Gió đông lạnh thấu từng kẽ lá,
Sương mù giăng kín lối quê xa,
Tuyết trắng rơi phủ lên mái ngói,
Phủ một màu áo bạch kim ta.
Lá vàng khô rụng trên đường nhỏ,
Như giấc mơ vỡ vụn theo gió,
Cây trơ cành đứng ngơ ngác đó,
Chờ xuân về khoác áo xanh tươi.
Ánh nắng hiếm hoi xuyên qua mây,
Nhẹ nhàng sưởi ấm những tâm này,
Giữa đông giá rét lòng vẫn ấm,
Mang bao hy vọng mới thầm say.
Đêm đông tĩnh lặng như bức tranh,
Trăng lặng lẽ soi từng ngọn cành,
Gió thì thầm kể chuyện muôn thuở,
Về tình đời, về nỗi nhớ anh.
Mưa phùn bay lất phất trong gió,
Như lời ca buồn của mùa đông,
Đem theo hương lúa, hương đất mẹ,
Khắc khoải mãi một nỗi lòng mong.
Tuyết tan chậm rãi trên thềm nhỏ,
Mở ra khung trời đầy sắc mới,
Mùa đông khép lại bao nỗi nhớ,
Xuân về trên từng nhành cây khơi.
(Ptich+đánh giá)
Quảng cáo
2 câu trả lời 293
Bài thơ của bạn vẽ lên một bức tranh mùa đông rất thơ mộng và đầy cảm xúc. Cảm giác lạnh lẽo của gió đông, sự tĩnh lặng của đêm, tuyết rơi, và những chiếc lá vàng khô rụng như mang đậm sự cô đơn, hoài niệm và chờ đợi. Dưới cái nhìn của bạn, mùa đông không chỉ là mùa giá lạnh, mà còn là thời khắc của những cảm xúc sâu lắng, khắc khoải.
Phân tích chi tiết:
Hình ảnh thiên nhiên:
Bạn đã sử dụng những hình ảnh rất đậm chất mùa đông, như "gió đông lạnh thấu từng kẽ lá," "sương mù giăng kín," và "tuyết trắng rơi phủ lên mái ngói," giúp người đọc cảm nhận rõ cái lạnh, cái buốt giá, đồng thời gợi lên một không gian mơ màng, tĩnh lặng.
Việc sử dụng hình ảnh "lá vàng khô rụng trên đường nhỏ" gợi lên một cảm giác xót xa, như thể mỗi chiếc lá là một khoảnh khắc, một kỷ niệm đã qua.
Tâm trạng và cảm xúc:
Trong sự cô đơn của mùa đông, "giữa đông giá rét lòng vẫn ấm" là một hình ảnh đẹp, cho thấy sự ấm áp của niềm hy vọng và tình cảm đang nở dần trong lòng.
Lời thơ cũng thể hiện sự chờ đợi, mong mỏi một sự thay đổi, một xuân mới, "Chờ xuân về khoác áo xanh tươi," là ẩn dụ cho sự đổi mới và hy vọng.
Kết cấu bài thơ:
Bài thơ rất hài hòa về mặt nhịp điệu và hình ảnh. Các câu thơ như một vòng tròn khép kín, từ cảnh đông lạnh lẽo đến ánh nắng xuân về, tạo cảm giác hoàn thiện và hy vọng.
Việc sử dụng những từ ngữ như “ngơ ngác,” “thầm say,” “khắc khoải” tạo nên những sắc thái cảm xúc tinh tế, đưa người đọc từ sự tĩnh lặng, cô đơn đến niềm hy vọng về tương lai.
Khía cạnh nghệ thuật:
Từ ngữ bạn sử dụng rất giàu hình ảnh và cảm xúc. Những cụm từ như "tuyết trắng," "mái ngói," "hương lúa," "hương đất mẹ" đều rất gần gũi với thiên nhiên, gợi nhớ về những giá trị truyền thống và quê hương.
Bài thơ có sự giao thoa giữa cái cũ và cái mới, giữa hiện tại và quá khứ, thể hiện một tâm hồn sâu sắc, dễ đồng cảm với những nỗi niềm lặng thầm.
