Viết 1 bài văn giới thiệu về phim Đất Rừng Phương Nam có dàn ý:
Phần1: Mở bài tên phim, tên tác giả, cảm nhận hoặc ấn tượng nổi bật về cuốn sách
Phần 2:Thân bài tóm tắt nội dung phim, nhận xét về giá trị nghệ thuật nội dung của bộ phin
Phần 3:Kết bài: khẳng định lại giá trị bộ phim, khuyến khích mọi người xem
Quảng cáo
7 câu trả lời 511
Vào cuối thế kỉ XX, Đoàn Giỏi trở thành một nhà văn vĩ đại của vùng đất Nam Bộ và được công chúng văn học đánh giá cao. Ông không chỉ nổi tiếng với tài năng văn chương xuất sắc mà còn được biết đến là một nhà văn hóa và nhà nghiên cứu văn hóa Nam Bộ. Trong danh sách tác phẩm của ông, tiểu thuyết "Đất rừng phương Nam" nổi bật và được coi là một thành tựu đáng khen ngợi trong sự nghiệp văn chương của ông. Đoạn trích trong chương 9 của tiểu thuyết đã thể hiện rõ nét những đặc điểm đáng chú ý về nội dung và nghệ thuật của tác phẩm.
"Đất rừng phương Nam" là một tiểu thuyết tự sự có quy mô lớn, sử dụng hoàn cảnh, sự kiện và nhân vật để phản ánh một cách rõ ràng bức tranh toàn cảnh xã hội và mang đậm những đặc trưng riêng. Tác phẩm này tái hiện cuộc sống và con người bằng ngôn ngữ văn xuôi phong phú, tạo nên một sự gần gũi, chân thực và khách quan. Qua thể loại tiểu thuyết, chúng ta có thể nhìn nhận cuộc sống từ góc độ cá nhân, và tác giả đã phác họa những bức tranh sống động về số phận con người trong cuộc sống. Nhân vật trong tiểu thuyết cũng trở thành những con người thực tế, trải qua nhiều vấn đề, biến đổi và thăng trầm trong hành trình cuộc sống.
Mặc dù Nam Bộ là một vùng đất trẻ so với các vùng khác trên lãnh thổ quốc gia, tiểu thuyết viết về vùng này đã trở thành một trào lưu phổ biến trong thời kỳ đầu của phong trào văn học Nam Bộ. Trong số những tác phẩm nổi tiếng, "Đất rừng phương Nam" nổi bật lên như một tác phẩm đặc biệt, được đông đảo độc giả biết đến và đánh giá cao. Nó đã được dịch ra nhiều ngôn ngữ và được chuyển thể thành phim. Tiểu thuyết này đặc biệt nổi bật với việc viết về vùng đất và con người miệt vườn Nam Bộ trong thời kỳ kháng chiến chống Pháp.
Trích đoạn từ "Đất rừng phương Nam" thuật lại hành trình của An cùng tía nuôi và cậu bé Cò trong việc đi lấy mật từ tổ ong. Khung cảnh mô tả không gian là rừng tràm U Minh, sáng sớm trong một bầu không khí trong lành, mát mẻ. Buổi trưa tại đây tràn ngập ánh nắng, lan tỏa hương thơm của hoa tràm, tiếng chim hót vang lên và hàng ngàn con chim bay lên trong không trung... Đó là vẻ đẹp tươi đẹp, hoang dã của rừng U Minh, đồng thời là sự đa dạng, phong phú của các loài sinh vật, mang lại sức hấp dẫn cho người đọc.
Nhân vật trong trích đoạn cũng được mô tả sinh động. Tía nuôi của An là một người đàn ông mạnh mẽ, vững chãi, trải qua cuộc sống lao động đầy khó khăn, mang tính chất hồn nhiên, can đảm. Từ cách nói và hành động của ông, ta thấy sự quan tâm và tình yêu thương chân thành dành cho An, cậu con nuôi của ông. Ông tạo điều kiện cho ong rừng xây tổ, bảo vệ và chăm sóc đàn ong một cách tận tụy, trân trọng sự sống. Điều này phản ánh nét đẹp của một người lao động giàu kinh nghiệm, yêu thiên nhiên; một người cha mạnh mẽ, nhân hậu và yêu thương con người. Cò là một cậu bé biểu tượng cho sự sống trong núi rừng. Cuộc sống ở đồng bào rừng núi đã giúp cậu bé có một thể chất khỏe mạnh, linh hoạt và một tình yêu sâu sắc và liên kết với thiên nhiên. Trích đoạn đã tạo ra một ấn tượng sâu sắc về những con người sống tại vùng đất rừng phương Nam, vừa gần gũi, giản dị, vừa mạnh mẽ và tự do.
