Quảng cáo
2 câu trả lời 642
1. Mở bài
- Dẫn dắt vào vấn đề: nêu ý kiến.
2. Thân bài
a. Thời gian:
* Khái niệm:
- Nó là một thứ gì đó vô hình, là vô hạn với vũ trụ nhưng lại là hữu hạn với đời người.
- Thời gian là vô giá đối với tất cả mọi người, là thứ tài sản ta có nhiều nhất thế nhưng thực tế không phải ai cũng nhận ra tầm quan trọng của nó.
* Bàn luận:
- Rất nhiều người lầm tưởng thời gian là vô hạn nên lấy sự lười biếng để hoang phí tuổi thanh xuân.
- Thời gian rất vô tình, không vì ai mà trôi nhanh hơn cũng không vì ai mà chậm lại.
- Hầu như mỗi chúng ta đều đang "hưởng thụ" cuộc sống theo một cách rất ấu trĩ, chúng ta buông trôi cuộc đời, để thời gian trôi đi một cách vô nghĩa, chìm đắm trong những tháng ngày ăn chơi sa đọa, hoặc tự chôn vùi thanh xuân trong mớ hỗn độn không mục tiêu, không ước vọng.
- Đến khi tuổi già ập đến thì không có gì trong tay và nhận ra bản thân đã để tuổi xuân trôi qua hơn phân nửa, chúng ta đã không thể quay lại những năm tháng ấy, những năm tháng thanh xuân nhiệt huyết .
- Nhưng trái lại nếu chúng ta biết tận dụng tuổi trẻ để sống và làm những việc có ý nghĩa, thì thời gian qua đi sẽ để lại cho chúng ta rất nhiều thứ bao gồm kinh nghiệm, kỹ năng, kiến thức, những hồi ức ta không bao giờ quên, thời gian cũng là liều thuốc tốt để ta chữa lành những vết thương sâu sắc, thời gian cũng cho ta nhiều cơ hội để ta thực hiện lý tưởng, thực hiện ước mơ,...
b. Lời nói:
- Vô hình vô dạng, không ai có thể cầm nắm, chính vì thế một khi đã phát ra người ta chẳng bao giờ có thể thu lại được, nhưng lại d
Quảng cáo
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
Hỏi từ APP VIETJACK5 191132
-
Hỏi từ APP VIETJACK144668
-
130572
-
Hỏi từ APP VIETJACK32554