Chiều, chiều rồi. Một chiều êm ả như ru, văng vẳng tiếng ếch nhái kêu ran ngoài đồng ruộng theo gió nhẹ đưa vào. Trong cửa hàng hơi tối, muỗi đã bắt đầu vo ve. Liên ngồi yên lặng bên mấy quả thuốc sơn đen; đôi mắt chị bóng tối ngập đầy dần và cái buồn của buổi chiều quê thấm thía vào tâm hồn ngây thơ của chị; Liên không hiểu sao, nhưng chị thấy lòng buồn man mác trước cái giờ khắc của ngày tàn.
- Em thắp đèn lên chị Liên nhé?
Nghe tiếng An, Liên đứng dậy trả lời:
- Hẵng thong thả một lát nữa cũng được. Em ra ngồi đây với chị kẻo ở trong ấy muỗi.
An bỏ bao diêm xuống bàn cùng chị ra ngoài chõng ngồi; chiếc chõng nan lún xuống và kêu cót két.
- Cái chõng này sắp gãy rồi chị nhỉ?
- Ừ để rồi chị bảo mẹ mua cái khác thay vào.
Hai chị em gượng nhẹ ngồi yên nhìn ra phố. Các nhà đã lên đèn cả rồi, đèn treo trong nhà bác phở Mĩ, đèn hoa kì leo lét trong nhà ông Cửu, và đèn dây sáng xanh trong hiệu khách… Những nguồn ánh sáng ấy đều chiếu ra ngoài phố khiến cát lấp lánh từng chỗ và đường mấp mô thêm vì những hòn đá nhỏ một bên sáng một bên tối.
Chợ họp giữa phố đã vãn từ lâu. Người về hết và tiếng ồn ào cũng mất. Trên đất chỉ còn rác rưởi, vỏ bưởi, vỏ thị, lá nhãn và lá mía. Một mùi âm ẩm bốc lên, hơi nóng của ban ngày lẫn với mùi cát bụi quen thuộc quá, khiến chị em Liên tưởng là mùi riêng của đất, của quê hương này. Một vài người bán hàng về muộn đang thu xếp hàng hóa, đòn gánh đã xỏ sẵn vào quang rồi, họ còn đứng nói chuyện với nhau ít câu nữa.
Mấy đứa trẻ con nhà nghèo ở ven chợ cúi lom khom trên mặt đất đi lại tìm tòi. Chúng nhặt nhạnh thanh nứa, thanh tre hay bất cứ cái gì đó có thể dùng được của các người bán hàng để lại, Liên trông thấy động lòng thương nhưng chính chị cũng không có tiền để mà cho chúng nó.
Từ đoạn trích trong truyện ngắn Hai đứa trẻ của tác giả Thạch Lam ở phần đọc hiểu, anh/chị hãy trình bày cảm nhận về vẻ đẹp của nhân vật Liên.
Quảng cáo
1 câu trả lời 715
Nhân vật Liên trong đoạn trích mang trong mình một vẻ đẹp đặc biệt và gợi lên cảm nhận tình cảm của người đọc. Dù trong hoàn cảnh khó khăn và nghèo đói, Liên tỏ ra có lòng nhân ái và tấm lòng chân thành.
Liên được miêu tả là ngồi yên lặng bên quả thuốc sơn đen, đôi mắt của chị mang vẻ bóng tối nhưng tràn đầy buồn bã. Mặc dù không hiểu rõ vì sao, nhưng Liên cảm thấy lòng buồn man mác trước cái giờ khắc của ngày tàn. Điều này cho thấy sự nhạy cảm và khả năng cảm nhận sâu sắc của Liên đối với những tình cảm và cảnh quan xung quanh.
Thêm vào đó, Liên thể hiện sự quan tâm đến em trai An bằng cách đề nghị An thắp đèn lên để tránh muỗi. Điều này cho thấy tình cảm chăm sóc và lo lắng của Liên đối với người thân yêu. Liên còn nhìn ra phố và quan sát những ánh sáng trong các cửa hàng và đèn đường, mang đến một cảm giác yên bình và tĩnh lặng cho người đọc.
Với sự tình cảm và nhân ái trong tâm hồn, Liên trở thành một nhân vật đẹp và đáng quý trong câu chuyện. Dù trong hoàn cảnh khó khăn, Liên vẫn tỏ ra nhân văn và quan tâm đến những người xung quanh. Vẻ đẹp của Liên nằm trong lòng nhân ái và tình người, tạo nên một hình ảnh đẹp và đáng nhớ trong truyện.
Quảng cáo
Bạn cần hỏi gì?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
Hỏi từ APP VIETJACK209997
-
Hỏi từ APP VIETJACK158451
-
Đã trả lời bởi chuyên gia
135621 -
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
70479 -
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
47693 -
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
36870 -
Hỏi từ APP VIETJACK34477
-
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
34143