Về mặt nghệ thuật, tác phẩm như những thước phim sống động về thiên nhiên của vùng đất rừng phương Nam. Từ ngữ và câu văn trong tác phẩm tươi sáng, tràn đầy hình ảnh, âm thanh, và cảnh sắc, như thể trước mắt độc giả: "Tiếng chim hót líu lo, ánh nắng lan tỏa hương hoa tràm thơm ngất. Gió mang mùi hương ngọt lan tỏa khắp rừng. Những chú kì nhông nằm trên gốc cây mục, lưng chúng thay đổi màu sắc từ xanh sang vàng, từ vàng sang đỏ, từ đỏ sang tím xanh..."
Trong tác phẩm, người dẫn chuyện được gọi là "tôi," và lối dẫn chuyện mang đậm nét văn hóa Nam Bộ. Mặc dù An là một cậu bé ra đời và lớn lên ở thành thị, nhưng hành trình du hành khắp các tỉnh miền Tây Nam Bộ đã dạy An nhiều điều quý giá. An thực sự đã hòa nhập với vùng đất và con người miền sông nước, sử dụng ngôn ngữ và hành động mang đậm chất Nam Bộ.
Ngoài việc miêu tả thiên nhiên sống động, đầy sức sống, Đoàn Giỏi cũng đã tạo ra hình ảnh chân thực về những con người Nam Bộ với những đặc điểm tính cách nổi bật: tình yêu lao động, tình yêu thiên nhiên, lòng nhân hậu, tình nghĩa,... Tác phẩm là một bức tranh đẹp về thiên nhiên và con người miền sông nước, đồng thời cũng thể hiện rõ nét đặc biệt nghệ thuật và tài năng văn chương của nhà văn. Vì lý do đó, cuốn tiểu thuyết đã được xem là một trong những tác phẩm thiếu nhi hay nhất của nước ta, được đông đảo độc giả đón nhận và yêu thích.
Phần 1: Mở bài
“Đất Rừng Phương Nam” là một bộ phim điện ảnh được kế thừa và phát triển từ tiểu thuyết cùng tên của nhà văn Đoàn Giỏi1. Phim đã để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng khán giả bởi câu chuyện đầy cảm động và những hình ảnh sinh động về vùng đất Nam Kì Lục Tỉnh.
Phần 2: Thân bài
Bộ phim kể về hành trình phiêu lưu của An – một cậu bé chẳng may mất mẹ trên đường đi tìm cha1. Cùng với An, khán giả sẽ trải nghiệm sự trù phú của thiên nhiên và nét đẹp văn hoá đặc sắc của vùng đất Nam Kì Lục Tỉnh, sự hào hiệp của những người nông dân bám đất bám rừng và tinh thần yêu nước kháng Pháp đầu thế kỉ 201. Bên cạnh đó, tình cảm gia đình, tình bạn, tình người, tình thầy trò, tình yêu nước là những cung bậc cảm xúc sâu sắc sẽ đọng lại qua mỗi bước chân của An và đồng bạn1.
Về mặt nghệ thuật, “Đất Rừng Phương Nam” được đánh giá cao với những cảnh quay tuyệt đẹp, diễn xuất chân thực và kịch bản chắc chắn. Phim không chỉ tái hiện một cách chân thực cuộc sống của người dân Nam Kì Lục Tỉnh mà còn mang đến cho khán giả những bài học quý giá về tình yêu gia đình, tình bạn và lòng yêu nước.
