viết đoạn văn phân tích cảm nghĩ bài thơ nhớ mẹ năm lụt và quê hương *cả bài * chia thành hai bài khác nhau mỗi bài hai trang
Quảng cáo
2 câu trả lời 63
BÀI 1: CẢM NGHĨ VỀ BÀI THƠ “NHỚ MẸ NĂM LỤT” (TOÀN BÀI)
Bài thơ “Nhớ mẹ năm lụt” là một tác phẩm giàu cảm xúc, chạm đến trái tim người đọc bằng tình mẫu tử thiêng liêng và nỗi nhớ da diết của người con dành cho mẹ trong hoàn cảnh gian khó. Bài thơ không chỉ gợi lại kỉ niệm của một năm lụt đầy thiếu thốn mà còn khắc họa hình ảnh người mẹ Việt Nam tần tảo, hi sinh cả cuộc đời vì con.
Hoàn cảnh “năm lụt” trong bài thơ mang ý nghĩa rất đặc biệt. Đó là thời điểm thiên tai khắc nghiệt, cuộc sống người dân vô cùng vất vả, thiếu ăn, thiếu mặc. Trong bối cảnh ấy, hình ảnh người mẹ hiện lên càng rõ nét hơn với những nhọc nhằn, lo toan không dứt. Mẹ phải gánh vác mọi khó khăn để bảo vệ con, che chở cho con giữa mưa gió và đói khát. Qua nỗi nhớ của người con, ta cảm nhận được sự vất vả âm thầm nhưng vô cùng lớn lao của mẹ.
Điều khiến bài thơ trở nên xúc động chính là cách tác giả thể hiện tình cảm một cách giản dị, chân thành. Không có những lời than vãn hay ca ngợi trực tiếp, nhưng từng hình ảnh về mẹ đều thấm đẫm yêu thương. Mẹ nhường phần ngon cho con, chấp nhận đói rét để con được no lòng. Những hi sinh ấy diễn ra lặng lẽ, không cần đền đáp, đúng với bản chất cao cả của tình mẹ. Qua đó, người đọc cảm nhận được nỗi ân hận, xót xa của người con khi nhớ lại những tháng ngày gian khổ ấy.
Bài thơ còn gợi lên nỗi nhớ sâu sắc không chỉ về mẹ mà còn về một thời quá khứ nghèo khó. Nỗi nhớ ấy vừa đau đáu, vừa day dứt, khiến người con nhận ra rằng những hi sinh của mẹ là điều không gì có thể bù đắp. Mẹ không chỉ là người sinh thành mà còn là chỗ dựa tinh thần vững chắc, là nguồn sống, là cả thế giới của con trong những năm tháng khó khăn nhất.
Qua bài thơ “Nhớ mẹ năm lụt”, em cảm nhận được giá trị thiêng liêng của tình mẫu tử. Bài thơ khiến em biết trân trọng hơn những hi sinh thầm lặng của mẹ, đồng thời nhắc nhở mỗi người con phải sống hiếu thảo, yêu thương và quan tâm đến mẹ khi còn có thể. Đây không chỉ là một bài thơ giàu cảm xúc mà còn là bài học sâu sắc về đạo lí làm người.
BÀI 2: CẢM NGHĨ VỀ BÀI THƠ “QUÊ HƯƠNG” (TOÀN BÀI)
Bài thơ “Quê hương” là khúc ca nhẹ nhàng nhưng sâu lắng về tình yêu quê hương tha thiết của tác giả. Qua những hình ảnh giản dị, gần gũi, bài thơ đã khắc họa vẻ đẹp bình yên của làng quê và bộc lộ tình cảm gắn bó sâu nặng của con người đối với nơi mình sinh ra và lớn lên.
Ngay từ những câu thơ đầu, quê hương hiện lên với những hình ảnh quen thuộc của cuộc sống lao động. Đó là cảnh sinh hoạt hằng ngày, là con người cần cù, chất phác, là nhịp sống bình dị mà ấm áp. Quê hương trong bài thơ không hào nhoáng, không lớn lao, nhưng lại có sức lay động mạnh mẽ bởi sự chân thực và thân thương. Những hình ảnh ấy khiến người đọc như được trở về với tuổi thơ, với những kỉ niệm trong sáng, hồn nhiên.
Tình yêu quê hương trong bài thơ được thể hiện một cách tự nhiên, không gượng ép. Đó là tình cảm xuất phát từ sự gắn bó máu thịt giữa con người và mảnh đất quê nhà. Tác giả yêu quê hương không chỉ vì cảnh đẹp mà còn vì con người nơi ấy – những con người lao động cần cù, giàu tình nghĩa. Qua đó, bài thơ thể hiện niềm tự hào và sự trân trọng đối với quê hương, nơi đã nuôi dưỡng tâm hồn và hình thành nhân cách của mỗi con người.
