Quảng cáo
4 câu trả lời 130
Bài văn: Tả truyện Tấm Cám
Truyện cổ tích “Tấm Cám” là một câu chuyện dân gian nổi tiếng, phản ánh cuộc sống và đạo lý trong xã hội xưa. Truyện kể về cô gái hiền lành, chăm chỉ tên Tấm, sống với mẹ kế và người em cùng cha khác mẹ là Cám. Trong truyện, Tấm phải chịu nhiều gian truân, khổ cực do sự ganh ghét, tàn nhẫn của mẹ kế và Cám, nhưng cuối cùng nhờ sự thông minh, nhân hậu và sự giúp đỡ của các loài vật thần kỳ, Tấm đã được hưởng hạnh phúc, lấy được hoàng tử và trở thành hoàng hậu.
Câu chuyện vừa gợi lòng thương cảm đối với người hiền lành, vừa răn dạy bài học: người lương thiện cuối cùng sẽ được đền đáp, kẻ xấu sẽ phải chịu hậu quả. Truyện có nhiều chi tiết sinh động, từ hình ảnh cái giỏ tôm, cá vàng, cây nhãn thần cho đến các cảnh Tấm bị mẹ con Cám hãm hại, khiến người đọc dễ hình dung và đồng cảm.
Đặc biệt, truyện phản ánh cuộc sống nông thôn xưa với những tập tục, cảnh sinh hoạt và mối quan hệ trong gia đình. Qua truyện, người đọc thấy được tinh thần kiên trì, nhân hậu của con người, cũng như giá trị của cái thiện thắng cái ác.
Tấm hiện lên ngay từ đầu câu chuyện với hình ảnh một cô gái hiền lành, chất phác đến đáng thương. Mồ côi mẹ từ sớm, Tấm sống cùng cha, dì ghẻ và Cám. Cuộc sống của Tấm là chuỗi ngày làm lụng vất vả, từ chăn trâu, gánh nước, giã gạo... Hình ảnh Tấm gắn liền với chiếc yếm đỏ, với công việc đồng áng, với sự nhẫn nhịn phi thường trước sự hà khắc của mẹ con Cám. Tấm là hiện thân của người phụ nữ Việt Nam truyền thống, chăm chỉ, giàu tình thương (qua cách Tấm chăm sóc đàn cá bống), và luôn tin tưởng vào những điều tốt đẹp, vào sự giúp đỡ của Bụt.
Nhưng cuộc đời Tấm không chỉ dừng lại ở sự hiền lành cam chịu. Sau cái chết đầu tiên (bị Cám lừa mất cá bống), Tấm bắt đầu một hành trình biến hóa kỳ diệu. Tấm không còn là cô Tấm ngồi khóc bên khung cửi nữa. Từ con chim vàng anh, cây xoan đào, khung cửi, rồi quả thị, Tấm dần trở nên mạnh mẽ, quyết liệt hơn trong việc giành lại hạnh phúc và vị trí xứng đáng thuộc về mình. Sự biến hóa này thể hiện khát vọng sống mãnh liệt và công lý của dân gian: người hiền phải được hưởng hạnh phúc.
Đối lập hoàn toàn với Tấm là Cám – một nhân vật phản diện điển hình. Cám là kẻ lười biếng, ích kỷ, và độc ác. Tên gọi "Cám" (phần thừa của gạo) đã gợi lên sự thấp kém về nhân cách. Cám luôn tìm cách hãm hại Tấm, từ việc lừa Tấm bắt tép đổ đi để chiếm công, đến việc giết chị, chôn chị dưới gốc xoan đào để cướp ngôi Hoàng hậu. Cám là đại diện cho cái ác, sự tham lam không đáy và thiếu tình người.
Sự trừng phạt cuối cùng dành cho Cám (bị Tấm sai người làm mắm gửi về cho dì ghẻ ăn) thể hiện sự răn đe mạnh mẽ của dân gian: cái ác phải bị tiêu diệt tận gốc rễ. Đây là chi tiết gây tranh cãi về tính nhân văn, nhưng dưới góc nhìn cổ tích, đó là sự thực thi công lý triệt để, là cái kết có hậu cần thiết cho người đọc.
