Quảng cáo
3 câu trả lời 6001
"Khắc dấu mạn thuyền" là một đoạn trong tác phẩm "Bên kia bầu trời" của Bảo Ninh. Trong đoạn này, nhân vật chính - Thịt - được mô tả khi ôm lấy người phụ nữ yêu quý của mình trên một chiếc thuyền. Thịt và người phụ nữ cùng chiêm ngưỡng cảnh sắc nơi đây, nơi một cuộc đời như một con thuyền trôi dạt trên khắp biển cả cuộc đời.
Điều ấn tượng nhất của đoạn trích này là sự lãng mạn và xúc động của cảnh tượng. Thịt không nói gì, chỉ ôm lấy người phụ nữ mà anh yêu và dành cho họ một khoảnh khắc thật sự đáng nhớ.
"Tren the gioi nay," anh noi, "khong co gi quy gia bang hanh phuc nhu minh dang co".
Đoạn trích này cũng dẫn chúng ta suy nghĩ về cuộc đời như một con thuyền trôi dạt. Cuộc sống có nhiều sóng gió, những cung đường rẽ nhiều đường, nhưng tình yêu thương vĩnh cửu như chiếc thuyền vững chãi trên biển và điều đó thật sự quan trọng trong cuộc sống của chúng ta.
Tóm lại, "Khắc dấu mạn thuyền" là một đoạn trích mang tính lãng mạn cao, cho ta thấy được giá trị của tình yêu và sự quan tâm đối với đồng bào trong cuộc sống. Nhân vật Thịt đã để lại một hình ảnh sâu sắc về tình yêu thương đích thực giữa hai người, cùng với những suy nghĩ và cảm xúc về giá trị cuộc sống mà chúng ta có thể rút ra từ đoạn trích này.
Tác giả Bảo Ninh là một cây bút xuất sắc trên nền văn học Việt Nam. Ông viết nhiều, viết khỏe và thành công trên nhiều phương diện từ truyện ngắn đến tiểu thuyết, đặc biệt là truyện ngắn. Hình tượng người lính trong các tác phẩm truyện ngắn của ông thường có sức ám ảnh rất lớn với người đọc bởi phẩm chất anh dũng, sự chiêm nghiệm sâu sắc về cuộc đời, về chiến tranh và nhân vật người lính trong “Khắc dấu mạn thuyền” là một nhân vật như thế.
Đoạn trích “Khắc dấu mạn thuyền “là câu chuyện với ngôi kể thứ nhất, được khởi nguồn từ mạch hồi tưởng của người chiến sĩ khi anh có dịp trở lại Hà Nội sau hơn 20 năm, sau ngày chiến tranh kết thúc. Lúc này Hà Nội với anh thật xa lạ, sâu thẳm nhưng chẳng biết tự bao giờ trong tiềm thức, Hà Nội của 20 năm về trước - cái dạo mà Hà Nội chưa phát triển như bây giờ, khi anh vẫn đương độ xuân thì là một miền ký ức đau khổ nhưng vô cùng tươi đẹp, miền ký ức để anh nhớ mãi không thể nào quên.
Hai mươi năm trước Hà Nội gieo vào anh nỗi nhớ thương sâu thẳm, đó là khi anh nhận nhiệm vụ mang thư cho đồng đội về Hà Nội. Anh háo hức đến gõ cửa từng nhà để trao thư và những mong nhận được cánh thư hồi âm từ gia đình để trao cho đồng đội. Người lính đã thất vọng biết nhường nào khi không cánh cửa nào mở, Hà Nội đóng chặt cửa vì bom đạn. Dẫu vậy người lính trẻ vẫn tràn trề hy vọng sẽ nhận được một cánh thư hồi âm để gửi đến những người anh em, đồng đội của mình. Đó là một nét đẹp thật đáng quý của anh, anh đã làm việc bằng tất cả trách nhiệm của mình.
