Quảng cáo
3 câu trả lời 61
Lòng yêu thiên nhiên và gắn bó với quê hương: Nhà thơ nhìn cây dừa không chỉ là một loài cây mà là một người bạn, một "người dân" làng quê hiền lành, chịu khó. Qua đó, ta thấy được tình cảm gắn bó tha thiết, máu thịt của tác giả đối với cảnh vật bình dị ở nông thôn Việt Nam.
Sự giao hòa giữa con người và cảnh vật: Cách tác giả mô tả cây dừa đứng giữa đất trời, dang tay đón gió, gật đầu gọi trăng cho thấy một tâm hồn luôn mở rộng để lắng nghe và hòa nhịp với nhịp đập của thiên nhiên.
Kết luận: Tâm hồn Trần Đăng Khoa trong bài thơ là một tâm hồn trẻ thơ đầy nhạy cảm, hồn nhiên nhưng cũng rất sâu sắc trong tình yêu quê hương đất nước.
Qua bài thơ "Cây dừa", tâm hồn của "thần đồng thơ ca" Trần Đăng Khoa hiện lên vô cùng trong sáng, tinh tế và tràn đầy tình yêu quê hương. Chúng ta có thể thấy rõ những nét đẹp tâm hồn sau:
1. Một tâm hồn trẻ thơ hồn nhiên và giàu trí tưởng tượng
Trần Đăng Khoa nhìn cây dừa không chỉ là một loài thực vật vô tri, mà là một thực thể sống động, có tính cách và hành động như con người. Qua đôi mắt của cậu bé Khoa, cây dừa hiện lên với những liên tưởng đầy thú vị và ngộ nghĩnh:
Sự liên tưởng độc đáo: Quả dừa được ví như "đàn lợn con nằm trên cao", tàu dừa là "chiếc lược chải vào mây xanh", và những quả dừa đầy nước mát lại giống như "bao hũ rượu quanh cổ dừa".
Phép nhân hóa sinh động: Cây dừa biết "dang tay đón gió", "gật đầu gọi trăng", biết "đủng đỉnh" như đang đứng chơi. Điều này cho thấy một tâm hồn luôn mở rộng để trò chuyện và kết bạn với thiên nhiên.
2. Sự quan sát tinh tế và nhạy cảm với vẻ đẹp thiên nhiên
Tác giả không chỉ nhìn bằng mắt mà còn cảm nhận bằng tất cả các giác quan (thính giác, xúc giác, vị giác):
Cậu nghe thấy "tiếng rì rào" của lá, cảm nhận được tiếng dừa làm "dịu nắng trưa".
Cậu nhận ra sự thay đổi của cây dừa theo thời gian: từ cái "bạc phếch" của thân cây qua năm tháng đến vẻ lung linh khi "hoa nở cùng sao" trong đêm hè.
Điều này bộc lộ một tâm hồn biết lắng nghe, biết trân trọng những vẻ đẹp bình dị nhất của làng quê Việt Nam.
3. Tình yêu quê hương sâu nặng và lòng tự hào dân tộc
Dưới ngòi bút của Trần Đăng Khoa, cây dừa không đơn thuần là cây cối mà còn là biểu tượng của con người Việt Nam:
Sự kiên cường, nhã nhặn: Cây dừa "đứng canh trời đất bao la" nhưng lại rất "đủng đỉnh", ung dung. Hình ảnh này gợi lên dáng vẻ của những người chiến sĩ, những người dân lao động hiền lành nhưng vô cùng bền bỉ, hiên ngang bảo vệ đất nước.
Lòng nhân hậu, hiếu khách: Cây dừa luôn sẵn sàng "dang tay", mang "nước ngọt, nước lành" để dâng hiến cho đời, giống như bản chất bao dung, đùm bọc của người dân quê mình.
Tổng kết
Tâm hồn Trần Đăng Khoa trong bài thơ "Cây dừa" là sự kết hợp giữa trí tưởng tượng bay bổng của trẻ thơ và sự sâu sắc của một tấm lòng yêu nước chân thành. Bài thơ không chỉ tả cây dừa mà còn là lời ngợi ca đầy xúc động về vẻ đẹp tâm hồn con người và đất nước Việt Nam.
Qua bài thơ “Cây dừa”, ta có thể thấy tâm hồn trong sáng, hồn nhiên và giàu cảm xúc của nhà thơ Trần Đăng Khoa.
Trước hết, đó là một tâm hồn nhạy cảm, tinh tế trước vẻ đẹp của thiên nhiên. Cây dừa – hình ảnh quen thuộc của làng quê – được nhà thơ quan sát rất kĩ và miêu tả sinh động, gần gũi, thể hiện tình yêu tha thiết với cảnh vật quê hương.
Bên cạnh đó, bài thơ cho thấy trí tưởng tượng phong phú và óc liên tưởng độc đáo của Trần Đăng Khoa. Những hình ảnh so sánh, nhân hóa hồn nhiên khiến cây dừa hiện lên như một con người có hồn, tạo nên vẻ đẹp ngộ nghĩnh, đáng yêu.
Ngoài ra, qua bài thơ, ta còn cảm nhận được tấm lòng gắn bó sâu sắc với làng quê, đất nước của nhà thơ. Tình yêu thiên nhiên cũng chính là biểu hiện của tình yêu cuộc sống và quê hương.
👉 Kết luận:
Bài thơ “Cây dừa” đã bộc lộ một tâm hồn thơ trẻ trung, trong sáng, giàu trí tưởng tượng và chan chứa tình yêu thiên nhiên, quê hương của nhà thơ Trần Đăng Khoa.
Quảng cáo
Bạn muốn hỏi bài tập?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
69449 -
55042
-
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
45929 -
Hỏi từ APP VIETJACK44118
-
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
43394
