơn gió nhẹ lướt qua làn da, mơn man và khiến tôi liên tưởng đến những chuyến phiêu lưu bất tận của tự nhiên, như thể vũ trụ đang lặng lẽ chuyển động quanh mình.
Tôi nhận ra, việc nhắm mắt lại không làm tôi mất đi sự kết nối với thế giới, mà trái lại, giúp tôi mở ra một cửa sổ khác – cửa sổ của tâm hồn. Đó là một trải nghiệm thú vị và đặc biệt, đưa tôi đến một thế giới yên bình, sâu lắng hơn, nơi mà từng khoảnh khắc đều đáng trân trọng và đáng cảm nhận bằng cả trái tim.
Văn bản “Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ” của Nguyễn Ngọc Thuần đã xây dựng hình ảnh nhân vật “tôi” để lại nhiều ấn tượng trong lòng bạn đọc. Cậu có một gia đình tuyệt vời, mà ở đó người bố đã dạy cho cậu nhiều điều thật thú vị. Mỗi buổi chiều, hai bố con thường ra vườn tưới cây. Sau đó, bố sẽ yêu cầu cậu nhắm mắt rồi chạm vào từng bông hoa và đoán tên. Lúc đầu, cậu hay đoán sai, nhưng nhờ lời động viên của bố và sự kiện trì, cậu đã đoán đúng tất cả loại hoa trong vườn. Không chỉ vậy, sau đó, bố còn nghĩ ra trò chơi mới, cậu bé sẽ nhắm mắt, ngửi hương hoa và đoán tên chúng. Cũng như lần trước, cậu lại hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ. Cậu đã kể lại câu chuyện của mình một cách nhẹ nhàng nhưng đầy những cảm xúc. Đó là sự hân hoan, hồ hởi khi trải nghiệm cùng bố qua những trò chơi nhỏ trong vườn. Nếu bố là một người cha tuyệt vời, kiên nhẫn và tinh tế khi dạy con biết cảm nhận thiên nhiên, cuộc sống. Thì cậu bé là một đứa trẻ ngoan ngoãn, nhạy cảm khi biết tiếp nhận mọi điều bố dạy. Từ bài học của bố, cậu biết yêu những bông hoa, hiểu rằng món quà nào cũng đẹp và mỗi chúng ta phải biết ơn người trao tặng. Qua hình ảnh nhân vật “tôi”, tác giả đã gửi gắm đến chúng ta bài học về sự biết ơn và yêu thương trong cuộc sống, một bài học giá trị và ý nghĩa biết bao.
Mẫu 5
Truyện “Vừa nhắm mắt vừa mở cửa sổ” của Nguyễn Ngọc Thuần đã đem đến cho tôi nhiều cảm xúc, đặc biệt ấn tượng hơn cả đó là về nhân vật “tôi”. Có thể thấy, nhân vật “tôi” là một cậu bé hồn nhiên, ngây thơ và luôn có được tình yêu thương của mọi người. Người bố trong bài của cậu đã nghĩ ra những trò chơi để giúp cậu biết cảm nhận thiên nhiên. Việc nhắm mắt, chạm vào từng bông hoa hay ngửi hương thơm rồi đoán tên của từng loài hoa tưởng chừng như là một điều khó khăn, nhưng cậu bé đã kiên trì và dần đoán trúng tất cả loài hoa trong vườn. Có thể thấy, cậu là một đứa trẻ có tâm hồn trong sáng, tinh tế và tình cảm. Câu chuyện của cậu bé đã đưa người đọc tìm về những khoảnh khắc chậm rãi của đời thường, hiểu và thêm trân trọng thiên nhiên. Không chỉ vậy, lời dạy của bố về giá trị của những món quà cũng giúp cậu bé nhận ra được ý nghĩa to lớn của việc tặng và nhận quà. Giá trị của món quà nằm ở tấm lòng của người tặng. Đó cũng là điều mà mỗi người cần hiểu được trong cuộc sống. Bài học mà cậu bé nhận được cũng chính là bài học mà người đọc cần rút ra cho mình. Nhân vật “tôi” trong văn bản đã giúp người đọc đã góp phần giúp gửi gắm những điều mà nhà văn muốn thể hiện.
Quảng cáo
Bạn cần hỏi gì?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
74782 -
Đã trả lời bởi chuyên gia
61046 -
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
53894 -
53022
-
Đã trả lời bởi chuyên gia
40500 -
40009
-
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
37794 -
Đã trả lời bởi chuyên gia
34564