Tóm lại, Tấm và Cám là hai mảng màu sáng tối rõ rệt trong bức tranh cổ tích. Câu chuyện không chỉ ca ngợi phẩm chất tốt đẹp của Tấm mà còn là lời cảnh tỉnh về cái ác, sự tham lam. Thông qua số phận hai nhân vật này, truyện "Tấm Cám" gửi gắm niềm tin mãnh liệt vào công lý: ở hiền gặp lành, gieo gió gặt bão, và hạnh phúc đích thực chỉ đến với những ai xứng đáng.
Trong kho tàng truyện cổ tích Việt Nam, hình tượng cô Tấm đã in sâu vào tâm trí bao thế hệ như một biểu tượng đẹp đẽ của những phẩm chất tốt đẹp nhất. Cuộc đời Tấm là một bản anh hùng ca thầm lặng về sự đấu tranh không mệt mỏi giữa cái thiện và cái ác.
Ngay từ khi còn nhỏ, Tấm đã phải sống trong cảnh mồ côi cha mẹ, phải chịu đựng sự đày đọa của dì ghẻ và cô em Cám độc địa. Tuy phải làm lụng vất vả suốt ngày, từ việc đồng áng đến công việc nội trợ, nhưng Tấm vẫn giữ được vẻ đẹp thanh tao, dịu dàng vốn có. Thân hình Tấm mảnh mai, thon thả, làn da dù rám nắng vẫn giữ được nước da trắng trẻo nhờ sự thuần khiết trong tâm hồn. Khuôn mặt Tấm trái xoan phúc hậu, với đôi mắt đen láy, trong veo như nước hồ mùa thu, luôn đượm nét buồn nhưng ánh lên sự chân thật và kiên định. Mái tóc đen dài, óng ả như dòng suối, thường được cô vấn gọn gàng bằng chiếc khăn mỏ quạ giản dị. Dù chỉ khoác lên mình chiếc áo tứ thân sờn cũ, Tấm vẫn đẹp một cách mộc mạc, đằm thắm, hoàn toàn khác biệt với vẻ đẹp gượng gạo, son phấn của Cám.
Nhưng vẻ đẹp ngoại hình không sánh bằng vẻ đẹp tâm hồn của Tấm. Nàng là hiện thân của lòng nhân hậu và đức tính hiếu thảo. Tấm đối xử với mẹ kế như mẹ ruột, luôn nhường nhịn Cám dù bị hãm hại. Sự nhân hậu của Tấm được thể hiện rõ nhất qua tình yêu thương dành cho chú cá Bống nhỏ - người bạn tri kỷ duy nhất trong những ngày tháng cô đơn. Dù Tấm phải chịu đựng sự tước đoạt oan ức (mất yếm đào, cá Bống bị giết), nàng vẫn không oán than mà chỉ biết nén lòng khóc trong tủi hờn.
Điều khiến Tấm trở nên vĩ đại không chỉ là sự nhẫn nhịn, mà là ý chí vươn lên mạnh mẽ. Dù bị hãm hại hết lần này đến lần khác, Tấm không chấp nhận số phận bi kịch. Qua mỗi lần hóa kiếp-từ chim vàng anh, cây xoan đào, khung cửi cho đến quả thị-Tấm lại trở về mạnh mẽ hơn, kiên cường hơn. Sự trở lại lần cuối, khi Tấm đòi lại ngôi vị Hoàng hậu và buộc mẹ con Cám phải nhận lấy hậu quả xứng đáng, đã khẳng định sức mạnh của chính nghĩa và ý chí tự giải thoát.
Tóm lại, cô Tấm là biểu tượng cho những phẩm chất cao quý của người phụ nữ Việt Nam: hiền lành, chăm chỉ, giàu lòng nhân ái, nhưng ẩn sâu bên trong là một sức sống mãnh liệt và tinh thần đấu tranh bất khuất. Tấm xứng đáng là nhân vật cổ tích mãi mãi được ca ngợi vì đã chứng minh chân lý: Ở hiền ắt sẽ gặp lành, và cái thiện cuối cùng luôn chiến thắng cái ác.
Quảng cáo
Bạn muốn hỏi bài tập?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
54761
-
Hỏi từ APP VIETJACK45490
-
Hỏi từ APP VIETJACK43985
-
Hỏi từ APP VIETJACK42849