Phần 3: Kết bài
“Đất Rừng Phương Nam” không chỉ là một bộ phim giả tưởng mà còn là một tác phẩm nghệ thuật mang đậm dấu ấn văn hoá và lịch sử. Bộ phim đã và đang khắc sâu trong lòng khán giả những giá trị tốt đẹp về con người và cuộc sống. Tôi khuyến khích mọi người nên xem “Đất Rừng Phương Nam” để cùng trải nghiệm và cảm nhận những giá trị mà bộ phim mang lại.
Nhà văn nổi tiếng người Tiền Giang Đoàn Giỏi đã để lại ấn tượng sâu đậm trong lòng độc giả nhiều thế hệ với tiểu thuyết “Đất rừng phương Nam”. Tác phẩm này viết vào năm 1957, kể về cuộc hành trình đi tìm người cha của nhân vật An. Bằng ngòi bút tài hoa cùng những hiểu biết sâu sắc, Đoàn Giỏi đã vô cùng thành công khi dựng lên bức tranh thiên nhiên, con người phương Nam qua đoạn trích “Đất rừng phương Nam”.
Văn bản kể về việc An theo tía nuôi, Cò vào rừng tràm để lấy mật. Theo bước chân của ba nhân vật, từng khung cảnh lần lượt hiện ra. Bức tranh thiên nhiên tươi đẹp, hùng vĩ khiến cậu bé An không khỏi ngạc nhiên, thích thú. Song song với việc quan sát, theo dõi thực tế, An còn nhớ tới lời má nuôi kể về việc “ăn ong”. Như vậy, thông qua cách kể chuyện từ nhiều điểm nhìn, tác giả đã miêu tả chân thực cảnh thiên nhiên, cuộc sống và con người Nam Bộ. Đây cũng chính là chủ đề bao trùm toàn bộ văn bản.
Trước hết, bức tranh thiên nhiên được khắc họa ngay ở phần mở đầu. Vào thời điểm sáng sớm, rừng U minh vẫn còn chìm trong cái yên tĩnh, bình lặng. Các sự vật có sự chuyển mình hết sức nhẹ nhàng “trời không gió, nhưng không khí vẫn mát lạnh”, “ánh sáng trong vắt, hơi gợn một chút óng ánh”. Hòa mình vào bầu không khí mát mẻ, trong lành ấy, con người cảm thấy khoan khoái, nhẹ nhàng đến lạ thường. Đến giữa trưa, bức tranh núi rừng hiện lên rõ nét hơn bao giờ hết. Giờ đây, nhân vật An không chỉ cảm nhận nhiên nhiên bằng thị giác, xúc giác mà còn bằng khứu giác và thính giác. Nhờ đó, không bị bỏ lỡ bất kì cảnh tượng đẹp đẽ nào của rừng tràm. Dưới bóng cây xanh, con người được lắng nghe âm thanh đàn chim hót rộn ràng, líu lo, được ngửi hương hoa tràm ngọt dịu hòa trong gió. Bức tranh thiên nhiên càng thêm trù phú, tươi đẹp nhờ sự xuất hiện của nhiều loài sinh vật như: kì nhông, chim áo già màu nâu, chinh manh manh mỏ đỏ,… Tất cả các sự vật đã góp phần điểm tô cho cảnh tượng nên thơ, kì vĩ nơi rừng tràm U Minh mênh mông, bát ngát.
Trong trích đoạn “Đất rừng phương Nam”, cuộc sống của người dân Nam Bộ được khắc họa hết sức giản đơn, gắn liền với hai công việc: làm kèo và lấy mật. Đây là những công việc đòi hỏi con người cần tận tâm, giàu kinh nghiệm, có hiểu biết. Muốn ong đến đóng tổ, người dân phải tinh mắt chọn vùng rừng tốt, biết gác kèo hợp lí. Muốn thu được những gùi đầy ắp mật, người dân cần chăm chỉ, cần mẫn đi xuyên rừng, khéo léo vắt từng cái tàn ong sáp trắng. Có thể thấy, chỉ với một vài chi tiết, nhà văn đã giúp người đọc có hình dung cụ thể về cuộc sống, công việc gắn liền với rừng tràm.
