Quảng cáo
3 câu trả lời 56
Bài mẫu số 1:
Tết luôn mang đến cho em nhiều niềm vui và kỉ niệm đẹp, nhưng trải nghiệm khiến em nhớ nhất chính là lần đầu tiên em cùng mẹ chuẩn bị mâm cỗ để đón giao thừa. Đó không chỉ là một buổi tối đặc biệt mà còn là khoảnh khắc giúp em hiểu hơn về ý nghĩa của Tết và tình yêu thương gia đình.
Chiều 30 Tết năm ấy, nhà em rộn ràng mùi hương của bánh trái, tiếng nói cười và cả tiếng dao thớt vang lên đều đều trong bếp. Mẹ bảo em phụ mẹ làm mâm cỗ cúng. Lúc đầu em khá bỡ ngỡ vì đây là lần đầu tiên em được tham gia chuẩn bị một việc quan trọng như thế. Mẹ giao cho em nhặt rau, lau lá chuối, rồi xếp đĩa trái cây. Công việc giản đơn nhưng mỗi thứ đều cần sự cẩn thận. Khi xếp mâm ngũ quả, mẹ vừa làm vừa giải thích ý nghĩa từng loại quả: mãng cầu – mong cầu được toại nguyện, dừa – ước cho đủ đầy, đu đủ – mong cuộc sống sung túc, xoài – để tiêu xài không thiếu thốn… Những lời mẹ nói khiến em cảm nhận được trong nét truyền thống ấy có bao nhiêu sự gửi gắm, bao nhiêu ước mong cho một năm mới bình an.
Đến khi mâm cỗ hoàn thành, mẹ mỉm cười nhìn em và bảo rằng Tết đẹp không chỉ ở pháo hoa hay quần áo mới, mà đẹp nhất là sự sum vầy và những bàn tay cùng nhau chuẩn bị cho gia đình. Em bỗng thấy vui đến lạ. Niềm vui không ồn ào mà ấm áp, như ngọn lửa nhỏ giữa đêm đông.
Khoảnh khắc giao thừa, cả nhà em quây quần bên mâm cỗ. Ngoài trời, pháo hoa rực sáng bầu trời, còn trong lòng em lại rực lên một niềm hạnh phúc lạ kỳ. Em cảm thấy mình trưởng thành hơn sau một buổi tối tưởng chừng rất bình thường ấy. Em hiểu rằng những giá trị đẹp của Tết không nằm trong những thứ xa hoa mà nằm trong sự đoàn viên, trong bàn tay lao động, trong tình yêu mà mọi người dành cho nhau.
Đó là trải nghiệm đáng nhớ nhất của em trong ngày Tết – một trải nghiệm giản dị nhưng đủ để khiến em mang theo suốt những mùa xuân sau này.
Bài mẫu số 2:
Bài văn: Trải nghiệm sâu sắc nhất của em trong ngày Tết
Trong cuộc sống, có những khoảnh khắc bình dị nhưng lại in sâu vào lòng ta như một dấu ấn khó phai. Với em, trải nghiệm đáng nhớ và sâu sắc nhất trong những ngày Tết chính là buổi tối 30 Tết – lần đầu tiên em thật sự hòa vào vòng quay của Tết, không còn chỉ là người “đón nhận” niềm vui, mà là người “góp phần” tạo nên nó.
Chiều cuối năm, không khí trong nhà như đặc quánh lại bởi mùi hương thân thuộc: mùi lá dong luộc bánh chưng, mùi khói bếp cay nhẹ nơi mẹ đang kho cá, và cả tiếng cười nói xôn xao của gia đình. Em được mẹ gọi vào bếp để cùng chuẩn bị mâm cỗ giao thừa. Khi ấy, em cảm thấy vừa háo hức vừa có chút lo lắng, bởi đây là công việc mà mẹ vẫn luôn làm rất chu đáo mỗi năm, còn em thì chỉ đứng nhìn.
Những công việc tưởng chừng nhỏ bé — nhặt từng cọng rau, lau từng chiếc bát, xếp từng loại quả lên mâm ngũ quả — bỗng trở nên ý nghĩa hơn bao giờ hết. Khi đặt quả mãng cầu lên mâm, mẹ kể rằng đó không chỉ là loại quả, mà là cầu mong an lành; khi chọn trái đu đủ, mẹ bảo nó mang theo hy vọng đủ đầy; còn quả xoài, mẹ nói, là sự mong muốn mọi thứ trôi chảy. Trong từng lời giải thích nhẹ nhàng đó, em chợt hiểu ra rằng mỗi phong tục của Tết đều thấm đẫm những ước vọng chân thành về một năm mới tốt đẹp hơn.
Lúc bày xong mâm cỗ, mẹ nhìn em bằng ánh mắt trìu mến. Ánh mắt ấy có một điều gì đó khiến em bất giác xúc động. Nó như khẳng định rằng em đã lớn thêm một chút, đã biết san sẻ trách nhiệm và góp phần gìn giữ những giá trị truyền thống của gia đình. Mâm cỗ đêm giao thừa không chỉ là những món ăn, mà còn là kết tinh của sự chăm chút, của tình yêu và sự tôn kính tổ tiên – điều mà lần đầu tiên em được chạm tới bằng chính đôi tay mình.
