Viết bài văn ( khoảng 600 chữ ) phân tích, đánh giá nét đặc sắc về nghệ thuật và nội dung của đoạn trích " Đó là mùa của những tiếng chim reo ..... Quả ngọt ngào thắm thiết vẫn mùa hoa " trong bài thơ Mùa Hạ của tác giả Xuân Quỳnh
Quảng cáo
4 câu trả lời 78
Bài làm
Trong thơ Xuân Quỳnh, mùa hạ luôn hiện lên vừa rực rỡ, vừa nồng nàn, vừa mãnh liệt như chính tâm hồn giàu cảm xúc của nhà thơ. Đoạn thơ: “Đó là mùa của những tiếng chim reo… Quả ngọt ngào thắm thiết giữa mùa hoa” tiêu biểu cho phong cách thơ Xuân Quỳnh: trong trẻo, chân thành nhưng sâu sắc, thể hiện cái nhìn tinh tế về thiên nhiên và cuộc sống. Qua đoạn thơ, nhà thơ không chỉ miêu tả vẻ đẹp của mùa hè mà còn gửi gắm những suy tư về sự sống, về sức mạnh nội tại của thiên nhiên và con người.
Ngay từ câu thơ mở đầu, hình ảnh mùa hạ hiện lên bằng âm thanh và màu sắc: “Đó là mùa của những tiếng chim reo”. Tiếng chim reo không đơn thuần là âm thanh thiên nhiên mà là âm thanh của sự sống, của sức sống căng tràn trong vũ trụ. Xuân Quỳnh đã lựa chọn chi tiết giàu sức gợi để mở ra không gian mùa hạ tươi tắn, đầy nhịp điệu. Những tiếng chim ấy như đánh thức sự chuyển động của mọi cảnh vật, khiến bức tranh mùa hạ trở nên sinh động và có hồn.
Hình ảnh mùa hạ tiếp tục được miêu tả bằng những gam màu rực rỡ: “Của trời xanh, cánh phượng đỏ”. Trời xanh cao rộng gợi sự bao la, phượng đỏ rực gợi nhiệt huyết tuổi trẻ. Hai gam màu đối lập nhưng hòa hợp, tạo nên bức tranh mùa hạ vừa tươi sáng vừa nồng nàn. Ở đây, Xuân Quỳnh không chỉ tả cảnh mà còn mượn cảnh để nói về sức sống mãnh liệt, niềm tin và khát vọng sống của con người.
Đặc biệt, đoạn thơ trở nên sâu sắc hơn khi tác giả viết:
“Của ánh nắng cồn cào lửa cháy
Trong trái tim đang tuổi thanh tân.”
Nắng mùa hạ được nhân hóa, mang tính chất “cồn cào”, “lửa cháy”. Đó không phải cái nắng vật lý mà là nắng của tâm hồn, nắng của tuổi trẻ đang khát vọng, đang cháy lên trong mình một nhiệt lượng sống mạnh mẽ. Nghệ thuật nhân hóa và ẩn dụ khiến mùa hạ không chỉ là khung cảnh thiên nhiên mà trở thành biểu tượng của tuổi trẻ, của những xúc cảm sôi nổi, thiết tha.
Điều đáng chú ý là ở cuối đoạn thơ, Xuân Quỳnh chuyển từ tả cảnh sang bộc lộ ý nghĩa của sự sống:
“Lá dẫu non cũng phải dần xanh thắm
Quả ngọt ngào thắm thiết giữa mùa hoa.”
Hai câu thơ thể hiện quy luật của tự nhiên: lá phải xanh, hoa phải nở, quả phải chín. Nhưng ẩn sau đó là triết lí sâu sắc về sự trưởng thành của con người. Để có được “quả ngọt ngào”, con người phải trải qua quá trình phấn đấu, nuôi dưỡng, tích lũy giá trị sống. Hình ảnh “quả ngọt ngào thắm thiết” vừa mang vẻ đẹp của thiên nhiên vừa là biểu tượng của những thành quả tinh thần, những trải nghiệm đáng quý trong đời.
Về nghệ thuật, đoạn thơ thể hiện rõ phong cách Xuân Quỳnh: ngôn từ giản dị mà giàu cảm xúc, kết hợp hài hòa giữa tả thực và ẩn dụ, sử dụng linh hoạt các biện pháp nghệ thuật như nhân hóa, so sánh, hình ảnh giàu sức gợi. Nhịp thơ mềm mại, lúc dồn dập, lúc lắng sâu, phù hợp với dòng cảm xúc đang tuôn chảy trong tâm hồn nhà thơ.