Cuối cùng, Đoàn Giỏi còn khéo léo dựng lên hình ảnh con người Nam Bộ phóng khoáng, thuần hậu, giàu tình cảm và yêu thiên nhiên sâu sắc. Những phẩm chất, tính cách này được thể hiện rõ ở cả ba nhân vật. Trước hết, ta thấy một cậu bé An luôn lễ phép, ham học hỏi, tiếp thu điều mới lạ. Mỗi khi trò chuyện, An không bao giờ tỏ ra hài hước, thân mật như Cò mà luôn giữ thái độ đúng mực. Cậu thưa chuyện với bậc trên bằng những lời nói chân thành, có đầu, có đuôi “Kèo là gì, hở má?”, “Một tổ nữa kìa, tía ơi!”. An rất thông minh, sáng dạ và ham học. Cậu khắc sâu trong đầu lời má nuôi kể về việc gác kèo nuôi ong rồi đem so sánh với kiến thức trong sách vở. Bên cạnh An, Cò cũng là một chàng trai hồn nhiên, tinh nghịch. Vì được sinh ra và lớn lên ngay tại mảnh đất phương Nam nên Cò vô cùng am hiểu về tự nhiên, rừng tràm. Trên đường đi lấy mật, cậu đã chỉ cho An nhiều điều thú vị, mới lạ. Sau cùng, nhân vật tía nuôi tuy xuất hiện ít ỏi nhưng lại in sâu trong tâm trí độc giả. Ông là người lao động dày dặn kinh nghiệm, giàu lòng nhân ái. Khi bé An đưa cỏ tranh và sậy khô lại, ông từ chối và nói “Đừng! Không nên giết ong, con à! Để tía đuổi nó cách khác…”. Câu nói trên đã cho thấy tấm lòng bao dung, thương yêu của một con người thật thà, chất phác.
Bên cạnh đặc sắc về nội dung, những nét độc đáo trong hình thức nghệ thuật cũng là yếu tố góp phần làm nên thành công cho tác phẩm. Bằng ngôn ngữ đậm màu sắc địa phương, hình ảnh thân thuộc, giàu sức gợi, nhà văn đã khắc họa rõ nét cảnh sắc rừng tràm cùng cuộc sống lao động bình dị của con người. Ngoài ra, việc kể chuyện qua nhiều điểm nhìn, như của An, của Cò, của má nuôi,… khiến văn bản thêm hấp dẫn, sinh động hơn. Từ đó, giúp người đọc có cái nhìn đa chiều và toàn diện. Qua đây, nhà văn ngợi ca, bày tỏ tình cảm yêu mến vẻ đẹp thơ mộng, hùng vĩ nơi núi rừng phương Nam. Đồng thời, bộc lộ tấm lòng trân trọng, thương yêu những con người chân chất, thuần hậu Nam Bộ.
“Đất rừng phương Nam” giống như một bức tranh thu nhỏ, hài hòa màu sắc, bố cục. Ở đó, con người sinh sống hòa hợp với thiên nhiên, đất trời. Thật không ngoa khi tác phẩm này được đánh giá là “một trong những tên tuổi viết cho thiếu nhi hay nhất Việt Nam” – Hữu Thỉnh.
Văn bản kể về việc An theo tía nuôi, Cò vào rừng tràm để lấy mật. Theo bước chân của ba nhân vật, từng khung cảnh lần lượt hiện ra. Bức tranh thiên nhiên tươi đẹp, hùng vĩ khiến cậu bé An không khỏi ngạc nhiên, thích thú. Song song với việc quan sát, theo dõi thực tế, An còn nhớ tới lời má nuôi kể về việc “ăn ong”. Như vậy, thông qua cách kể chuyện từ nhiều điểm nhìn, tác giả đã miêu tả chân thực cảnh thiên nhiên, cuộc sống và con người Nam Bộ. Đây cũng chính là chủ đề bao trùm toàn bộ văn bản.