Bài thơ còn cho thấy rằng quê hương luôn hiện diện trong tâm trí con người, dù có đi xa đến đâu. Quê hương là điểm tựa tinh thần, là nơi để nhớ, để thương, để quay về. Chính tình yêu ấy đã tạo nên động lực giúp con người sống tốt hơn, có trách nhiệm hơn với bản thân và xã hội.
Đọc bài thơ “Quê hương”, em cảm thấy trong lòng dâng lên một cảm giác ấm áp, bình yên. Bài thơ giúp em nhận ra rằng yêu quê hương không cần những việc làm lớn lao, mà bắt đầu từ việc trân trọng những điều giản dị xung quanh mình. Tác phẩm không chỉ bồi đắp tình yêu quê hương đất nước mà còn nhắc nhở mỗi người phải biết giữ gìn, xây dựng quê hương ngày càng giàu đẹp hơn.
BÀI 1: PHÂN TÍCH CẢM NGHĨ BÀI THƠ “NHỚ MẸ NĂM LỤT” (TỐ HỮU)
Trong nền thơ ca Việt Nam hiện đại, Tố Hữu là nhà thơ tiêu biểu cho dòng thơ trữ tình – chính trị, nhưng trước hết ông cũng là một người con giàu tình cảm gia đình. Bài thơ “Nhớ mẹ năm lụt” được sáng tác trong hoàn cảnh tác giả bị giam cầm, xa quê hương, xa mẹ giữa những ngày miền Trung chìm trong mưa lũ. Bài thơ không chỉ là nỗi nhớ riêng của người con đối với mẹ mà còn là tiếng lòng chung của bao người con Việt Nam trước hình ảnh người mẹ tảo tần, chịu thương chịu khó.
Xuyên suốt bài thơ là nỗi nhớ mẹ da diết, sâu nặng. Nỗi nhớ ấy không mơ hồ mà gắn với hoàn cảnh rất cụ thể: năm lụt – thời điểm khắc nghiệt nhất của thiên nhiên miền Trung. Trong không gian mưa gió, nước lũ dâng cao, hình ảnh người mẹ hiện lên với dáng vẻ lam lũ, vất vả, lặng lẽ chịu đựng mọi khó khăn. Nỗi nhớ mẹ vì thế không chỉ là nỗi nhớ tình thân mà còn là nỗi xót xa, lo lắng cho sự an nguy của mẹ nơi quê nhà.
Hình ảnh người mẹ trong bài thơ được khắc họa giản dị mà xúc động. Đó là người phụ nữ nông dân cả đời gắn bó với ruộng đồng, với bếp lửa, với những bữa cơm đạm bạc. Trong cảnh lũ lụt, mẹ vẫn âm thầm lo toan, chống chọi với thiên tai để giữ gìn mái ấm gia đình. Tố Hữu không ca ngợi mẹ bằng những lời hoa mỹ mà bằng sự thấu hiểu và yêu thương chân thành, khiến hình ảnh người mẹ trở nên gần gũi, chân thực và giàu sức gợi.
Nỗi nhớ mẹ còn gắn liền với hoàn cảnh riêng của tác giả. Khi bị giam cầm, cách trở với gia đình, nhà thơ không thể về bên mẹ để phụng dưỡng hay che chở cho mẹ trước thiên tai. Chính sự bất lực ấy làm nỗi nhớ càng trở nên day dứt. Qua đó, người đọc cảm nhận được tâm hồn nhạy cảm, giàu yêu thương của người chiến sĩ cách mạng – một con người dù mang lý tưởng lớn lao vẫn không nguôi tình mẫu tử.
Không chỉ dừng lại ở tình cảm cá nhân, bài thơ còn mang ý nghĩa xã hội sâu sắc. Hình ảnh người mẹ trong “Nhớ mẹ năm lụt” cũng là hình ảnh tiêu biểu cho người mẹ Việt Nam trong những năm tháng khó khăn của đất nước: chịu nhiều mất mát, hi sinh nhưng vẫn bền bỉ, nhẫn nại và giàu đức hi sinh. Qua nỗi nhớ mẹ, Tố Hữu thể hiện tấm lòng yêu thương đối với nhân dân lao động nghèo khổ, đặc biệt là những người mẹ Việt Nam tần tảo.
Về nghệ thuật, bài thơ sử dụng ngôn ngữ mộc mạc, giọng điệu trữ tình tha thiết, giàu cảm xúc. Những hình ảnh quen thuộc của làng quê, của mưa lũ miền Trung góp phần làm nổi bật nỗi nhớ và tình yêu thương của người con dành cho mẹ. Chính sự chân thành trong cảm xúc đã tạo nên sức lay động bền lâu cho tác phẩm.
