Quảng cáo
3 câu trả lời 855
Bài thơ "Ngửi cửa" của nhà thơ Xuân Quỳnh thể hiện những cảm xúc sâu sắc về tình yêu và sự chờ đợi. Dưới đây là một số cảm xúc chính mà bài thơ gợi lên:
### 1. **Nỗi nhớ và mong chờ**
Bài thơ phản ánh tâm trạng khao khát và nỗi nhớ của người yêu khi chờ đợi người mình thương. Những hình ảnh chân thực và sống động giúp người đọc cảm nhận được sự trống vắng và khắc khoải trong lòng nhân vật trữ tình.
### 2. **Tình yêu mãnh liệt**
Tình yêu trong bài thơ được thể hiện qua những hình ảnh đầy cảm xúc. Tình cảm không chỉ đơn thuần là sự chiếm hữu mà còn là sự thấu hiểu và chia sẻ. Cảm xúc này mang lại một chiều sâu, thể hiện sự gắn bó và ấm áp.
### 3. **Sự giằng xé trong tâm hồn**
Có sự xung đột giữa niềm vui khi được yêu và nỗi buồn khi phải xa cách. Những câu thơ thể hiện rõ sự giằng xé trong tâm hồn của nhân vật, khiến người đọc cảm nhận được tính chân thực và gần gũi của tình yêu.
### 4. **Hình ảnh biểu tượng**
Những hình ảnh thiên nhiên và không gian trong bài thơ như "cửa" hay "cánh hoa" không chỉ là bối cảnh mà còn mang ý nghĩa tượng trưng cho những cảm xúc bên trong. Chúng thể hiện sự chờ đợi và hy vọng, làm tăng thêm vẻ đẹp lãng mạn của bài thơ.
### 5. **Tâm trạng tự nhiên**
Bài thơ có giọng điệu tự nhiên, nhẹ nhàng nhưng cũng đầy sâu lắng. Cảm xúc chân thật của tác giả tạo nên một không gian thơ mộng và lãng mạn, khiến người đọc dễ dàng đồng cảm.
### Kết luận
"Ngửi cửa" không chỉ là một bài thơ về tình yêu, mà còn là một tác phẩm thể hiện tâm tư, tình cảm và những điều giản dị nhưng sâu sắc trong cuộc sống. Nó khiến ta suy ngẫm về giá trị của tình yêu và những cảm xúc mà nó mang lại.
Bài thơ "Ngưỡng cửa" của nhà thơ Nguyễn Bính mang lại những cảm xúc sâu lắng về nỗi buồn chia xa, niềm thương nhớ những kỷ niệm đã qua, và sự chuyển giao giữa các giai đoạn của cuộc đời. Được viết bằng giọng thơ giản dị, mộc mạc nhưng đầy tình cảm, bài thơ như một khúc ca hoài niệm về tuổi trẻ, về những tình cảm thân thương đã từng hiện hữu mà giờ chỉ còn là ký ức.
Cảm xúc nổi bật trong bài thơ là sự tiếc nuối trước những gì đã qua. Ngưỡng cửa ở đây không chỉ là hình ảnh thực mà còn mang tính biểu tượng, gợi lên khoảnh khắc chuyển đổi giữa hiện tại và quá khứ, giữa cái ở lại và cái đã mất. Đó là cảm giác không chỉ của riêng nhà thơ, mà còn là cảm xúc chung của bao người khi đứng trước sự thay đổi của thời gian.
Người đọc dễ dàng cảm nhận được nỗi buồn êm ái, lặng thầm của tác giả khi nhìn lại cuộc sống, những con người đã đi qua cuộc đời mình. Hình ảnh ngưỡng cửa như một ranh giới mong manh giữa hai thế giới, một bên là sự sống động của quá khứ, một bên là hiện tại trống vắng, tạo nên sự giao thoa đầy cảm xúc.
Sự hoài niệm, nuối tiếc nhưng cũng đầy trân trọng với quá khứ chính là điều làm cho bài thơ "Ngưỡng cửa" của Nguyễn Bính trở nên xúc động. Những hình ảnh thơ tuy đơn giản nhưng thấm đượm cảm xúc sâu xa, khiến người đọc không khỏi bồi hồi và liên tưởng đến chính cuộc đời của mình.