Trước hết, bức tranh thiên nhiên được khắc họa ngay ở phần mở đầu. Vào thời điểm sáng sớm, rừng U minh vẫn còn chìm trong cái yên tĩnh, bình lặng. Các sự vật có sự chuyển mình hết sức nhẹ nhàng “trời không gió, nhưng không khí vẫn mát lạnh”, “ánh sáng trong vắt, hơi gợn một chút óng ánh”. Hòa mình vào bầu không khí mát mẻ, trong lành ấy, con người cảm thấy khoan khoái, nhẹ nhàng đến lạ thường. Đến giữa trưa, bức tranh núi rừng hiện lên rõ nét hơn bao giờ hết. Giờ đây, nhân vật An không chỉ cảm nhận nhiên nhiên bằng thị giác, xúc giác mà còn bằng khứu giác và thính giác. Nhờ đó, không bị bỏ lỡ bất kì cảnh tượng đẹp đẽ nào của rừng tràm. Dưới bóng cây xanh, con người được lắng nghe âm thanh đàn chim hót rộn ràng, líu lo, được ngửi hương hoa tràm ngọt dịu hòa trong gió. Bức tranh thiên nhiên càng thêm trù phú, tươi đẹp nhờ sự xuất hiện của nhiều loài sinh vật như: kì nhông, chim áo già màu nâu, chinh manh manh mỏ đỏ,… Tất cả các sự vật đã góp phần điểm tô cho cảnh tượng nên thơ, kì vĩ nơi rừng tràm U Minh mênh mông.
Cuối cùng, Đoàn Giỏi còn khéo léo dựng lên hình ảnh con người Nam Bộ phóng khoáng, thuần hậu, giàu tình cảm và yêu thiên nhiên sâu sắc. Những phẩm chất, tính cách này được thể hiện rõ ở cả ba nhân vật. Trước hết, ta thấy một cậu bé An luôn lễ phép, ham học hỏi, tiếp thu điều mới lạ. Mỗi khi trò chuyện, An không bao giờ tỏ ra hài hước, thân mật như Cò mà luôn giữ thái độ đúng mực. Cậu thưa chuyện với bậc trên bằng những lời nói chân thành, có đầu, có đuôi “Kèo là gì, hở má?”, “Một tổ nữa kìa, tía ơi!”. An rất thông minh, sáng dạ và ham học. Cậu khắc sâu trong đầu lời má nuôi kể về việc gác kèo nuôi ong rồi đem so sánh với kiến thức trong sách vở. Bên cạnh An, Cò cũng là một chàng trai hồn nhiên, tinh nghịch. Vì được sinh ra và lớn lên ngay tại mảnh đất phương Nam nên Cò vô cùng am hiểu về tự nhiên, rừng tràm. Trên đường đi lấy mật, cậu đã chỉ cho An nhiều điều thú vị, mới lạ. Sau cùng, nhân vật tía nuôi tuy xuất hiện ít ỏi nhưng lại in sâu trong tâm trí độc giả. Ông là người lao động dày dặn kinh nghiệm, giàu lòng nhân ái. Khi bé An đưa cỏ tranh và sậy khô lại, ông từ chối và nói “Đừng! Không nên giết ong, con à! Để tía đuổi nó cách khác…”. Câu nói trên đã cho thấy tấm lòng bao dung, thương yêu của một con người thật thà, chất phác.
Bên cạnh đặc sắc về nội dung, những nét độc đáo trong hình thức nghệ thuật cũng là yếu tố góp phần làm nên thành công cho tác phẩm. Bằng ngôn ngữ đậm màu sắc địa phương, hình ảnh thân thuộc, giàu sức gợi, nhà văn đã khắc họa rõ nét cảnh sắc rừng tràm cùng cuộc sống lao động bình dị của con người. Ngoài ra, việc kể chuyện qua nhiều điểm nhìn, như của An, của Cò, của má nuôi,… khiến văn bản thêm hấp dẫn, sinh động hơn. Từ đó, giúp người đọc có cái nhìn đa chiều và toàn diện. Qua đây, nhà văn ngợi ca, bày tỏ tình cảm yêu mến vẻ đẹp thơ mộng, hùng vĩ nơi núi rừng phương Nam. Đồng thời, bộc lộ tấm lòng trân trọng, thương yêu những con người chân chất, thuần hậu Nam Bộ.
“Đất rừng phương Nam” giống như một bức tranh thu nhỏ, hài hòa màu sắc, bố cục. Ở đó, con người sinh sống hòa hợp với thiên nhiên, đất trời. Thật không ngoa khi tác phẩm này được đánh giá là “một trong những tên tuổi viết cho thiếu nhi hay nhất Việt Nam” – Hữu Thỉnh.
