làm văn tả người lớp 6
Quảng cáo
3 câu trả lời 117
Bài Văn Mẫu: Tả Người Mẹ
Trong kho tàng kí ức tuổi thơ của em, hình ảnh mẹ luôn là điều thiêng liêng và rực rỡ nhất. Mẹ không chỉ là người sinh thành mà còn là người thầy, người bạn đồng hành tận tụy nhất trên mỗi bước em đi.
Mẹ em năm nay đã bước sang tuổi bốn mươi, nhưng với em, mẹ vẫn giữ được nét duyên dáng, dịu dàng của thời thanh xuân. Mẹ không sở hữu vóc dáng cao ráo như người mẫu, mà mẹ có dáng người hơi thấp, cân đối, đậm đà nét phúc hậu của người phụ nữ tảo tần. Điểm nổi bật nhất trên khuôn mặt mẹ là đôi mắt đen láy, to và sâu. Đôi mắt ấy như biết nói, chúng có thể ánh lên niềm vui ấm áp khi em đạt điểm cao, nhưng cũng có thể đượm buồn sâu sắc khi em lười biếng. Dù đã có những nếp nhăn nhỏ hằn lên nơi khóe mắt vì những đêm mẹ thức khuya lo toan, ánh nhìn của mẹ vẫn luôn bao dung và trìu mến. Mái tóc mẹ đen tuyền, óng ả, thường được mẹ búi gọn gàng bằng một chiếc kẹp đơn giản mỗi khi mẹ làm việc nhà. Đôi bàn tay mẹ, dù không mềm mại như nhung lụa, nhưng lại là đôi tay ấm áp nhất. Những ngón tay tuy có phần thô ráp do vất vả việc nhà và chăm sóc vườn rau, nhưng lại khéo léo vô cùng, từ việc nấu nên những món ăn ngon tuyệt vời cho đến việc nhẹ nhàng xoa dịu vết thương cho con.
Mẹ là một người phụ nữ giản dị nhưng vô cùng đảm đang và kiên cường. Dù công việc hành chính ở cơ quan bận rộn, về đến nhà, mẹ vẫn là người lo toan chu toàn mọi việc. Em nhớ nhất, mẹ em có thói quen rất đặc biệt: dù mệt mỏi đến đâu, mẹ vẫn dành trọn vẹn một tiếng buổi tối để ngồi bên em, kiên nhẫn giảng giải từng bài toán khó hay từng đoạn văn khó hiểu. Mẹ không bao giờ nổi nóng quát mắng khi em chậm hiểu, mẹ chỉ nhẹ nhàng nhắc nhở: "Cứ bình tĩnh, mình cùng xem lại từ đầu nhé!" Chính sự kiên nhẫn phi thường ấy đã giúp em vượt qua nhiều môn học khó khăn.
Kỷ niệm em khắc sâu nhất là lần em bị ốm nặng vào mùa đông năm ngoái. Mẹ đã thức trắng đêm đó, không một phút giây nào rời khỏi giường em. Khi em tỉnh dậy giữa đêm, em thấy mẹ đang khẽ khàng lau mồ hôi trên trán mình bằng chiếc khăn thấm nước ấm. Mẹ đã phải vật lộn để giữ nhiệt độ cơ thể em ổn định, khuôn mặt mẹ xanh xao vì thiếu ngủ. Sáng hôm sau, khi em đã hạ sốt, nhìn mẹ ngồi ngủ gục bên giường, em mới thấu hiểu hết sự hy sinh thầm lặng của mẹ. Tình yêu ấy không cần lời nói hoa mỹ, nó được thể hiện qua từng hành động chăm sóc tận tụy.
Đối với em, mẹ là người tuyệt vời nhất. Mẹ là nguồn động lực lớn lao, giúp em có thêm niềm tin và nghị lực để học tập chăm chỉ mỗi ngày. Em tự hứa với bản thân sẽ luôn cố gắng trở thành một người con ngoan, biết phụ giúp mẹ nhiều việc nhà hơn để mẹ có thêm thời gian nghỉ ngơi. Mẹ ơi, con yêu mẹ rất nhiều! Mong mẹ luôn mạnh khỏe để mãi là vầng dương soi sáng cho cuộc đời con.
Năm nay mẹ em ngoài ba mươi tuổi, vóc người thon thả và cân đối. Mẹ có khuôn mặt trái xoan phúc hậu, với làn da trắng hồng rạng rỡ. Mái tóc mẹ dài, đen nhánh và thường được mẹ búi gọn gàng khi làm việc nhà. Nổi bật nhất trên khuôn mặt mẹ là đôi mắt to tròn, đen láy. Ánh mắt mẹ lúc nào cũng chứa chan tình yêu thương, dịu dàng mỗi khi nhìn em. Mỗi lúc em mắc lỗi, ánh mắt ấy trở nên nghiêm nghị, nhắc nhở em phải sửa sai. Mẹ có nụ cười rất tươi, để lộ hàm răng trắng đều tăm tắp. Giọng nói của mẹ ấm áp, êm đềm như một khúc hát ru. Dù bận rộn công việc, mẹ luôn ăn mặc rất giản dị, gọn gàng trong những bộ đồ ở nhà hoặc áo sơ mi, quần tây khi đến công sở.