Vẻ đẹp của phẩm chất người lính được tô đậm hơn khi nhà văn đặt anh vào một tình huống éo le: Anh bị cơn sốt rét hành hạ, nằm ngất trước của nhà của một cô gái không tên. Anh được cô chăm sóc ân cần bằng tất cả tình thương, trách nhiệm của người dân dành cho người lính. Người đọc bật cười trước sự bỡ ngỡ, thẹn thùng của anh khi nằm trên giường của một cô gái, quần áo không có trên người do bị ướt hết. Cái ngây ngô, đáng yêu rất duyên dáng của chàng trai còn rất trẻ gieo vào lòng người đọc những tình cảm thật đáng quý. Nhưng không vì thế mà người lính mất đi nét kiên trung, phẩm chất gan dạ, quật cường của mình.
Giặc Mỹ bất ngờ thả bom B52 rải lên thủ đô Hà Nội, nếu nằm im thì chết chắc. Với cảm quan của người lính đã vào sinh ra tử nơi chiến trường, người lính cố gắng lết tấm thân vẫn còn mệt mỏi của mình, dũng cảm đưa người con gái đã cứu sống mình băng qua bom đạn để tìm nơi trú ẩn. Trớ trêu thay tất cả các hầm trú ẩn đều đã kín người và ở quá xa, hai người như cá nằm trên thớt dưới bom đạn của kẻ thù. Trong hoàn cảnh ngàn cân treo sợi tóc ấy người lính đã bình tĩnh, dũng cảm dùng tấm thân của mình để che chở, bảo vệ cho cô gái ấy bằng tất cả sự chân thành, ấm áp của mình. Cuộc đấu trí đầy kịch tính giữa người lính và bom đạn của kẻ thù khiến người đọc như nín thở bởi nó quá đỗi dữ dội, khủng khiếp. Giữa hoàn cảnh khắc nghiệt, dữ dội đó người lính không hề nao núng, anh bình tĩnh xử lý tình huống, phân tích tình hình để đưa ra phương án tốt nhất. Vẻ đẹp của sự mưu trí, anh dũng, quả cảm của người lính cụ Hồ đã được thể hiện trong mọi hoàn cảnh, tình huống.
Vượt cửa tử đầy ngoạn mục người lính lại lao vào khắc phục hậu quả sau bom Mỹ ném, dù người chưa tỉnh táo hẳn nhưng anh vẫn hết lòng phục vụ nhân dân “Anh phải lại đó góp một tay. Em về trước đi. Anh về sau! - Tôi nói.” Anh hộc tốc đi cứu người, lao khuất vào trong vùng phố xá vừa bị huỷ diệt, vừa ngổn ngang, vừa tanh bành…”
Sau này không có dịp gặp lại người con gái đã cứu mình trong cơn ốm thập tử nhất sinh, người lính vẫn đau đáu về một ký ức về Hà Nội, nhớ bóng hình thân quen mà mình đã gặp, đã chiến đấu trên mặt trận không tên.
Tác phẩm lấy điểm nhìn của nhân vật tôi đồng thời là người lính để bộc bạch, giãi bày những tâm trạng, nỗi niềm về cuộc đời, chiến tranh, về một thời tuổi trẻ. Ngôi xưng thứ nhất tôi khiến câu chuyện chân thực hơn, nhân vật có thể len lỏi sâu vào ngóc ngách tâm tư sâu kín của nhân vật khác để bộc lộ tình cảm, đánh giá về các nhân vật. Những cảm nhận về thủ đô Hà Nội trước và sau chiến tranh, về người con gái mình gặp mặt tình cờ nhưng hữu ý, những suy nghĩ của anh về trận chiến… tất cả đã góp phần thể hiện thật chân thực vẻ đẹp của người lính trong chiến tranh.
