Quảng cáo
3 câu trả lời 260
Tối hôm nay, khu nhà em bị mất điện, vậy là em cùng bố mẹ ra sân ngồi hóng gió. Nhờ vậy, mà em được ngắm một đêm trăng đẹp tuyệt vời.
Bước ra sân, em thích thú với khung cảnh đang hiện ra trước mắt mình. Những hàng cây, những ngôi nhà, giờ chỉ là những ô, những hình đen cắt lên nền trời. Không có gam màu nào được nhìn rõ ràng lúc này cả, xung quanh chỉ là một màn đen mờ ảo. Xung quanh cũng bớt đi tiếng nhạc, tiếng tivi, chỉ còn những tiếng gọi nhau, tiếng cười đùa của lũ trẻ. Thế rồi, trong bối cảnh ấy, vầng trăng đủng đỉnh mà “treo” lên ngọn cây cau phía đằng xa.
Vầng trăng ấy xuất hiện như một người nghệ sĩ đang bước lên sân khấu của mình. Trăng khá tròn, chỉ thiếu một chút nữa là sẽ tròn như cái bánh đa nướng của dì Tư đầu ngõ. Thế là, em nhận ra ngay sắp đến ngày rằm rồi. Trăng tròn và vàng ươm như nghệ, tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt. Đó không hẳn là màu trắng, cũng không tỏ là màu vàng, nó như là dòng sữa của mẹ, tưới lên mọi thứ. Tạo ra cả dòng sông ánh trăng bàng bạc, ngây ngất. Dưới ánh sáng ấy, mọi thứ dần dần hiện ra với đường nét, hình thù của mình. Dần dần, em cảm thấy thích thú hơn dưới ánh trăng kì diệu ấy.
Xung quanh trăng, là cả muôn ngàn vì sao lấp lánh, đang thi nhau nhấp nháy như cổ vũ cho vầng trăng nhanh lên cao hơn. Thế là, ông trăng cứ nhích từng chút, từng chút một, như cái kim đồng hồ. Thỉnh thoảng, làn gió lại vụt qua, thổi rung rinh những cành lá, khiến cho những vệt cắt trên nền trời phải đung đưa.
Dưới sân, mọi người thảnh thơi ngồi hóng gió mát, ngắm trăng rồi lại trò chuyện rôm rả. Cứ thế thời gian trôi qua nhanh chóng. Thoắt cái, trăng đã lên đến đỉnh trời, sáng vằng vặc. Ánh trăng trở nên sáng hơn, rõ hơn và đặc hơn. Đó cũng là một tín hiệu báo cho mọi người biết, đêm đã khuya rồi. Thế là, em và mọi người đi vào nhà để nghỉ ngơi. Chỉ còn vầng trăng ở lại, như một người vệ sĩ trung thành và tận tụy, canh gác cả trời đêm.
Trời vừa xế bóng, trăng đã lên rồi, ánh trăng ban đầu rất yếu, tưởng chừng như không đủ sức để đánh đuổi mặt trời, nhưng chỉ một lát sau, nó dần dần lan toả khắp không trung và trở thành thứ ánh sáng chính của bầu trời.
Đêm Trung Thu năm nay, trời không có một gợn mây, chỉ thấy trăng và ngàn vạn ngôi sao nhỏ bé. Ánh trăng không như mặt trời, nó không chói chang và đầy vẻ hung hãn, mà nó rất dịu dàng và d
Ở mỗi vùng quê trên đất nước, vầng trăng luôn là người bạn, tri âm, tri kỉ gắn bó với cuộc sống bình dị của con người. Hình ảnh đêm trăng thật đẹp, nhẹ nhàng đi vào tâm trí tôi như một hồi ức về những kỉ niệm đáng nhớ trên quê hương.
Khi màn đêm buông xuống bao phủ lên cảnh vật, mọi người đã trở về mái ấm của mình sau một ngày làm việc vất vả. Ánh sáng đã bắt đầu thắp lên từ những ngôi nhà, những con đường. Vầng trăng cũng đang từ từ nhô lên cao tỏa ánh sáng vàng dịu xua đi bóng tối. Trăng hôm nay tròn vành vạnh như cái đĩa bạc. Nhìn lên ánh trăng tôi thấy cả chú cuội cùng với chị Hằng ngồi dưới gốc cây đa. Bà tôi bảo: “ Hôm nay ngày rằm nên trăng sáng quá!”. Rồi bà kể cho tôi nghe những câu chuyện, sự tích về vầng trăng. Ánh trăng vàng dịu bao phủ lên xóm làng làm cho cảnh vật trở lên lung linh, huyền ảo. Ánh trăng in mình xuống dòng sông như để làm duyên, làm dáng, cả dòng sông như đắm mình trong ánh trăng. Thỉnh thoảng, làn gió nhẹ thổi qua dòng sông gợn sóng đung đưa cùng ánh trăng. Những đứa trẻ tinh nghịch chúng tôi ném những viên sỏi xuống làn nước làm ánh trăng tan ra trông thật huyền ảo. Lúc này bác thuyền chài đang gõ thuyền gọi cá vào lưới, từng nhịp gõ vào mạn thuyền như nhịp của trăng cao. Ánh trăng cũng tinh nghịch len lỏi qua những tầng lá tạo thành những bông hoa li ti in xuống mặt đất. Trong vườn, cây cối cũng thấm đẫm ánh trăng. Những bông hoa hồng còn được khoác trên mình lớp áo dát vàng làm cho bông hoa đã đẹp lại càng lung linh hơn.
Còn người cũng hòa cùng với thiên nhiên và ánh trăng. Sau một ngày lao động mệt mỏi, các các bác nông dân lại cùng nhau ngồi trên hiên nhà nhâm nhi những cốc nước chè, hàn huyên tâm sự dưới ánh trăng. Lũ trẻ chúng tôi rủ nhau chơi đùa trên con đường làng. Vầng trăng như người bạn cũng muốn tham gia trò chơi cùng chúng tôi. Trăng như dõi theo từng bước chân, vì vậy tôi không còn cảm giác lo sợ bóng tối vì đã có trăng bên cạnh. Càng về đêm, ánh đèn điện đã tắt dần, con người đang dần chìm vào giấc ngủ. Làng quê yên ắng, chỉ còn mình trăng vẫn lặng lẽ như người lính canh gác cho xóm làng say nồng trong giấc ngủ.
Quảng cáo
Bạn cần hỏi gì?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
69449 -
55042
-
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
45929 -
Hỏi từ APP VIETJACK44118
-
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
43394