Vào cuối thế kỉ XX, Đoàn Giỏi trở thành một nhà văn vĩ đại của vùng đất Nam Bộ và được công chúng văn học đánh giá cao. Ông không chỉ nổi tiếng với tài năng văn chương xuất sắc mà còn được biết đến là một nhà văn hóa và nhà nghiên cứu văn hóa Nam Bộ. Trong danh sách tác phẩm của ông, tiểu thuyết "Đất rừng phương Nam" nổi bật và được coi là một thành tựu đáng khen ngợi trong sự nghiệp văn chương của ông. Đoạn trích trong chương 9 của tiểu thuyết đã thể hiện rõ nét những đặc điểm đáng chú ý về nội dung và nghệ thuật của tác phẩm.
"Đất rừng phương Nam" là một tiểu thuyết tự sự có quy mô lớn, sử dụng hoàn cảnh, sự kiện và nhân vật để phản ánh một cách rõ ràng bức tranh toàn cảnh xã hội và mang đậm những đặc trưng riêng. Tác phẩm này tái hiện cuộc sống và con người bằng ngôn ngữ văn xuôi phong phú, tạo nên một sự gần gũi, chân thực và khách quan. Qua thể loại tiểu thuyết, chúng ta có thể nhìn nhận cuộc sống từ góc độ cá nhân, và tác giả đã phác họa những bức tranh sống động về số phận con người trong cuộc sống. Nhân vật trong tiểu thuyết cũng trở thành những con người thực tế, trải qua nhiều vấn đề, biến đổi và thăng trầm trong hành trình cuộc sống.
Mặc dù Nam Bộ là một vùng đất trẻ so với các vùng khác trên lãnh thổ quốc gia, tiểu thuyết viết về vùng này đã trở thành một trào lưu phổ biến trong thời kỳ đầu của phong trào văn học Nam Bộ. Trong số những tác phẩm nổi tiếng, "Đất rừng phương Nam" nổi bật lên như một tác phẩm đặc biệt, được đông đảo độc giả biết đến và đánh giá cao. Nó đã được dịch ra nhiều ngôn ngữ và được chuyển thể thành phim. Tiểu thuyết này đặc biệt nổi bật với việc viết về vùng đất và con người miệt vườn Nam Bộ trong thời kỳ kháng chiến chống Pháp.
Trích đoạn từ "Đất rừng phương Nam" thuật lại hành trình của An cùng tía nuôi và cậu bé Cò trong việc đi lấy mật từ tổ ong. Khung cảnh mô tả không gian là rừng tràm U Minh, sáng sớm trong một bầu không khí trong lành, mát mẻ. Buổi trưa tại đây tràn ngập ánh nắng, lan tỏa hương thơm của hoa tràm, tiếng chim hót vang lên và hàng ngàn con chim bay lên trong không trung... Đó là vẻ đẹp tươi đẹp, hoang dã của rừng U Minh, đồng thời là sự đa dạng, phong phú của các loài sinh vật, mang lại sức hấp dẫn cho người đọc.
Nhân vật trong trích đoạn cũng được mô tả sinh động. Tía nuôi của An là một người đàn ông mạnh mẽ, vững chãi, trải qua cuộc sống lao động đầy khó khăn, mang tính chất hồn nhiên, can đảm. Từ cách nói và hành động của ông, ta thấy sự quan tâm và tình yêu thương chân thành dành cho An, cậu con nuôi của ông. Ông tạo điều kiện cho ong rừng xây tổ, bảo vệ và chăm sóc đàn ong một cách tận tụy, trân trọng sự sống. Điều này phản ánh nét đẹp của một người lao động giàu kinh nghiệm, yêu thiên nhiên; một người cha mạnh mẽ, nhân hậu và yêu thương con người. Cò là một cậu bé biểu tượng cho sự sống trong núi rừng. Cuộc sống ở đồng bào rừng núi đã giúp cậu bé có một thể chất khỏe mạnh, linh hoạt và một tình yêu sâu sắc và liên kết với thiên nhiên. Trích đoạn đã tạo ra một ấn tượng sâu sắc về những con người sống tại vùng đất rừng phương Nam, vừa gần gũi, giản dị, vừa mạnh mẽ và tự do.