Kết cấu truyện lồng trong truyện những mảng hồi ức xen kẽ giữa hiện tại - quá khứ - hiện tại, tất cả đồng hiện, tình tiết kịch tính cũng góp phần bộc lộ phẩm chất nhân vật, truyền tải chủ đề của tác phẩm. Tác phẩm xây dựng hình tượng tuyệt đẹp về người lính giải phóng với vẻ đẹp của sự kiên trung, bất khuất, anh dũng, quả cảm, qua đó ca ngợi vẻ đẹp tình người trong chiến tranh, sự hy sinh vì nhau của cả dân tộc.
Người lính không tên trong tác phẩm “Khắc dấu mạn thuyền” là một hình tượng tuyệt đẹp về anh bộ đội cụ Hồ. Với tác phẩm này Bảo Ninh đã khẳng định tài năng của mình trên địa hạt thơ ca Việt Nam ở mảng truyện ngắn thời chiến.
Tác giả Bảo Ninh là một cây bút xuất sắc trên nền văn học Việt Nam. Ông viết nhiều, viết khỏe và thành công trên nhiều phương diện từ truyện ngắn đến tiểu thuyết, đặc biệt là truyện ngắn. Hình tượng người lính trong các tác phẩm truyện ngắn của ông thường có sức ám ảnh rất lớn với người đọc bởi phẩm chất anh dũng, sự chiêm nghiệm sâu sắc về cuộc đời, về chiến tranh và nhân vật người lính trong “Khắc dấu mạn thuyền” là một nhân vật như thế.
Đoạn trích “Khắc dấu mạn thuyền “là câu chuyện với ngôi kể thứ nhất, được khởi nguồn từ mạch hồi tưởng của người chiến sĩ khi anh có dịp trở lại Hà Nội sau hơn 20 năm, sau ngày chiến tranh kết thúc. Lúc này Hà Nội với anh thật xa lạ, sâu thẳm nhưng chẳng biết tự bao giờ trong tiềm thức, Hà Nội của 20 năm về trước - cái dạo mà Hà Nội chưa phát triển như bây giờ, khi anh vẫn đương độ xuân thì là một miền ký ức đau khổ nhưng vô cùng tươi đẹp, miền ký ức để anh nhớ mãi không thể nào quên.
Hai mươi năm trước Hà Nội gieo vào anh nỗi nhớ thương sâu thẳm, đó là khi anh nhận nhiệm vụ mang thư cho đồng đội về Hà Nội. Anh háo hức đến gõ cửa từng nhà để trao thư và những mong nhận được cánh thư hồi âm từ gia đình để trao cho đồng đội. Người lính đã thất vọng biết nhường nào khi không cánh cửa nào mở, Hà Nội đóng chặt cửa vì bom đạn. Dẫu vậy người lính trẻ vẫn tràn trề hy vọng sẽ nhận được một cánh thư hồi âm để gửi đến những người anh em, đồng đội của mình. Đó là một nét đẹp thật đáng quý của anh, anh đã làm việc bằng tất cả trách nhiệm của mình.
Vẻ đẹp của phẩm chất người lính được tô đậm hơn khi nhà văn đặt anh vào một tình huống éo le: Anh bị cơn sốt rét hành hạ, nằm ngất trước của nhà của một cô gái không tên. Anh được cô chăm sóc ân cần bằng tất cả tình thương, trách nhiệm của người dân dành cho người lính. Người đọc bật cười trước sự bỡ ngỡ, thẹn thùng của anh khi nằm trên giường của một cô gái, quần áo không có trên người do bị ướt hết. Cái ngây ngô, đáng yêu rất duyên dáng của chàng trai còn rất trẻ gieo vào lòng người đọc những tình cảm thật đáng quý. Nhưng không vì thế mà người lính mất đi nét kiên trung, phẩm chất gan dạ, quật cường của mình.