Tóm lại, đoạn thơ không chỉ khắc họa vẻ đẹp rực rỡ của mùa hạ mà còn bộc lộ quan niệm đầy nhân văn của Xuân Quỳnh về sự sống, về tuổi trẻ và về những giá trị đẹp đẽ mà con người hướng tới. Thiên nhiên trong thơ Xuân Quỳnh luôn rực sáng bởi được nhìn qua lăng kính của một trái tim giàu yêu thương, nhạy cảm và luôn cháy hết mình với cuộc đời.
Bài văn
Trong thơ Xuân Quỳnh, mùa hạ không chỉ là một thời khắc của thiên nhiên mà còn là nhịp đập rộn ràng của cuộc sống và tâm hồn con người. Đoạn thơ “Đó là mùa của những tiếng chim reo… Quả ngọt ngào thắm thiết vẫn mùa hoa” tiêu biểu cho phong cách giàu cảm xúc và lối biểu đạt đầy nữ tính của nhà thơ. Từ hình ảnh, âm thanh đến cảm xúc, tất cả hòa quyện tạo nên bức tranh mùa hạ tươi sáng, tràn đầy sức sống và giàu ý nghĩa nhân văn.
Trước hết, đoạn thơ gây ấn tượng mạnh bởi bức tranh thiên nhiên mùa hạ đầy rộn rã. Những “tiếng chim reo”, “màu hoa đỏ rực”, “nắng vàng chói lọi”, “bầu trời cao rộng”… hiện lên qua cái nhìn tinh tế, nhạy cảm của Xuân Quỳnh. Thiên nhiên không đứng yên mà như đang chuyển động, đang reo vui và ngân vang. Các hình ảnh trong đoạn thơ được xâu chuỗi liên tục, tạo thành một dòng cảm xúc tuôn chảy, như chính nhịp điệu gấp gáp mà nồng nàn của mùa hè. Sự kết hợp hài hòa giữa âm thanh và màu sắc khiến bức tranh ấy trở nên sống động, đầy sức hút.
Không chỉ dừng lại ở vẻ đẹp hình thức, thiên nhiên trong đoạn thơ còn gợi lên sự trưởng thành, chín chắn của sự sống. Nếu hoa là biểu tượng của sự nở rộ, rực rỡ thì “quả ngọt ngào thắm thiết” lại tượng trưng cho sự kết tinh của thời gian, của lao động và yêu thương. Người đọc cảm nhận được vòng tuần hoàn bền bỉ của thiên nhiên: từ nảy mầm đến kết trái, từ sắc hương đến hương vị. Ẩn dưới những hình ảnh ấy là triết lý sâu sắc về cuộc đời: mọi vẻ đẹp đều cần sự bền bỉ, vun trồng; mọi thành quả đều nảy sinh từ những tháng ngày dày công và kiên nhẫn.
Về mặt nghệ thuật, đoạn thơ thể hiện rõ nét ngôn ngữ giàu hình ảnh, mang đặc trưng của thơ Xuân Quỳnh. Nhà thơ sử dụng những từ ngữ bình dị, gần gũi nhưng lại có sức gợi lớn, khiến người đọc dễ dàng hình dung khung cảnh mùa hạ trước mắt. Các biện pháp nghệ thuật như nhân hóa, so sánh, điệp cấu trúc… được sử dụng linh hoạt, tạo nên nhịp điệu thơ khi thì rộn ràng, khi lại sâu lắng. Chính sự giản dị nhưng tinh tế ấy làm cho đoạn thơ có sức lan tỏa, chạm đến cảm xúc người đọc.
Một điểm đặc sắc khác là cảm xúc chân thật, nồng nàn – chất riêng của Xuân Quỳnh. Nhà thơ không chỉ miêu tả cảnh mà còn gửi gắm vào đó tâm tình của mình: một tâm hồn yêu thiên nhiên, yêu cuộc sống, luôn hướng về những điều tươi đẹp. Trong mỗi câu thơ đều có sự rung động bền bỉ, thiết tha của người phụ nữ giàu tình cảm và luôn khát khao hạnh phúc. Nhờ vậy, đoạn thơ không chỉ đẹp về hình ảnh mà còn đẹp về chiều sâu cảm xúc.
Tóm lại, đoạn thơ “Đó là mùa của những tiếng chim reo… Quả ngọt ngào thắm thiết vẫn mùa hoa” là một trong những đoạn hay nhất của bài thơ “Mùa hạ”. Thiên nhiên mùa hạ hiện lên rực rỡ, sống động, đồng thời chứa đựng những suy ngẫm sâu sắc về sự sống và vẻ đẹp của lao động, của kết quả bền lâu. Nghệ thuật thơ giàu hình ảnh, nhịp điệu phong phú cùng cảm xúc chân thành đã tạo nên sức hấp dẫn riêng biệt của thơ Xuân Quỳnh. Đoạn thơ không chỉ ca ngợi vẻ đẹp của mùa hạ mà còn là lời nhắc nhở nhẹ nhàng về giá trị của sự cố gắng, của tình yêu và niềm tin vào cuộc sống.