Về mặt nghệ thuật, tác phẩm như những thước phim sống động về thiên nhiên của vùng đất rừng phương Nam. Từ ngữ và câu văn trong tác phẩm tươi sáng, tràn đầy hình ảnh, âm thanh, và cảnh sắc, như thể trước mắt độc giả: "Tiếng chim hót líu lo, ánh nắng lan tỏa hương hoa tràm thơm ngất. Gió mang mùi hương ngọt lan tỏa khắp rừng. Những chú kì nhông nằm trên gốc cây mục, lưng chúng thay đổi màu sắc từ xanh sang vàng, từ vàng sang đỏ, từ đỏ sang tím xanh..."
Trong tác phẩm, người dẫn chuyện được gọi là "tôi," và lối dẫn chuyện mang đậm nét văn hóa Nam Bộ. Mặc dù An là một cậu bé ra đời và lớn lên ở thành thị, nhưng hành trình du hành khắp các tỉnh miền Tây Nam Bộ đã dạy An nhiều điều quý giá. An thực sự đã hòa nhập với vùng đất và con người miền sông nước, sử dụng ngôn ngữ và hành động mang đậm chất Nam Bộ.
Ngoài việc miêu tả thiên nhiên sống động, đầy sức sống, Đoàn Giỏi cũng đã tạo ra hình ảnh chân thực về những con người Nam Bộ với những đặc điểm tính cách nổi bật: tình yêu lao động, tình yêu thiên nhiên, lòng nhân hậu, tình nghĩa,... Tác phẩm là một bức tranh đẹp về thiên nhiên và con người miền sông nước, đồng thời cũng thể hiện rõ nét đặc biệt nghệ thuật và tài năng văn chương của nhà văn. Vì lý do đó, cuốn tiểu thuyết đã được xem là một trong những tác phẩm thiếu nhi hay nhất của nước ta, được đông đảo độc giả đón nhận và yêu thích.
Vào cuối thế kỉ XX, Đoàn Giỏi trở thành một nhà văn vĩ đại của vùng đất Nam Bộ và được công chúng văn học đánh giá cao. Ông không chỉ nổi tiếng với tài năng văn chương xuất sắc mà còn được biết đến là một nhà văn hóa và nhà nghiên cứu văn hóa Nam Bộ. Trong danh sách tác phẩm của ông, tiểu thuyết "Đất rừng phương Nam" nổi bật và được coi là một thành tựu đáng khen ngợi trong sự nghiệp văn chương của ông. Đoạn trích trong chương 9 của tiểu thuyết đã thể hiện rõ nét những đặc điểm đáng chú ý về nội dung và nghệ thuật của tác phẩm.
"Đất rừng phương Nam" là một tiểu thuyết tự sự có quy mô lớn, sử dụng hoàn cảnh, sự kiện và nhân vật để phản ánh một cách rõ ràng bức tranh toàn cảnh xã hội và mang đậm những đặc trưng riêng. Tác phẩm này tái hiện cuộc sống và con người bằng ngôn ngữ văn xuôi phong phú, tạo nên một sự gần gũi, chân thực và khách quan. Qua thể loại tiểu thuyết, chúng ta có thể nhìn nhận cuộc sống từ góc độ cá nhân, và tác giả đã phác họa những bức tranh sống động về số phận con người trong cuộc sống. Nhân vật trong tiểu thuyết cũng trở thành những con người thực tế, trải qua nhiều vấn đề, biến đổi và thăng trầm trong hành trình cuộc sống.
Mặc dù Nam Bộ là một vùng đất trẻ so với các vùng khác trên lãnh thổ quốc gia, tiểu thuyết viết về vùng này đã trở thành một trào lưu phổ biến trong thời kỳ đầu của phong trào văn học Nam Bộ. Trong số những tác phẩm nổi tiếng, "Đất rừng phương Nam" nổi bật lên như một tác phẩm đặc biệt, được đông đảo độc giả biết đến và đánh giá cao. Nó đã được dịch ra nhiều ngôn ngữ và được chuyển thể thành phim. Tiểu thuyết này đặc biệt nổi bật với việc viết về vùng đất và con người miệt vườn Nam Bộ trong thời kỳ kháng chiến chống Pháp.
