Quảng cáo
4 câu trả lời 622
Hai khổ thơ đầu bài Ngôi nhà của mẹ của Hữu Thỉnh đã khắc họa một hình ảnh ngôi nhà đầy xúc động – nơi không chỉ che mưa nắng mà còn chất chứa biết bao yêu thương và đợi chờ của người mẹ già. Ngôi nhà hiện lên không lộng lẫy, không sang trọng, mà mộc mạc, thấm đượm tình cảm, gắn liền với hình ảnh người mẹ một đời tảo tần. Đó là nơi có “bếp lửa đợi” và “cửa đợi”, có cả “vòm trăng cũ” – những chi tiết giản dị nhưng giàu sức gợi. Ngôi nhà ấy trở thành biểu tượng thiêng liêng của tình mẫu tử, của cội nguồn ấm áp mà mỗi người con đi xa luôn khắc khoải nhớ về. Qua đó, tác giả thể hiện sự trân trọng với những giá trị truyền thống, đồng thời khơi dậy trong lòng người đọc niềm yêu thương gia đình, đặc biệt là với người mẹ. Hình ảnh ngôi nhà của mẹ không chỉ là không gian vật lý, mà còn là nơi lưu giữ yêu thương và ký ức – nơi ta luôn mong mỏi được trở về.
Hai khổ thơ đầu của bài thơ "Ngôi nhà của mẹ" của Hữu Thỉnh đã mở ra một không gian thơ mộng, thấm đẫm tình cảm về hình ảnh ngôi nhà của mẹ. Ngôi nhà ấy không chỉ là một kiến trúc vật lí mà còn là nơi lưu giữ những kí ức thân thương nhất. Tác giả đã sử dụng những hình ảnh giản dị, quen thuộc như "hương bưởi" và "mùi rơm rạ" để gợi lên sự mộc mạc, yên bình của làng quê Việt Nam. Những hương vị ấy không chỉ tác động đến khứu giác mà còn đánh thức cả một bầu trời kỉ niệm. Bên cạnh đó, hình ảnh "ngọn khói" và "ngọn lửa" không chỉ miêu tả công việc bếp núc hàng ngày mà còn ẩn dụ cho sự ấm cúng, sum vầy của tình mẫu tử. Ngôi nhà của mẹ trở thành một biểu tượng thiêng liêng, nơi có tình yêu thương vô bờ bến và sự hy sinh thầm lặng của người mẹ. Qua đó, Hữu Thỉnh đã cho thấy ngôi nhà không chỉ là nơi để trở về mà còn là cội nguồn của mọi yêu thương, là chốn bình yên vĩnh cửu trong lòng mỗi người con.
Trong hai khổ thơ đầu của bài "Ngôi nhà của mẹ", Hữu Thỉnh đã khắc họa một hình ảnh ngôi nhà của mẹ không chỉ là một không gian vật lí mà còn là biểu tượng của sự bình yên và tình yêu thương vô bờ bến. Ngôi nhà hiện lên thật giản dị, thân thuộc với những chi tiết gần gũi như mái ngói, bờ rào, hay những vật dụng quen thuộc, gợi lên một không gian ấm cúng, chở che.
Hình ảnh ngôi nhà ấy không chỉ gợi về một nơi chốn cụ thể mà còn là nơi lưu giữ những kí ức êm đềm, nơi con người tìm thấy sự tĩnh lặng giữa bộn bề cuộc sống. Đó là chốn đi về, là điểm tựa vững chắc, nơi mà tình mẹ luôn hiện hữu, bao bọc và vỗ về. Mỗi chi tiết về ngôi nhà đều thấm đẫm hơi ấm, sự tần tảo và tấm lòng bao dung của người mẹ, khiến cho không gian ấy trở nên thiêng liêng và đầy ý nghĩa. Ngôi nhà không chỉ là nơi ở mà còn là linh hồn của tình mẫu tử, là cội nguồn của mọi yêu thương và sự bình an.
Hình ảnh ngôi nhà hiện lên với những chi tiết quen thuộc, gần gũi như "mái rạ", "cây cau", "giàn trầu", gợi lên một không gian nông thôn bình dị, mộc mạc nhưng thấm đượm tình cảm.
Ngôi nhà không chỉ là nơi ở mà còn là nơi lưu giữ những kỉ niệm đẹp đẽ của người con, nơi có bóng dáng tảo tần của mẹ, nơi nuôi dưỡng tâm hồn con thơ.
Sự trở về ngôi nhà của mẹ không chỉ là hành trình vật lí mà còn là hành trình tìm về cội nguồn, tìm về bình yên trong tâm hồn, nơi mà tình mẹ luôn hiện hữu và sưởi ấm.
Hình ảnh ngôi nhà của mẹ trở thành biểu tượng của tình mẫu tử thiêng liêng, của sự bao dung, che chở mà người mẹ dành cho con, là điểm tựa vững chắc cho cuộc đời người con.
Quảng cáo
Bạn muốn hỏi bài tập?
Câu hỏi hot cùng chủ đề
-
246644
-
76154
-
Hỏi từ APP VIETJACK51742
-
46009
-
43178