Bài văn
Trong thơ Xuân Quỳnh, mùa hạ không chỉ là một thời khắc của thiên nhiên mà còn là nhịp đập rộn ràng của cuộc sống và tâm hồn con người. Đoạn thơ “Đó là mùa của những tiếng chim reo… Quả ngọt ngào thắm thiết vẫn mùa hoa” tiêu biểu cho phong cách giàu cảm xúc và lối biểu đạt đầy nữ tính của nhà thơ. Từ hình ảnh, âm thanh đến cảm xúc, tất cả hòa quyện tạo nên bức tranh mùa hạ tươi sáng, tràn đầy sức sống và giàu ý nghĩa nhân văn.
Trước hết, đoạn thơ gây ấn tượng mạnh bởi bức tranh thiên nhiên mùa hạ đầy rộn rã. Những “tiếng chim reo”, “màu hoa đỏ rực”, “nắng vàng chói lọi”, “bầu trời cao rộng”… hiện lên qua cái nhìn tinh tế, nhạy cảm của Xuân Quỳnh. Thiên nhiên không đứng yên mà như đang chuyển động, đang reo vui và ngân vang. Các hình ảnh trong đoạn thơ được xâu chuỗi liên tục, tạo thành một dòng cảm xúc tuôn chảy, như chính nhịp điệu gấp gáp mà nồng nàn của mùa hè. Sự kết hợp hài hòa giữa âm thanh và màu sắc khiến bức tranh ấy trở nên sống động, đầy sức hút.
Không chỉ dừng lại ở vẻ đẹp hình thức, thiên nhiên trong đoạn thơ còn gợi lên sự trưởng thành, chín chắn của sự sống. Nếu hoa là biểu tượng của sự nở rộ, rực rỡ thì “quả ngọt ngào thắm thiết” lại tượng trưng cho sự kết tinh của thời gian, của lao động và yêu thương. Người đọc cảm nhận được vòng tuần hoàn bền bỉ của thiên nhiên: từ nảy mầm đến kết trái, từ sắc hương đến hương vị. Ẩn dưới những hình ảnh ấy là triết lý sâu sắc về cuộc đời: mọi vẻ đẹp đều cần sự bền bỉ, vun trồng; mọi thành quả đều nảy sinh từ những tháng ngày dày công và kiên nhẫn.
Về mặt nghệ thuật, đoạn thơ thể hiện rõ nét ngôn ngữ giàu hình ảnh, mang đặc trưng của thơ Xuân Quỳnh. Nhà thơ sử dụng những từ ngữ bình dị, gần gũi nhưng lại có sức gợi lớn, khiến người đọc dễ dàng hình dung khung cảnh mùa hạ trước mắt. Các biện pháp nghệ thuật như nhân hóa, so sánh, điệp cấu trúc… được sử dụng linh hoạt, tạo nên nhịp điệu thơ khi thì rộn ràng, khi lại sâu lắng. Chính sự giản dị nhưng tinh tế ấy làm cho đoạn thơ có sức lan tỏa, chạm đến cảm xúc người đọc.
Một điểm đặc sắc khác là cảm xúc chân thật, nồng nàn – chất riêng của Xuân Quỳnh. Nhà thơ không chỉ miêu tả cảnh mà còn gửi gắm vào đó tâm tình của mình: một tâm hồn yêu thiên nhiên, yêu cuộc sống, luôn hướng về những điều tươi đẹp. Trong mỗi câu thơ đều có sự rung động bền bỉ, thiết tha của người phụ nữ giàu tình cảm và luôn khát khao hạnh phúc. Nhờ vậy, đoạn thơ không chỉ đẹp về hình ảnh mà còn đẹp về chiều sâu cảm xúc.
Tóm lại, đoạn thơ “Đó là mùa của những tiếng chim reo… Quả ngọt ngào thắm thiết vẫn mùa hoa” là một trong những đoạn hay nhất của bài thơ “Mùa hạ”. Thiên nhiên mùa hạ hiện lên rực rỡ, sống động, đồng thời chứa đựng những suy ngẫm sâu sắc về sự sống và vẻ đẹp của lao động, của kết quả bền lâu. Nghệ thuật thơ giàu hình ảnh, nhịp điệu phong phú cùng cảm xúc chân thành đã tạo nên sức hấp dẫn riêng biệt của thơ Xuân Quỳnh. Đoạn thơ không chỉ ca ngợi vẻ đẹp của mùa hạ mà còn là lời nhắc nhở nhẹ nhàng về giá trị của sự cố gắng, của tình yêu và niềm tin vào cuộc sống.