Mẹ em là một người phụ nữ đảm đang và chu đáo. Ngoài công việc cơ quan, mẹ còn lo lắng quán xuyến mọi việc trong gia đình. Sáng sớm, mẹ dậy sớm chuẩn bị bữa sáng tươm tất cho cả nhà. Tối đến, mẹ lại tận tình chỉ bảo em học bài, giải đáp những thắc mắc của em. Mẹ còn nấu ăn rất ngon, những món ăn mẹ làm lúc nào cũng hợp khẩu vị em. Mẹ dạy em biết cách sống tự lập, biết yêu thương mọi người. Mẹ thường nói với em rằng: "Tiên học lễ, hậu học văn", nên em luôn cố gắng vâng lời mẹ.
Em rất yêu mẹ. Mẹ là người phụ nữ tuyệt vời nhất trong lòng em. Em thầm hứa sẽ luôn chăm ngoan, học giỏi để mẹ vui lòng và đền đáp công ơn sinh thành, dưỡng dục của mẹ.
Bài văn tả mẹ
Mẹ em là người quan trọng nhất trong đời em, là người mang đến cho em hơi ấm, tình yêu và sự che chở. Nhìn mẹ, em thấy mẹ vừa dịu dàng, vừa mạnh mẽ, như bông hoa sen vươn lên giữa bùn đất, tỏa hương thơm ngát nhưng vẫn kiêu hãnh giữa đời thường. Mẹ là ánh sáng dìu dắt em, là bờ vai vững chắc để em tựa vào mỗi khi mệt mỏi.
Khuôn mặt mẹ hiền hậu, làn da rám nắng như nắng sớm trên cánh đồng, đôi mắt mẹ sáng và ấm áp như hai viên ngọc, lấp lánh tình thương mỗi khi nhìn em. Mái tóc mẹ dài, mượt mà như dòng suối đen, buộc gọn gàng sau gáy, ánh lên dưới ánh nắng như những sợi tơ óng ả. Nụ cười mẹ rạng rỡ như mặt trời ban mai, xua tan mọi mệt mỏi và lo lắng trong em.
Em vẫn nhớ những kỷ niệm từ khi còn bé. Mỗi lần ốm, mẹ thức trắng đêm bên giường, xoa trán, lau mồ hôi và nhắc nhở em uống thuốc. Mẹ dịu dàng nhưng kiên nhẫn, luôn nói: “Con ngoan, mẹ luôn ở đây, con sẽ khỏe thôi.” Khi ấy, mẹ như thiên thần che chở, làm mọi nỗi đau và sợ hãi tan biến.
Mỗi sáng sớm, khi cả nhà còn ngủ say, mẹ đã dậy. Tiếng bước chân mẹ nhẹ nhàng trên nền nhà như nhịp nhạc mở đầu ngày mới. Mẹ chuẩn bị bữa sáng đầy đủ dinh dưỡng, đẹp mắt như một đầu bếp tài hoa, vừa nấu vừa nhắc em ăn uống đầy đủ để có sức học tập. Sau bữa sáng, mẹ cùng em dọn dẹp bát đĩa, lau bàn ghế, quét sân… tất cả đều uyển chuyển, chứa đựng tình yêu thương vô bờ bến.
Trước khi đi làm, mẹ kiểm tra sách vở, quần áo, chuẩn bị đồ dùng cho em và dặn em học tập chăm chỉ, lễ phép, biết quan tâm bạn bè. Khi mẹ đi làm, mẹ vẫn nhắn tin hỏi thăm, nhắc nhở giờ học, giờ ăn, giờ nghỉ ngơi. Mỗi tin nhắn là lời ru ấm áp khiến em cảm thấy an tâm suốt cả ngày.
Chiều về, mẹ lại bận rộn với công việc nhà: nấu cơm tối, giặt quần áo, lau nhà, tưới cây, chuẩn bị đồ cho ngày mai… nhưng mẹ luôn dành thời gian hỏi han em học hành, vui buồn, chăm sóc từng chi tiết nhỏ. Mẹ như người nghệ sĩ biến việc nhà thành những điệu múa nhẹ nhàng, uyển chuyển nhưng đầy yêu thương.
Mẹ cũng là người thầy đầu tiên của em. Khi em gặp bài toán khó hay bài văn chưa đúng ý, mẹ kiên nhẫn giải thích từng bước, kể chuyện minh họa để em hiểu. Nhìn mẹ dạy học, em thấy mẹ như ánh trăng sáng soi đường, dẫn em đi đúng hướng trong bóng tối của những thử thách.
Mẹ còn vui tính như một cô bé. Khi rảnh rỗi, mẹ kể chuyện cổ tích, giả giọng các nhân vật, khiến em cười vang như tiếng suối chảy róc rách. Khi chơi trò chơi, mẹ vui như một đứa trẻ, tiếng cười của mẹ như làn gió mát, xua tan mọi buồn phiền, làm căn nhà tràn ngập hạnh phúc.
Em yêu mẹ không chỉ vì mẹ chăm sóc cho em mà còn vì mẹ là tấm gương sáng về sự kiên nhẫn, lòng tốt và sức mạnh. Nhìn mẹ, em học được cách yêu thương, chia sẻ và sống tử tế. Em mong sẽ luôn là một đứa con ngoan, để mẹ tự hào và hạnh phúc mỗi ngày.
Mẹ ơi, em yêu mẹ hơn tất cả mọi thứ trên đời! Em sẽ cố gắng học tập chăm chỉ, ngoan ngoãn, và trân trọng mẹ như mẹ đã chăm sóc em từ khi còn bé, để mẹ luôn hạnh phúc và bình yên bên gia đình mình. Mẹ chính là ánh sáng, là hơi ấm và là niềm hạnh phúc lớn nhất trong đời em.
Quảng cáo
Bạn cần hỏi gì?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
10746
-
7347
-
4275
-
4071
-
Đã trả lời bởi chuyên gia
3999