Khoảnh khắc giao thừa, khi cả nhà quây quần bên nhau, tiếng pháo hoa ngoài trời rực sáng cả bầu trời đêm, em bỗng nhận ra một điều rất sâu sắc: Tết không chỉ là thời khắc chuyển giao, mà còn là lúc con người ta soi chiếu lại chính mình, để nhận ra rằng sự trưởng thành đến từ những điều rất đỗi bình dị. Nhìn mâm cỗ do chính mình góp sức chuẩn bị, em cảm thấy tự hào và ấm áp một cách lạ kỳ.
Trải nghiệm ấy đã làm Tết trong em trở nên trọn vẹn và sâu sắc hơn rất nhiều. Nó khiến em hiểu rằng, Tết đẹp nhất không phải ở sự no đủ mà ở sự sum họp; không phải trong tiếng pháo hoa rực rỡ mà ở trong từng công việc nhỏ bé được làm bằng tình yêu. Và chính từ khoảnh khắc ấy, em đã học được cách trân trọng những giá trị truyền thống, trân trọng gia đình – nơi yêu thương luôn hiện diện trong những điều giản dị nhất.
Trong một năm, không có dịp nào khiến lòng người xao xuyến và mong chờ như Tết Nguyên Đán. Mỗi mùa xuân qua đi đều để lại trong tôi những kỷ niệm ngọt ngào, nhưng trải nghiệm đáng nhớ nhất, giúp tôi trưởng thành hơn, chính là lần đầu tiên tôi được cùng mẹ chuẩn bị mâm cỗ cúng Giao thừa. Đó không chỉ là một buổi tối đặc biệt mà còn là khoảnh khắc giúp tôi hiểu sâu sắc hơn về ý nghĩa của sự đoàn viên và giá trị truyền thống gia đình.
Chiều 30 Tết năm ấy, không khí trong nhà tôi vô cùng rộn ràng. Mùi hương trầm thoang thoảng quyện với mùi khói bếp từ nồi bánh chưng đang sôi sùng sục, xen lẫn tiếng dao thớt lách cách đều đều trong bếp. Mẹ gọi tôi vào bếp phụ giúp chuẩn bị mâm cỗ cúng. Lúc đầu, tôi khá bỡ ngỡ vì đây là lần đầu tiên tôi được tham gia vào một công việc quan trọng như thế, chứ không còn là người chỉ đứng nhìn và háo hức chờ lì xì. Mẹ giao cho tôi những công việc tưởng chừng đơn giản như nhặt rau, lau lá chuối, và xếp đĩa trái cây. Dù là việc nhỏ, nhưng mẹ luôn yêu cầu tôi phải cẩn thận. Khi cùng mẹ đặt từng loại quả lên mâm ngũ quả, mẹ đã giải thích cho tôi ý nghĩa sâu xa: mãng cầu là "cầu mong", dừa là "vừa đủ", đu đủ là "sung túc", xoài là "tiêu xài không thiếu thốn"... Những lời mẹ nói khiến tôi cảm nhận được rằng, đằng sau nét truyền thống ấy là bao nhiêu ước mong chân thành cho một năm mới bình an và tốt đẹp.
Đến khi mâm cỗ hoàn thành, mẹ mỉm cười nhìn tôi, ánh mắt trìu mến. Mẹ bảo: “Tết đẹp không chỉ ở pháo hoa hay quần áo mới, mà đẹp nhất là sự sum vầy và những bàn tay cùng nhau chuẩn bị cho gia đình”. Tôi bỗng thấy vui đến lạ, một niềm vui không ồn ào mà ấm áp như ngọn lửa nhỏ giữa đêm đông. Khoảnh khắc giao thừa, cả nhà tôi quây quần bên mâm cỗ vừa bày biện, ngoài trời pháo hoa rực sáng bầu trời, còn trong lòng tôi lại rực lên một niềm hạnh phúc lạ kỳ. Tôi cảm thấy mình đã lớn thêm một chút sau một buổi tối tưởng chừng rất bình thường ấy.
Trải nghiệm chuẩn bị mâm cỗ năm đó đã làm Tết trong tôi trở nên trọn vẹn và sâu sắc hơn rất nhiều. Tôi nhận ra rằng, giá trị đẹp nhất của Tết không nằm trong sự xa hoa vật chất, mà nằm trong sự gắn kết, trong bàn tay cùng nhau lao động và trong tình yêu thương mà mọi người dành cho nhau. Đây chính là kỷ niệm mà tôi sẽ mãi trân trọng và mang theo suốt những mùa xuân về sau.
Quảng cáo
Bạn cần hỏi gì?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
69449 -
55042
-
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
45929 -
Hỏi từ APP VIETJACK44118
-
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
43394
