Quảng cáo
3 câu trả lời 1525
Câu thơ **"Núi cao chi lắm núi ơi, núi che mặt trời chẳng thấy người thương"** của Hồ Xuân Hương chứa nhiều phép tu từ, nổi bật nhất là:
1. **Nhân hóa**: Câu thơ gán cho "núi" những đặc điểm của con người, như cảm giác "che mặt trời" và làm cho người đọc cảm nhận được núi có thể “hiểu” và “có ảnh hưởng” đến cuộc sống của con người.
2. **Ẩn dụ**: “Núi cao” không chỉ đơn thuần là núi mà còn có thể là biểu tượng cho những khó khăn, trở ngại trong tình yêu. Câu thơ sử dụng núi như một hình ảnh để thể hiện sự chia cách và trở ngại giữa người và người thương.
3. **So sánh**: Mặc dù không có dấu hiệu rõ ràng của phép so sánh (như từ "như" hay "so với"), câu thơ so sánh núi với những trở ngại mà nó gây ra cho tình yêu, bằng cách nêu rõ sự cản trở của núi trong việc nhìn thấy người thương.
4. **Lời cảm thán**: Câu thơ có dấu hiệu của sự cảm thán qua cách thể hiện cảm xúc sâu sắc và lời kêu gọi “ôi” nhằm nhấn mạnh nỗi khổ và sự tuyệt vọng của người nói khi không thể thấy người thương do bị che khuất bởi núi.
Các phép tu từ này góp phần làm cho câu thơ trở nên giàu cảm xúc và sâu lắng hơn, thể hiện nỗi lòng và sự đau khổ của người phụ nữ trong thơ.
Câu "Núi cao chi lắm núi ơi, núi che mặt trời chẳng thấy người thương" sử dụng một số phép tu từ để tạo nên hình ảnh và cảm xúc mạnh mẽ:
1.
Nhân hóa: "Núi cao chi lắm núi ơi" - Núi được nhân hóa như một thực thể có thể nghe và hiểu lời nói của con người, tạo nên sự gần gũi và cảm xúc.
2.
Ẩn dụ: "Núi che mặt trời" - Núi được dùng để ẩn dụ cho những trở ngại, khó khăn trong cuộc sống, che khuất ánh sáng (mặt trời) và niềm hy vọng (người thương).
3.
Hoán dụ: "Mặt trời" và "người thương" - Mặt trời có thể tượng trưng cho ánh sáng, hy vọng, còn người thương tượng trưng cho tình yêu, người quan trọng trong cuộc sống.
4.
Điệp ngữ: "Núi" được lặp lại hai lần để nhấn mạnh sự cao lớn, hùng vĩ của núi, đồng thời cũng nhấn mạnh sự trở ngại mà nó gây ra.
Những phép tu từ này giúp câu thơ trở nên sinh động, giàu hình ảnh và cảm xúc, thể hiện nỗi lòng của người nói một cách sâu sắc.
Trong câu ca dao “Núi cao chi lắm núi ơi, núi che mặt trời chẳng thấy người thương”, biện pháp tu từ được sử dụng là nhân hóa và so sánh.
Nhân hóa: Biện pháp này thể hiện việc gọi núi như một người bạn, bằng cách sử dụng từ “ơi” để gọi tên núi, tạo ra cảm giác như đang nói chuyện với một người bạn thân thiết12. Nó làm cho câu thơ trở nên hay và dễ bộc lộ cảm xúc giữa người và vật.
Câu ca dao này còn ám chỉ rằng núi cao, mặc dù vô cùng imposant và vĩ đại, lại tự ái và ích kỷ khi che mặt trời, không để người thấy người thương
Quảng cáo
Bạn muốn hỏi bài tập?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
246830
-
76314
-
Hỏi từ APP VIETJACK51795
-
46076
-
43228