Giặc Mỹ bất ngờ thả bom B52 rải lên thủ đô Hà Nội, nếu nằm im thì chết chắc. Với cảm quan của người lính đã vào sinh ra tử nơi chiến trường, người lính cố gắng lết tấm thân vẫn còn mệt mỏi của mình, dũng cảm đưa người con gái đã cứu sống mình băng qua bom đạn để tìm nơi trú ẩn. Trớ trêu thay tất cả các hầm trú ẩn đều đã kín người và ở quá xa, hai người như cá nằm trên thớt dưới bom đạn của kẻ thù. Trong hoàn cảnh ngàn cân treo sợi tóc ấy người lính đã bình tĩnh, dũng cảm dùng tấm thân của mình để che chở, bảo vệ cho cô gái ấy bằng tất cả sự chân thành, ấm áp của mình. Cuộc đấu trí đầy kịch tính giữa người lính và bom đạn của kẻ thù khiến người đọc như nín thở bởi nó quá đỗi dữ dội, khủng khiếp. Giữa hoàn cảnh khắc nghiệt, dữ dội đó người lính không hề nao núng, anh bình tĩnh xử lý tình huống, phân tích tình hình để đưa ra phương án tốt nhất. Vẻ đẹp của sự mưu trí, anh dũng, quả cảm của người lính cụ Hồ đã được thể hiện trong mọi hoàn cảnh, tình huống.
Vượt cửa tử đầy ngoạn mục người lính lại lao vào khắc phục hậu quả sau bom Mỹ ném, dù người chưa tỉnh táo hẳn nhưng anh vẫn hết lòng phục vụ nhân dân “Anh phải lại đó góp một tay. Em về trước đi. Anh về sau! - Tôi nói.” Anh hộc tốc đi cứu người, lao khuất vào trong vùng phố xá vừa bị huỷ diệt, vừa ngổn ngang, vừa tanh bành…”
Sau này không có dịp gặp lại người con gái đã cứu mình trong cơn ốm thập tử nhất sinh, người lính vẫn đau đáu về một ký ức về Hà Nội, nhớ bóng hình thân quen mà mình đã gặp, đã chiến đấu trên mặt trận không tên.
Tác phẩm lấy điểm nhìn của nhân vật tôi đồng thời là người lính để bộc bạch, giãi bày những tâm trạng, nỗi niềm về cuộc đời, chiến tranh, về một thời tuổi trẻ. Ngôi xưng thứ nhất tôi khiến câu chuyện chân thực hơn, nhân vật có thể len lỏi sâu vào ngóc ngách tâm tư sâu kín của nhân vật khác để bộc lộ tình cảm, đánh giá về các nhân vật. Những cảm nhận về thủ đô Hà Nội trước và sau chiến tranh, về người con gái mình gặp mặt tình cờ nhưng hữu ý, những suy nghĩ của anh về trận chiến… tất cả đã góp phần thể hiện thật chân thực vẻ đẹp của người lính trong chiến tranh.
Kết cấu truyện lồng trong truyện những mảng hồi ức xen kẽ giữa hiện tại - quá khứ - hiện tại, tất cả đồng hiện, tình tiết kịch tính cũng góp phần bộc lộ phẩm chất nhân vật, truyền tải chủ đề của tác phẩm. Tác phẩm xây dựng hình tượng tuyệt đẹp về người lính giải phóng với vẻ đẹp của sự kiên trung, bất khuất, anh dũng, quả cảm, qua đó ca ngợi vẻ đẹp tình người trong chiến tranh, sự hy sinh vì nhau của cả dân tộc.
Người lính không tên trong tác phẩm “Khắc dấu mạn thuyền” là một hình tượng tuyệt đẹp về anh bộ đội cụ Hồ. Với tác phẩm này Bảo Ninh đã khẳng định tài năng của mình trên địa hạt thơ ca Việt Nam ở mảng truyện ngắn thời chiến.
Quảng cáo
Bạn muốn hỏi bài tập?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
Hỏi từ APP VIETJACK209641
-
Hỏi từ APP VIETJACK158155
-
135458
-
Hỏi từ APP VIETJACK36398
-
Hỏi từ APP VIETJACK34387