Vũ Quần Phương, một trong những tên tuổi nổi bật của nền thơ Việt Nam, được biết đến với những tác phẩm mang màu sắc riêng biệt, gần gũi và chân thật. Các thi phẩm của ông không chỉ ngân nga với sự giản dị mà còn chứa đựng nhiều tầng lớp ý nghĩa sâu sắc, đặc biệt là về tuổi thơ và gia đình. Trong số những tác phẩm nổi bật của ông, bài thơ "Ngưỡng cửa" hiện lên như một bức tranh tuyệt đẹp về những kỷ niệm tuổi thơ và tình cảm gia đình. Đọc bài thơ, người ta dễ dàng cảm nhận được những cảm xúc chân thành và suy tư sâu lắng về công lao nuôi dưỡng của cha mẹ, về những khoảnh khắc quý giá trong hành trình trưởng thành. Mỗi người đều có một nơi đặc biệt để cất giấu những kỷ niệm tuổi thơ của mình—có thể là quê hương, những ngày tháng ngọt ngào của tuổi thơ, hay một dấu ấn đặc biệt riêng biệt. Với Vũ Quần Phương, nơi đó chính là "Ngưỡng cửa," một hình ảnh giản dị nhưng vô cùng gần gũi và thân thuộc. Qua ba khổ thơ của bài thơ, ông đã khắc họa một cách tinh tế và đầy cảm xúc:
Nơi này ai cũng quen
Ngay từ thời tấm bé
Khi tay bà, tay mẹ
Còn dắt vòng đi men.
Khổ thơ đầu tiên mở ra một bức tranh đẹp về ngưỡng cửa đầu đời, nơi bàn tay của bà, tay mẹ dịu dàng dắt bé những bước đi đầu tiên trong sự yêu thương và trìu mến. Đây là nơi chứng kiến tất cả những kỷ niệm đầu đời quý giá, nơi mọi cảm xúc hạnh phúc và thiêng liêng của mỗi con người đều bắt nguồn. Tiếp theo, khổ thơ thứ hai lại đưa người đọc đến gần hơn với những lo toan, vất vả của bố mẹ:
Nơi bố mẹ ngày đêm
Lúc nào qua cũng vội.
Nơi bạn bè chạy tới
Thường lúc nào cũng vui.
Ngưỡng cửa không chỉ là chứng nhân của những kỷ niệm đẹp mà còn là minh chứng cho sự vất vả không ngừng nghỉ của cha mẹ. Họ làm việc ngày đêm, ngược xuôi không quản khó khăn, và ngưỡng cửa là nơi chứng kiến những hoạt động không ngừng nghỉ của gia đình. Những đêm con ốm mẹ vất vả chăm lo, mọi hy sinh không quản ngại. Đồng thời, đây cũng là nơi in dấu những niềm vui hồn nhiên của tuổi thơ với bạn bè. Khổ thơ cuối cùng khắc họa những kỷ niệm đáng nhớ khi lần đầu tiên đến trường, mở ra những cánh cửa của ước mơ và tương lai rộng lớn:
Nơi này đã đưa tôi
Buổi đầu tiên đến lớp
Nay con đường xa tắp,
Vẫn đang chờ tôi đi.
Qua những dòng chữ ngắn gọn nhưng đầy ý nghĩa, khổ thơ cuối cùng ghi lại khoảnh khắc đầu tiên bước vào lớp học, mở ra một con đường dài và rộng lớn đầy hứa hẹn cho tương lai. Con đường đó còn dài, còn xa, nhưng vẫn đang chờ đón từng bước đi của người trẻ, với tất cả tình yêu thương và hy vọng. Bằng bài thơ "Ngưỡng cửa," Vũ Quần Phương đã gửi gắm những giá trị tốt đẹp trong cuộc sống—những kỷ niệm quý báu của tuổi thơ, tình cảm gia đình đầy yêu thương và những niềm vui giản dị nhưng vô cùng đẹp đẽ. Đây là nguồn cảm hứng và là cội nguồn của những giá trị cao quý khác trong cuộc sống, tạo nên một bức tranh sống động về những khoảnh khắc ý nghĩa trong cuộc đời.
Quảng cáo
Bạn muốn hỏi bài tập?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
Hỏi từ APP VIETJACK52970
-
52885
-
39779
-
Hỏi từ APP VIETJACK37277