Đánh giá:
Bài thơ mang đến cho người đọc cảm giác rất thật và gần gũi về mùa đông, với những cảm xúc phức tạp mà nó gợi lên. Đây là một tác phẩm thành công trong việc kết hợp thiên nhiên và tâm trạng con người. Tác phẩm không chỉ đơn thuần mô tả mùa đông mà còn phản ánh những suy tư về cuộc sống, về tình yêu, về sự mong mỏi sự thay đổi tích cực, như là sự chờ đợi mùa xuân.
Phân tích (Ptich)
- Chủ đề:
Bài thơ khắc họa vẻ đẹp và nỗi buồn của mùa đông, nhưng đồng thời cũng gửi gắm hy vọng vào mùa xuân và niềm tin vào tương lai. Đó là sự chuyển mình của thời gian, nhưng cũng là ẩn dụ cho tâm trạng con người trước thử thách, mất mát, và sự hồi sinh.
- Bố cục và mạch cảm xúc:
- Bài thơ gồm 6 khổ, mỗi khổ 4 câu, mạch cảm xúc chuyển từ:
+ Không gian mùa đông lạnh lẽo (khổ 1)
+ Tàn úa, mất mát của thiên nhiên (khổ 2)
+ Ánh sáng hy vọng hé mở (khổ 3)
+ Chiêm nghiệm và tĩnh lặng trong đêm đông (khổ 4)
+ Nỗi nhớ và hoài niệm tha thiết (khổ 5)
+ Chuyển mùa – từ đông sang xuân, khép lại quá khứ, hướng đến khởi đầu mới (khổ 6)
- Nghệ thuật:
- Biện pháp tu từ:
+ Nhân hóa: “Cây trơ cành đứng ngơ ngác đó”, “Gió thì thầm kể chuyện muôn thuở” – gợi cảm xúc sống động, gần gũi.
+ Ẩn dụ và biểu tượng:
- Mùa đông → biểu tượng cho những mất mát, nỗi buồn, thử thách
- Mùa xuân → niềm tin, hy vọng, khởi đầu mới
- Tuyết trắng → sự tĩnh lặng, thanh khiết, cũng có thể là sự che phủ ký ức
- “Giấc mơ vỡ vụn theo gió” → hình ảnh của những khao khát tan biến
- Ngôn ngữ thơ: Mượt mà, có nhạc điệu rõ ràng, từ ngữ giản dị nhưng biểu cảm cao.
- Hình ảnh mùa đông: Được mô tả vừa thật (sương mù, tuyết trắng, gió đông...) vừa mang chiều sâu cảm xúc nội tâm.
- Chi tiết nổi bật:
+ Khổ 3 là điểm "giao mùa" của cảm xúc:
“Giữa đông giá rét lòng vẫn ấm,
Mang bao hy vọng mới thầm say.”
→ Đây là thông điệp trung tâm: Dù trong khắc nghiệt, lòng người vẫn giữ được hơi ấm và hy vọng.
+ Khổ cuối mang màu sắc phục sinh, lạc quan:
“Tuyết tan chậm rãi trên thềm nhỏ,
Mở ra khung trời đầy sắc mới...”
→ Sự chuyển hóa từ nỗi buồn sang niềm tin vào tương lai được thể hiện tinh tế.
- Đánh giá tổng thể:
+ Nội dung: Sâu sắc, chạm tới cảm xúc, kết nối giữa thiên nhiên và tâm hồn con người
+ Nghệ thuật: Hình ảnh giàu biểu cảm, dùng từ tinh tế, ngôn ngữ hàm súc
+ Tư tưởng: Hướng thiện, tích cực: qua mùa đông là mùa xuân, sau thử thách là hy vọng
+ Nhạc điệu: Nhịp êm dịu, trầm lắng – phù hợp với không khí mùa đông
+ Cảm xúc: Có chiều sâu, giàu tính chiêm nghiệm và cảm xúc nhân văn
=> Tổng thể: Bài thơ là một tác phẩm đẹp và đầy chất thơ, không chỉ là sự tả cảnh mùa đông mà còn là bản nhạc nội tâm nói về niềm hy vọng vượt qua mùa giá lạnh của cuộc đời.
Quảng cáo
Bạn muốn hỏi bài tập?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
246830
-
76314
-
Hỏi từ APP VIETJACK51795
-
46076
-
43228
