viết bài văn kể lại chuyến đi tham quan 1di tích lịch sử mà em ấn tượng nhất
Quảng cáo
2 câu trả lời 133
Bài văn kể về chuyến tham quan di tích lịch sử:
Trong kỳ nghỉ hè vừa qua, em đã có cơ hội tham gia một chuyến tham quan di tích lịch sử vô cùng ý nghĩa – Đền Hùng ở Phú Thọ. Đây là nơi thờ cúng các vị vua Hùng, những người đã có công dựng nước Văn Lang, đất nước đầu tiên trong lịch sử dân tộc Việt Nam. Chuyến đi không chỉ mang lại cho em những kiến thức bổ ích về lịch sử mà còn giúp em cảm nhận sâu sắc về truyền thống dân tộc.
Ngay từ sáng sớm, em cùng gia đình háo hức lên đường. Chuyến xe chạy qua những cánh đồng xanh ngắt, những ngọn đồi thoai thoải đã làm em càng thêm phấn khích. Khi tới nơi, từ xa, đền Hùng hiện ra uy nghiêm trên ngọn núi Nghĩa Lĩnh, bao bọc bởi cây cối rợp bóng, mang một vẻ đẹp vừa trang nghiêm, vừa thanh tịnh.
Lối đi lên đền khá dốc và được lát đá xanh cổ kính. Em bước từng bước, cảm giác như mình đang đi ngược về quá khứ, hòa vào không khí linh thiêng của nơi đây. Đoàn chúng em dừng chân ở cổng đền chính để nghe hướng dẫn viên giới thiệu về lịch sử của khu di tích. Theo lời kể của cô, đền Hùng được xây dựng từ thời vua Đinh Tiên Hoàng và đã trải qua nhiều lần trùng tu. Đền gồm nhiều khu vực như Đền Hạ, Đền Trung, Đền Thượng và Lăng Hùng Vương.
Ấn tượng nhất với em là Đền Thượng, nơi thờ các vị vua Hùng. Để đến được đây, em phải leo lên những bậc thang cao chót vót. Tuy mệt nhưng khi đứng trên đỉnh, nhìn ra toàn cảnh xung quanh, em cảm nhận được sự hùng vĩ của non sông, cảm giác tự hào về quê hương đất nước dâng trào trong em. Trước bàn thờ vua Hùng, em đã kính cẩn thắp một nén nhang và thầm nguyện cầu cho quốc thái dân an, đất nước luôn vững mạnh.
Ngoài các đền thờ, em còn ghé thăm Bảo tàng Hùng Vương, nơi trưng bày nhiều hiện vật liên quan đến thời kỳ dựng nước. Các hiện vật cổ như đồ gốm, vũ khí, trang sức khiến em không khỏi khâm phục tài trí của tổ tiên ta từ ngàn xưa.
Kết thúc chuyến tham quan, em cảm thấy vô cùng tự hào vì được sinh ra trên mảnh đất Việt Nam giàu truyền thống. Chuyến đi Đền Hùng đã giúp em hiểu thêm về cội nguồn dân tộc, về công ơn của các vị vua Hùng. Em hứa với lòng mình sẽ cố gắng học tập thật tốt để góp phần xây dựng quê hương ngày càng giàu đẹp, như lời dặn dò của Bác Hồ: "Các vua Hùng đã có công dựng nước, Bác cháu ta phải cùng nhau giữ lấy nước."
Cuộc đời mỗi con người là những chuyến đi dài ngắn khác nhau. Sau mỗi chuyến đi ấy, chúng ta lại đón nhận thêm được nhiều điều mới mẻ. Tôi may mắn được tham gia rất nhiều chuyến tham quan, nhưng chuyến tham quan mà tôi nhớ nhất là chuyến tham quan Mai Châu – Hòa Bình năm ngoái. Chuyến đi giúp chúng tôi khám phá vẻ đẹp quê hương đất nước và bồi dưỡng tình cảm với mảnh đất xinh đẹp này.
Thời điểm cuối tháng 11, đầu tháng 12 năm học lớp 7, lớp chúng tôi tổ chức một chuyến đi tham quan xa 2 ngày 1 đêm. Thông báo đột ngột đến khiến cả lớp bất ngờ và vô cùng vui sướng. Đứa nào đứa ấy đều nôn nóng, rối rít chuẩn bị đồ đạc. Hai ngày sau đó, chúng tôi xuất phát. Xe du lịch chầm chậm rời khỏi nội thành thủ đô, ánh nắng khuất dần sau những tòa nhà cao chót vót. Khói bụi và tiếng còi xe ồn ào cũng biến mất dần ở phía sau, xe đưa chúng tôi băng qua những con đường bóng cây xanh rợp mắt.