Tóm lại, “Nhớ mẹ năm lụt” là bài thơ giàu giá trị nhân văn, thể hiện sâu sắc tình mẫu tử thiêng liêng và lòng yêu thương con người của Tố Hữu. Bài thơ không chỉ khiến người đọc xúc động trước tình cảm của tác giả dành cho mẹ mà còn gợi nhắc mỗi chúng ta phải biết yêu thương, trân trọng và biết ơn mẹ – người đã hi sinh thầm lặng vì con suốt cả cuộc đời.
BÀI 2: PHÂN TÍCH CẢM NGHĨ BÀI THƠ “QUÊ HƯƠNG” (TẾ HANH)
Trong dòng chảy của thơ ca Việt Nam hiện đại, Tế Hanh được xem là nhà thơ của quê hương làng biển. Bài thơ “Quê hương” là tác phẩm tiêu biểu thể hiện tình yêu tha thiết của nhà thơ đối với quê hương, đặc biệt là cuộc sống lao động bình dị của người dân chài. Qua bài thơ, hình ảnh quê hương hiện lên vừa gần gũi, vừa tràn đầy sức sống.
Mở đầu bài thơ, Tế Hanh giới thiệu quê hương mình là một làng chài ven biển. Không gian biển cả rộng lớn hiện lên với gió, với sóng, với con thuyền ra khơi. Quê hương không chỉ là một địa danh mà là nơi gắn bó máu thịt với tuổi thơ, với ký ức và tâm hồn của nhà thơ. Tình yêu quê hương vì thế được thể hiện một cách tự nhiên, chân thành.
Nổi bật trong bài thơ là hình ảnh con thuyền ra khơi đánh cá. Con thuyền được miêu tả đầy sức sống, mang theo khát vọng chinh phục biển cả của con người. Hình ảnh ấy thể hiện tinh thần lao động hăng say, mạnh mẽ của người dân chài. Biển trong thơ Tế Hanh không dữ dội, đáng sợ mà vừa hùng vĩ vừa thân quen, là người bạn gắn bó với cuộc sống mưu sinh của con người.
Bên cạnh con thuyền, hình ảnh người dân chài cũng hiện lên khỏe khoắn, rắn rỏi, mang vẻ đẹp của con người lao động. Họ gắn bó với biển bằng cả sức lực và niềm tin, coi biển là nguồn sống, là quê hương. Qua đó, tác giả bày tỏ sự trân trọng, tự hào đối với con người quê hương mình – những con người lao động bình dị nhưng giàu nghị lực.
Một hình ảnh giàu cảm xúc khác trong bài thơ là cảnh con thuyền trở về sau chuyến ra khơi. Không khí trở nên rộn ràng, ấm áp với cá đầy khoang, với niềm vui lao động. Đó là niềm vui giản dị nhưng trọn vẹn, thể hiện sự gắn bó hài hòa giữa con người và thiên nhiên. Quê hương hiện lên không chỉ đẹp bởi cảnh sắc mà còn đẹp bởi nhịp sống yên bình, nghĩa tình.
Ẩn sâu trong bài thơ là nỗi nhớ quê hương của tác giả khi phải sống xa quê. Chính nỗi nhớ ấy đã làm cho từng hình ảnh, từng câu thơ trở nên tha thiết, đậm đà cảm xúc. Quê hương trong thơ Tế Hanh không chỉ là nơi chôn nhau cắt rốn mà còn là điểm tựa tinh thần, là nguồn nuôi dưỡng tâm hồn nhà thơ.
Về nghệ thuật, bài thơ có giọng điệu trong sáng, giàu hình ảnh, ngôn ngữ giản dị mà giàu sức gợi. Những hình ảnh thơ mang tính biểu tượng cao, thể hiện thành công vẻ đẹp của làng quê ven biển và tình yêu quê hương sâu nặng của tác giả.
Tóm lại, “Quê hương” của Tế Hanh là bài thơ giàu cảm xúc, thể hiện tình yêu quê hương tha thiết, chân thành. Qua bài thơ, người đọc không chỉ cảm nhận được vẻ đẹp của làng chài ven biển mà còn được nhắc nhở phải biết trân trọng, yêu thương và gìn giữ quê hương – nơi đã nuôi dưỡng tâm hồn mỗi con người.
Quảng cáo
Bạn cần hỏi gì?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
Đã trả lời bởi chuyên gia
13463 -
Đã trả lời bởi chuyên gia
11743 -
7789
-
Đã trả lời bởi chuyên gia
6752 -
4443
-
Đã trả lời bởi chuyên gia
4233 -
Đã trả lời bởi chuyên gia
4166 -
Đã trả lời bởi chuyên gia
3736 -
Đã trả lời bởi chuyên gia
3096