Đoạn trích trong bài thơ “Mùa Hạ” của Xuân Quỳnh là một bức tranh thiên nhiên rực rỡ, tràn đầy sức sống, đồng thời gửi gắm những cảm xúc tinh tế và tâm hồn giàu yêu thương của nhà thơ. Từ “mùa hạ” quen thuộc, Xuân Quỳnh đã vẽ nên một mùa hè đầy âm thanh, màu sắc và nhịp sống mạnh mẽ bằng giọng thơ nhẹ nhàng mà nồng nàn. Đoạn trích mở ra bằng những tín hiệu đặc trưng của mùa hè: “Đó là mùa của những tiếng chim reo”, như lời giới thiệu dịu dàng về một không gian sống động, nơi tiếng chim trở thành sự đánh thức của thiên nhiên. Âm thanh ấy gợi lên sự tươi vui, rộn ràng, báo hiệu thời điểm cây cối sinh trưởng mạnh mẽ và đất trời bừng sáng.
Xuân Quỳnh không chỉ dừng lại ở tiếng chim mà tiếp tục mở rộng bức tranh bằng màu sắc của nắng, của hoa, của lá. Cảnh vật được miêu tả qua cái nhìn đầy yêu thương: nắng hạ như rót mật, hoa nở đỏ thắm, cây xanh như căng tràn nhựa sống. Những hình ảnh này không chỉ tạo nên vẻ đẹp tự nhiên mà còn gợi lên sự nồng nhiệt, mãnh liệt của mùa hạ—một mùa hè mang dấu ấn của sức sống và tuổi trẻ. Bằng trực giác nhạy cảm, nhà thơ đã cảm nhận mùa hạ bằng cả giác quan: nghe, nhìn, chạm, và cả những rung động trong tâm hồn.
Mùa hạ trong thơ Xuân Quỳnh còn gắn với những chuyển động đời thường mà thân thuộc, như một nhịp sống quen mà mới. Thiên nhiên không đứng im mà luôn vận động: “quả ngọt ngào thắm thiết vẫn mùa hoa”. Câu thơ vừa gợi sự nối tiếp, vừa thể hiện vòng tuần hoàn đầy ý nghĩa của sự sống. Khi hoa tàn, quả lại chín; khi mùa hạ trôi qua, cảm xúc trong lòng người vẫn không ngừng lan tỏa. Ở đây, Xuân Quỳnh muốn nói rằng cuộc sống luôn tiếp diễn, luôn vươn lên, giống như quy luật bất biến của thiên nhiên. Qua đó, đoạn thơ thể hiện niềm tin vào sự bền bỉ, vào sức sống mạnh mẽ của thiên nhiên cũng như của con người.
Về nghệ thuật, đoạn trích đặc sắc bởi hệ thống hình ảnh giàu tính gợi cảm, mang màu sắc rực rỡ của mùa hè. Xuân Quỳnh sử dụng ngôn ngữ giản dị nhưng tinh tế, kết hợp nhuần nhuyễn giữa tả và cảm, giữa miêu tả thiên nhiên và truyền tải cảm xúc. Những hình ảnh như “tiếng chim reo”, “quả ngọt ngào”, “mùa hoa” được lựa chọn có chủ ý, tạo ra một không gian mùa hè đầy sức sống, khiến người đọc vừa nhìn thấy, vừa nghe thấy, vừa cảm nhận được sự tràn trề của tự nhiên. Bên cạnh đó, nhạc điệu câu thơ nhẹ nhàng, mềm mại, mang chất trữ tình sâu sắc đặc trưng của thơ Xuân Quỳnh. Dòng cảm xúc được triển khai tự nhiên, không gượng ép, tạo cảm giác như một dòng suối trong mát chảy qua lòng người.
Đặc sắc hơn, đoạn thơ còn thể hiện rõ phong cách thơ Xuân Quỳnh: chân thật, giàu tình cảm và luôn gắn bó với những điều bình dị của cuộc sống. Thiên nhiên không chỉ là cảnh mà còn là tâm hồn; mùa hạ không chỉ là thời gian mà còn là cảm xúc, là nhịp đập của trái tim yêu đời, yêu người.
Tóm lại, đoạn trích trong bài thơ “Mùa Hạ” của Xuân Quỳnh là một bức tranh mùa hạ giàu màu sắc và giàu cảm xúc. Nội dung sâu sắc cùng nghệ thuật tinh tế đã tạo nên vẻ đẹp riêng, vừa giản dị vừa tha thiết. Đoạn thơ không chỉ ca ngợi thiên nhiên mà còn gửi gắm tình yêu cuộc sống, tình yêu con người, thể hiện tâm hồn nhạy cảm và trái tim nồng nàn của nữ thi sĩ.
Quảng cáo
Bạn muốn hỏi bài tập?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
6954
-
6945
-
4613
-
4404
-
4166