Trích đoạn từ "Đất rừng phương Nam" thuật lại hành trình của An cùng tía nuôi và cậu bé Cò trong việc đi lấy mật từ tổ ong. Khung cảnh mô tả không gian là rừng tràm U Minh, sáng sớm trong một bầu không khí trong lành, mát mẻ. Buổi trưa tại đây tràn ngập ánh nắng, lan tỏa hương thơm của hoa tràm, tiếng chim hót vang lên và hàng ngàn con chim bay lên trong không trung... Đó là vẻ đẹp tươi đẹp, hoang dã của rừng U Minh, đồng thời là sự đa dạng, phong phú của các loài sinh vật, mang lại sức hấp dẫn cho người đọc.
Nhân vật trong trích đoạn cũng được mô tả sinh động. Tía nuôi của An là một người đàn ông mạnh mẽ, vững chãi, trải qua cuộc sống lao động đầy khó khăn, mang tính chất hồn nhiên, can đảm. Từ cách nói và hành động của ông, ta thấy sự quan tâm và tình yêu thương chân thành dành cho An, cậu con nuôi của ông. Ông tạo điều kiện cho ong rừng xây tổ, bảo vệ và chăm sóc đàn ong một cách tận tụy, trân trọng sự sống. Điều này phản ánh nét đẹp của một người lao động giàu kinh nghiệm, yêu thiên nhiên; một người cha mạnh mẽ, nhân hậu và yêu thương con người. Cò là một cậu bé biểu tượng cho sự sống trong núi rừng. Cuộc sống ở đồng bào rừng núi đã giúp cậu bé có một thể chất khỏe mạnh, linh hoạt và một tình yêu sâu sắc và liên kết với thiên nhiên. Trích đoạn đã tạo ra một ấn tượng sâu sắc về những con người sống tại vùng đất rừng phương Nam, vừa gần gũi, giản dị, vừa mạnh mẽ và tự do.
Về mặt nghệ thuật, tác phẩm như những thước phim sống động về thiên nhiên của vùng đất rừng phương Nam. Từ ngữ và câu văn trong tác phẩm tươi sáng, tràn đầy hình ảnh, âm thanh, và cảnh sắc, như thể trước mắt độc giả: "Tiếng chim hót líu lo, ánh nắng lan tỏa hương hoa tràm thơm ngất. Gió mang mùi hương ngọt lan tỏa khắp rừng. Những chú kì nhông nằm trên gốc cây mục, lưng chúng thay đổi màu sắc từ xanh sang vàng, từ vàng sang đỏ, từ đỏ sang tím xanh..."
Trong tác phẩm, người dẫn chuyện được gọi là "tôi," và lối dẫn chuyện mang đậm nét văn hóa Nam Bộ. Mặc dù An là một cậu bé ra đời và lớn lên ở thành thị, nhưng hành trình du hành khắp các tỉnh miền Tây Nam Bộ đã dạy An nhiều điều quý giá. An thực sự đã hòa nhập với vùng đất và con người miền sông nước, sử dụng ngôn ngữ và hành động mang đậm chất Nam Bộ.
Ngoài việc miêu tả thiên nhiên sống động, đầy sức sống, Đoàn Giỏi cũng đã tạo ra hình ảnh chân thực về những con người Nam Bộ với những đặc điểm tính cách nổi bật: tình yêu lao động, tình yêu thiên nhiên, lòng nhân hậu, tình nghĩa,... Tác phẩm là một bức tranh đẹp về thiên nhiên và con người miền sông nước, đồng thời cũng thể hiện rõ nét đặc biệt nghệ thuật và tài năng văn chương của nhà văn. Vì lý do đó, cuốn tiểu thuyết đã được xem là một trong những tác phẩm thiếu nhi hay nhất của nước ta, được đông đảo độc giả đón nhận và yêu thích.
Quảng cáo
Bạn muốn hỏi bài tập?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
28311
-
14934
-
9400
-
8103
-
7885
