Một số chi tiết và nhân vật trong tác phẩm Người con gái Nam Xương không được tác giả bài nghị luận phân tích, chẳng hạn như chi tiết người mẹ dặn dò trước khi Trương Sinh ra trận, các nhân vật Linh Phi, Phan Lang… Từ đó, em có suy nghĩ gì về việc sử dụng lí lẽ và bằng chứng trong văn bản nghị luận văn học?
Quảng cáo
5 câu trả lời 89
Trả lời
Việc trong bài nghị luận văn học có những chi tiết và nhân vật của Người con gái Nam Xương chưa được phân tích, như lời dặn dò của người mẹ trước lúc Trương Sinh ra trận hay các nhân vật Linh Phi, Phan Lang…, cho thấy người viết chưa sử dụng đầy đủ lí lẽ và bằng chứng cần thiết.
Một bài nghị luận văn học muốn thuyết phục phải có lí lẽ chặt chẽ và bằng chứng tiêu biểu. Mỗi luận điểm cần được minh họa bằng dẫn chứng cụ thể từ tác phẩm; nếu bỏ qua nhiều chi tiết quan trọng, bài viết sẽ thiếu chiều sâu, thiếu toàn diện và không làm nổi bật giá trị của tác phẩm.
Từ đó có thể thấy:
Bằng chứng phải được lựa chọn sát với vấn đề và đủ số lượng để làm sáng tỏ luận điểm.
Lí lẽ phải mạch lạc, hợp logic, biết liên kết các chi tiết nhỏ để làm nổi bật tư tưởng lớn.
Người viết nghị luận văn học cần tránh viết chung chung, phải đọc tác phẩm kĩ, biết chọn và phân tích chi tiết có giá trị.
Như vậy, việc dùng lí lẽ và bằng chứng trong nghị luận văn học không chỉ là minh họa, mà còn thể hiện tư duy, khả năng cảm thụ và chiều sâu phân tích của người viết.
Trong khi phân tích tác phẩm “Người con gái Nam Xương”, một số chi tiết và nhân vật như người mẹ dặn dò trước khi Trương Sinh ra trận, hay các nhân vật phụ như Linh Phi, Phan Lang không được tác giả bài nghị luận đề cập. Điều này cho thấy rằng trong văn bản nghị luận văn học, việc sử dụng lí lẽ và bằng chứng cần có chọn lọc và tập trung vào những chi tiết, hình ảnh tiêu biểu nhất để làm nổi bật luận điểm chính.
Qua đó, em có thể rút ra một số suy nghĩ:
Chọn lọc bằng chứng phù hợp: Không phải mọi chi tiết trong tác phẩm đều cần nêu ra, mà chỉ những chi tiết tiêu biểu, phản ánh rõ tính cách nhân vật hoặc chủ đề tác phẩm mới giúp bài nghị luận thuyết phục.
Kết hợp lí lẽ và dẫn chứng: Lí lẽ là luận điểm, lập luận, còn bằng chứng là trích dẫn, chi tiết từ tác phẩm để củng cố cho luận điểm. Nếu chọn quá nhiều chi tiết phụ hoặc không liên quan, bài viết sẽ rườm rà, thiếu trọng tâm.
Tập trung vào trọng tâm của vấn đề: Việc không phân tích hết mọi chi tiết cũng nhắc nhở người viết rằng cần giữ trọng tâm, tránh đi vào chi tiết phụ làm loãng luận điểm chính.
Đánh giá và phân tích sâu: Việc lựa chọn chi tiết phù hợp còn giúp phân tích, đánh giá nhân vật và chủ đề sâu sắc hơn, thay vì chỉ liệt kê sự kiện hay mô tả bề ngoài.
Kết luận: Trong văn nghị luận văn học, việc sử dụng lí lẽ và bằng chứng không phải nêu hết mọi chi tiết mà là chọn lọc những chi tiết tiêu biểu, phù hợp với luận điểm, từ đó bài viết trở nên thuyết phục, mạch lạc và sâu sắc.
Trong khi phân tích tác phẩm “Người con gái Nam Xương”, một số chi tiết và nhân vật như người mẹ dặn dò trước khi Trương Sinh ra trận, hay các nhân vật phụ như Linh Phi, Phan Lang không được tác giả bài nghị luận đề cập. Điều này cho thấy rằng trong văn bản nghị luận văn học, việc sử dụng lí lẽ và bằng chứng cần có chọn lọc và tập trung vào những chi tiết, hình ảnh tiêu biểu nhất để làm nổi bật luận điểm chính.
Qua đó, em có thể rút ra một số suy nghĩ:
Chọn lọc bằng chứng phù hợp: Không phải mọi chi tiết trong tác phẩm đều cần nêu ra, mà chỉ những chi tiết tiêu biểu, phản ánh rõ tính cách nhân vật hoặc chủ đề tác phẩm mới giúp bài nghị luận thuyết phục.
