"Đời con thưa dần mùi khói
Mẹ già nua như những buổi chiều
lăng lắc tuổi xuân, lăng lắc niềm thôn dã
bếp lửa ngày đông...
Mơ được về bên mẹ
ao xưa, mảnh vườn nhỏ ngày xưa
bậc thềm giàn giụa trăng mỗi tối.
Bên những hoàng hôn loang lổ gò đồi
mùi lá bạch đàn xộc vào giấc ngủ
con về yêu mái rạ cuộc đời.
Một sớm vắng
ùa lên khói bếp
về đây củi lửa
ngày xưa..."
Quảng cáo
1 câu trả lời 570
Đoạn thơ trên của nhà thơ Bùi Giáng kể về cuộc sống đơn sơ, mộc mạc của người dân miền quê Việt Nam, với những hình ảnh quen thuộc như mùi khói bếp lửa, buổi chiều, ao, vườn, bậc thềm, hoàng hôn và mùi lá bạch đàn.
Đầu tiên, đoạn thơ miêu tả cuộc sống của người mẹ già, với đời con thưa dần mùi khói. Bà mẹ già đã trải qua nhiều năm tháng, như những buổi chiều lang thang, và những lần lăng lắc tuổi xuân và niềm thôn dã. Bếp lửa, đặc biệt vào những ngày đông lạnh là điều quen thuộc và không thể thiếu trong cuộc sống của người miền quê.
Tiếp theo, đoạn thơ đưa ra hình ảnh của một đứa trẻ, mong muốn được trở về bên mẹ, ở lại với ao xưa, mảnh vườn nhỏ ngày xưa. Bậc thềm giàn giữa trăng mỗi tối là những kỷ niệm đẹp đẽ của tuổi thơ, là nơi để tìm thấy sự bình yên và tình mẹ.
Cuối cùng, đoạn thơ mô tả hoàng hôn loang lổ gò đồi, với mùi lá bạch đàn xộc vào giấc ngủ. Con trở về yêu mái rạ cuộc đời, với những hình ảnh quen thuộc như khói bếp, củi lửa, ngày xưa.
Tổng thể, đoạn thơ của Bùi Giáng thể hiện một tình cảm sâu sắc với quê hương và cuộc sống giản dị của người dân miền quê, với những kỷ niệm đẹp của tuổi thơ và những hình ảnh quen thuộc của đời sống miền quê.
Quảng cáo
Bạn muốn hỏi bài tập?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
Hỏi từ APP VIETJACK209830
-
Hỏi từ APP VIETJACK158291
-
135538
-
Hỏi từ APP VIETJACK36623
-
Hỏi từ APP VIETJACK34433