Đến gần trưa, núi đồi và những rừng cây xanh mát nhanh chóng choáng ngợp trước tầm mắt háo hức của chúng tôi. Hòa Bình đã chập chững bước chân sang mùa đông nên càng lên cao, những hạt mưa li ti càng lất phất. Chúng tôi nghỉ chân tại Đào Thung Khe (Đèo đá trắng). Đứng trên đèo nhìn xuống, tôi nhìn thấy toàn cảnh thung lũng Mai Châu từ trên cao. Bác tài còn nói, một ngày ở Thung Khe cũng như trải qua 4 mùa trong năm vậy. Xe lại lăn bánh, bác tài xế vừa cẩn thận cầm lái vừa giải thích một chút địa hình nơi này, những dãy núi đá đỏ gạch kia, mỗi lần mưa bão lại sụp xuống, gây bao nguy hiểm cho người đi đường và người dân nơi đây.
Xe đi qua những dãy đồi trồng mía, trồng cam – giống cam Cao Phong nổi tiếng, những ngôi nhà sàn rồi dừng lại ở một dãy nhà sàn được dùng cho du khách đến tham quan. Dưới sư hướng dẫn của cô chủ nhiệm, thầy phụ trách và các bác phụ huynh, chúng tôi thu dọn đồ đạc và nghỉ ngơi một chút.
Chiều đến, một thiếu nữ xinh xắn mặc trang phục người Mèo đến hướng dẫn đoàn tham quan chúng tôi. Chị ấy mặc váy xòe rực rỡ, nói giọng miền Bắc lại vô cùng tốt. Lần lượt dẫn chúng tôi đến các điểm tham quan. Mai Châu vào tháng 10, 11, 12 ngập tràn những cánh rừng hoa đào, hoa mận trắng xóa. Địa điểm đầu tiên là Bản Lác và bản Poom Coọng - 2 làng du lịch lớn nhất và đông đúc nhất ở Mai Châu. Đến đây, chúng tôi được thưởng thức đặc sản Mai Châu, mua quà lưu niệm và khám phá những nét văn hóa, đời sống, lễ hội của người dân Mai Châu. Đi hết hai bản này trời cũng sập tối, đoàn trở về nhà sàn, ăn uống, vui chơi. Trong đêm hôm ấy, lũ chúng tôi lần đầu tiên nằm cạnh bên nhau, thì thầm nhỏ to những câu chuyện bí mật.
Sáng sớm hôm sau, tôi giật mình nghe tiếng gà như tiếng gà ở những miền quê, không khí Mai Châu yên bình và trong lành vô cùng. Chúng tôi đánh răng, rửa mặt, ăn sáng rồi lại lên những chiếc xe điện, tiếp tục tham quan. Nơi chúng tôi đến là Hang Mỏ Luông và Hang Chiều - 2 quần thể hang động lớn và đặc sắc ở Mai Châu. Bước vào hang động, tôi ngỡ ngàng nhìn ngắm những nhũ đá hàng nghìn năm tuổi, nhiều hình thù và màu sắc cực đẹp, không thua gì nhũ đá ở Phong Nha Kẻ Bàng.
Xe điện chầm chậm chạy qua những bản làng của người dân tộc, những cánh đồng lúa bao la dần ngả vàng, người dân nơi đây dõi mắt theo xe. Cuộc sống của họ còn rất nhiều khó khăn. Nhìn những thiếu nữ còn ít tuổi đã hai tay ôm hai đứa trẻ, lòng tôi trào dâng niềm thương cảm. Trên con đường về nhà sàn, chúng tôi gặp cả những gia đình người nước ngoài, họ vui vẻ đạp xe, thân thiện vẫy tay chào chúng tôi.
Cuộc vui nào cũng đến hồi kết, chúng tôi dạo quanh những khu bán đồ của người dân địa phương, mua quà lưu niệm. Những ống cơm lam thơm ngọt ngào, những vật dụng, trang phục thổ cẩm xinh đẹp khiến mọi người nhìn không chớp mắt. Tạm biệt Mai Châu, xe ngược đường quay lại thủ đô. Điều đặc biệt trong chuyến đi ấy là trên đường về, chúng tôi còn được tự tay vào những vườn cam Cao Phong, hái những quả cam tươi để mang về.
Hà Nội náo nhiệt lại gần ngay trước mắt. Chúng tôi mỗi người ôm một món quà của Mai Châu, mang theo một ấn tượng riêng về thiên nhiên và con người Mai Châu, lòng tự nhủ sẽ lần nữa về tham quan nơi bản làng xinh đẹp ấy.
Quảng cáo