Kết hợp lí lẽ và dẫn chứng: Lí lẽ là luận điểm, lập luận, còn bằng chứng là trích dẫn, chi tiết từ tác phẩm để củng cố cho luận điểm. Nếu chọn quá nhiều chi tiết phụ hoặc không liên quan, bài viết sẽ rườm rà, thiếu trọng tâm.
Tập trung vào trọng tâm của vấn đề: Việc không phân tích hết mọi chi tiết cũng nhắc nhở người viết rằng cần giữ trọng tâm, tránh đi vào chi tiết phụ làm loãng luận điểm chính.
Đánh giá và phân tích sâu: Việc lựa chọn chi tiết phù hợp còn giúp phân tích, đánh giá nhân vật và chủ đề sâu sắc hơn, thay vì chỉ liệt kê sự kiện hay mô tả bề ngoài.
Kết luận: Trong văn nghị luận văn học, việc sử dụng lí lẽ và bằng chứng không phải nêu hết mọi chi tiết mà là chọn lọc những chi tiết tiêu biểu, phù hợp với luận điểm, từ đó bài viết trở nên thuyết phục, mạch lạc và sâu sắc.
Trả lời
Việc trong bài nghị luận văn học có những chi tiết và nhân vật của Người con gái Nam Xương chưa được phân tích, như lời dặn dò của người mẹ trước lúc Trương Sinh ra trận hay các nhân vật Linh Phi, Phan Lang…, cho thấy người viết chưa sử dụng đầy đủ lí lẽ và bằng chứng cần thiết.
Một bài nghị luận văn học muốn thuyết phục phải có lí lẽ chặt chẽ và bằng chứng tiêu biểu. Mỗi luận điểm cần được minh họa bằng dẫn chứng cụ thể từ tác phẩm; nếu bỏ qua nhiều chi tiết quan trọng, bài viết sẽ thiếu chiều sâu, thiếu toàn diện và không làm nổi bật giá trị của tác phẩm.
Từ đó có thể thấy:
Bằng chứng phải được lựa chọn sát với vấn đề và đủ số lượng để làm sáng tỏ luận điểm.
Lí lẽ phải mạch lạc, hợp logic, biết liên kết các chi tiết nhỏ để làm nổi bật tư tưởng lớn.
Người viết nghị luận văn học cần tránh viết chung chung, phải đọc tác phẩm kĩ, biết chọn và phân tích chi tiết có giá trị.
Như vậy, việc dùng lí lẽ và bằng chứng trong nghị luận văn học không chỉ là minh họa, mà còn thể hiện tư duy, khả năng cảm thụ và chiều sâu phân tích của người viết.
Tính chọn lọc và tập trung:Một tác phẩm văn học thường rất đồ sộ về chi tiết, sự kiện. Người viết nghị luận không thể và không cần thiết phải phân tích mọi thứ.
Việc chọn lọc chi tiết, nhân vật (như tác giả bài nghị luận đã làm) cho thấy sự tập trung vào luận điểm chính (ví dụ: số phận bi kịch của Vũ Nương, giá trị tố cáo chiến tranh...). Những chi tiết bị bỏ qua (lời mẹ dặn, nhân vật Phan Lang) có thể ít liên quan trực tiếp đến luận điểm trọng tâm đó.
Tính tiêu biểu và đắc địa:Bằng chứng được chọn phải là những chi tiết, hình ảnh đắc địa, có sức gợi tả cao, giúp làm sáng tỏ luận điểm một cách thuyết phục nhất.
Ví dụ, chi tiết cái bóng là chi tiết then chốt làm bùng nổ mâu thuẫn, do đó nó là bằng chứng quan trọng hơn nhiều so với chi tiết Phan Lang xuất hiện ở phần sau.
Tính phục vụ luận điểm:Lí lẽ và bằng chứng phải có mối quan hệ nhân quả chặt chẽ với nhau và cùng hướng về phục vụ một luận điểm thống nhất.
Mỗi chi tiết được đưa ra phải là minh chứng sống động, cụ thể cho luận điểm đang được phân tích.
Tóm lại:
Việc tác giả bài nghị luận bỏ qua một số chi tiết, nhân vật không phải là sự thiếu sót, mà là sự chủ động lựa chọn bằng chứng một cách thông minh, nhằm tập trung làm nổi bật luận điểm chính. Điều này cho thấy tầm quan trọng của việc sử dụng lí lẽ và bằng chứng có trọng tâm, tiêu biểu và thuyết phục trong bất kỳ bài nghị luận văn học nào.
Quảng cáo
Bạn cần hỏi gì?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
Đã trả lời bởi chuyên gia
247033 -
Đã trả lời bởi chuyên gia
76509 -
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
60914 -
Đã trả lời bởi chuyên gia
60669 -
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
51848 -
46168
-
Đã trả lời bởi chuyên gia
43267 -
Đã trả lời bởi chuyên gia
40569 -
Hỏi từ APP VIETJACK
Đã trả lời bởi chuyên gia
38190
